Cô đối mặt với chuyện mẹ mình liên tục tố cáo Hàn Như Sơ trong điện thoại, thủy chung không lên tiếng, sau khi cúp điện thoại, đêm đó cô không thể ngủ.
Kiều An Hảo yêu Lục Cẩn Niên nhỉ... Lễ Giáng Sinh năm ngoái, Lục Cẩn Niên biến mất suốt 2 tháng.
Hôm Kiều An Hảo uống say, trong miệng lầm bầm la hét tên của anh, sau đó đến đêm giao thừa, Kiều An Hảo một mình đứng ở ngoài nhà họ Kiều khóc huhu, trong lời nghẹn ngào cũng là tên của anh.
Thì ra là, bọn họ thật lòng yêu nhau.
Không phải là Lục Cẩn Niên đơn phương.
Nếu như lúc Lục Cẩn Niên tìm cô hỏi Kiều An Hảo ở nơi nào, cô nói cho anh, có phải giữa Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo sẽ không có chia ly?
Bài đăng của Lục Cẩn Niên không bao lâu, cũng đã thành chủ đề nóng hổi ở trang đầu, toàn bộ cư dân mạng đều chú ý anh và Kiều An Hảo.
Kiều An Hạ thoát ra khỏi Weibo, mở ra tin nhắn, muốn nhắn cho Kiều An Hảo hỏi có thật cô đã kết hôn không?
Nhưng mà vào tin nhắn, rơi vào mắt cô chính là tin nhắn gửi trong nhóm bạn bè, điều thứ nhất là Kiều An Hảo đăng trạng thái: Hôm nay hôm nay ở acr ăn cơm trưa xong, ông xã Lục Cẩn Niên thuận tiện dẫn tôi đi dạo phố tiêu đồ ăn, sau đó...
Phía dưới còn kèm hình, toàn bộ đều là các loại túi xa xỉ, cốp xe không nhét hết, ngay cả chỗ ngồi phía sau xe cũng đều bị chất đầy.
Thoạt nhìn bọn họ cũng không tệ lắm, thoạt nhìn Kiều An Hảo rất hạnh phúc...
Nhưng mà Kiều An Hạ có chút không hình dung được mình lúc này đáy lòng mình có cảm giác thế nào, nhìn chằm chằm năm chữ “Ông xã Lục Cẩn Niên" kia, có chút hốt hoảng, lại có chút chua xót không nói nên lời.
"Ngây người gì vậy? Gọi em mãi cũng không phản ứng?" Tiếp theo đầu bị người nhẹ vỗ một cái, Kiều An Hạ nghe được tiếng Trình Dạng truyền đến.
Kiều An Hạ vội vàng thu hồi tinh thần, khóa điện thoại, nở một nụ cười, nhìn Trình Dạng lắc đầu, sau đó xe liền ngừng lại: "Đến rồi, em vào tìm chỗ ngồi trước đi, anh đi đỗ xe."
Kiều An Hạ nghiêng đầu, nhìn tiệm lẩu bên ngoài, lại không có khẩu vị, sau một lúc lâu, mở miệng nói:”Em có chút mệt mỏi, không muốn ăn, muốn về nhà nghỉ ngơi."
Trình Dạng suy nghĩ một chút, gật đầu: "Vậy anh đưa em về nhà trước rồi ra ngoài mua đồ ăn."
Kiều An Hạ không nói gì, chẳng qua là nhẹ nhàng gật đầu một cái, sau đó quay đầu, nhìn chằm chằm bóng đêm ngoài cửa xe, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Trình Dạng đưa Kiều An Hạ về nhà, liền cầm ví tiền ra cửa.
Cả người Kiều An Hạ không còn chút sức lực nào nằm trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm trần nhà sửng sốt một lát, lấy ra điện thoại di động, không kìm hãm được liền mở ra Weibo Lục Cẩn Niên lại nhìn hình giấy hôn thú của anh.
Kiều An Hạ nhìn có chút xuất thần, cho tới khi Trình Dạng ôm đồ ăn về nhà, cô cũng không có phản ứng gì.
Trình Dạng đặt tất cả vào mâm, để trên bàn ăn, kêu Kiều An Hạ: "Hạ Hạ, ăn cơm."
Kiều An Hạ còn ngồi ở trên ghế sa lon, cũng không nhúc nhích nhìn chằm chằm điện thoại di động ngẩn người.
"Hạ Hạ?" Trình Dạng nhíu mày, buông mâm trong tay, đi tới trước mặt Kiều An Hạ, thấy sắc mặt cô rất khó coi, không nhịn được có chút lo lắng vươn tay, sờ sờ trán của cô.
Kiều An Hạ chợt hoảng hồn, cô hốt hoảng tắt điện thoại, mặc dù động tác của cô rất nhanh, nhưng mà Trình Dạng vẫn thấy được trên màn hình của cô là Weibo của Lục Cẩn Niên.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK