Uh, so với anh cô biểu hiện còn tiêu sái hơn, ngay cả sinh khí cô đều không có, chỉ lôi kéo chăn đắp lên thân thể của chính mình, gật gật đầu với anh, nói:“Thực xin lỗi a, Hứa thiếu gia, tôi quên , tôi là người phụ nữ được anh mua
bởi năm vạn đồng tiền, bất quá chỉ mua 7 năm, coi như là đáng giá chứ, cho nên, Hứa thiếu gia, chúng ta chấm dứt đi.”
Cô mở miệng, có thể nói từ trước đến nay, nói anh trong khoảng thời gian ngắn tìm không ra lời nói phản bác, cuối cùng cũng không biết chính mình là đang dỗi, hay là đang đùa giỡn ngoan, liền ném một câu:“Chấm dứt liền chấm dứt, cô nghĩ là tôi hiếm lạ cô, đều đã ngủ với cô 7 năm , đã sớm ngấy !”
Nói xong, anh đã đi xuống giường, mặc quần áo, mở cửa thật mạnh rời đi.
Anh vẫn luôn là loại người ôn hòa, nhưng mà anh không biết, vì cái gì ngày đó bản thân lại nóng nảy như vậy, anh ta đứng ở cửa, phát giác không mang ví tiền của mình, anh tưởng đi vào lấy, cuối cùng lại không lau đi mặt mũi, liền nhắn tin cho một người bạn, nói: Không mang ví tiền.
Anh biết, cô vẫn luôn luôn nhìn bạn bè của anh, nhưng mà đêm hôm đó, anh đợi hồi lâu, đều không có đợi được đáp lại của cô, anh nhịn không được cho phát một cái đoản tin cho cô, không có người tra lời, sau đó anh liền gọi điện thoại, phát hiện mình đã bị cô kéo vào sổ đen .
Vốn chỉ đặt tức giận ở ngực, bây giờ nó lại bắt đầu khuếch trương, anh trực tiếp bấm thang máy xuống lầu, lái xe rời đi.
Anh nhớ rõ tốc độ rời đi của xe anh rất nhanh, lúc ấy trong đầu của anh không hề có ý nghĩ gì, chỉ cảm thấy phẫn nộ, muốn dựa vào tốc độ của xe phát tiết đi ra lửa giận của bản thân.
Lúc ở trên đường giao thông, anh vì tránh né chiếc xe sắp bị xe của mình đâm vào, thật mạnh chuyển động tay lái, xe nhanh chóng đâm vào tường bên cạch đường giao thông..
Lúc trước khi hôn mê, anh còn nghĩ, người phụ nữ tên Tống Tương Tư kia, khi nào thì ở trong thế giới của anh, trở nên lợi hại như vậy ? Có thể khiến cho anh xảy ra tai nạn xe cộ? Anh còn muốn biết nếu Tống Tương Tư biết mình sắp chết, có thể khổ sở hay không?
Nhưng mà sự thật chứng minh, người phụ nữ Tống Tương Tư kia, trời sinh không tim không phổi, làm sao sẽ khổ sở đây?
Anh hôn mê suốt chín tháng, lúc tỉnh lại, điện thoại của anh là sạch sẽ , ngay cả một cái đoản tín cô đều không có nhắn cho anh, anh thử gọi một cuộc điện thoại cho cô, nhưng mà anh vẫn ở bên trong sổ đen của cô.
Vừa nghĩ tới những chuyện đã xảy ra, cô nhìn thấy năm ngón tay của anh đỏ bứng nhưng thái độ vẫn thờ ơ, lúc đó anh hoàn toàn không có lý trí, không hề nghĩ ngợi liền bắt lấy cánh tay của cô, mang cô đến phòng ngủ bảy năm của cô và anh, sau đó hung hăng đặt cô nên giường......
Anh thừa nhận, anh đêm đó, rất hung ác suýt nữa giết chết cô, anh muốn đem uất khí chồng chất đáy lòng phát tiết ra, nhưng mà cho dù anh đối đãi với cô như vậy, rõ ràng thân thể cô đau đến run run , nhưng trên mặt của cô vẫn lộ vẻ mặt không chút để ý cười.
Chẳng những tâm tình của anh không có tốt lên, ngược lại tâm tình càng thêm tồi tệ, sáng sớm hôm sau tỉnh lại, cô đã không còn ở bên cạnh của anh, sau đó anh mới biết được, cô đi Vân Nam chụp hình......
Cô đi cũng không nói với anh một tiếng, anh tự nhiên cũng lười hỏi.
Không phải là giận sao? Xem ai có thể giận quá ai? Cuối cùng, vẫn là anh tới khách sạn...... Bởi vì, ngày mai cô sẽ tham gia nghi thức khởi động máy quay [ thần kiếm ].
-
Máy bay đến Hàng Châu, sau đó từ sân bay Hàng Châu đi về phía khách sạn, đến khách sạn của đoàn phim, đã là tám giờ đêm.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK