Tất nhiên Hàn Như Sơ sẽ đồng ý, nhưng khi ngón tay cô bấm nút mở bút ghi âm, truyền ra không phải là bài hát, ngược lại đó chính đoạn ghi âm bị chính mình sử dùng bút ghi âm ghi lại kia.
Sau đó cô giả vờ lo lắng hoảng sợ, tắt máy ghi âm đi, nhưng Hàn Như Sơ đã nghe thấy toàn bộ phần đối thoại, còn yêu cầu cô phát đoạn ghi âm kia Nát mặt cô vẫn cực kỳ khẩn trương, ngồi ở bên cạnh Hàn Như Sơ đợi đến khi đoạn đối thoại trong chiếc bút ghi âm kết thúc, cô mới thận trọng mở miệng nói với Hàn Như Sơ: "Dì Hứa, dì trăm ngàn lần đừng để cho Gia Mộc và Kiều Kiều biết, dì có biết chuyện hai người bọn họ yêu nhau, bọn họ nói qua cho cháu biết, muốn cháu giữ bí mật." Lúc nghĩ tới đây, Kiều An Hạ đột nhiên giơ tay lên, uống một hơi cạn sạch RIO đang cầm trong tay.
Hiện giờ, ai cũng không thay đổi được đám cưới này, hôn nhân là sự hợp tác tốt nhất, cô vì chuyện riêng tư của bản thân, đành phải bán đứng hạnh phúc cả đời của Kiều An Hảo.
Cô biết Hàn Như Sơ yêu con trai như mạng sống của mình, cho nên mới cố ý diễn một màn kịch như vậy cho Hàn Như Sơ xem, khiến bà thật sự nghĩ rằng con trai mình và Kiều An Hảo là thật tâm yêu nhau.
Khoảng hai tuần sau, trong lúc vô ý, cô nghe lén được ba mẹ mình đang nói chuyện phiếm, mới biết lúc đầu người con dâu mà Hàn Như Sơ muốn là Kiều An Hảo, chứ không phải là Kiều An Hạ.
Trong khoảnh khắc đó, cô biết, nguyện vọng của mình đã thành hiện thực.
Nhưng là, sau khi nguyện vọng của bản thân được toại nguyện, bắt đầu từ lúc đó, trở nên áy náy bất an, ban đêm thường mơ thấy ánh mắt oán hận của Kiều An Hảo, có thể là bởi vì muốn sửa chữa sai lầm của lúc trước, cũng có thể là vì muốn để cho lòng mình thanh thản một chút, cho nên từ đó về sau, cô đều cố gắng đối tốt với Kiều An Hảo.
Mãi đến buổi chiều hôm kia, cô biết Kiều An Hảo đã kết hôn với Hứa Gia Mộc, nhưng lại vẫn dây dưa không rõ với Lục Cẩn Niên.
Sau đó, cô liền cầm chiếc bút ghi âm mà bản thân vẫn mang theo trên người, lẳng lặng không một tiếng động đặt ở trên xe của Lục Cần Niên.
Nguyên nhận cô làm như vậy rất đơn giản, là để cho Lục Cẩn Niên biết, Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc thật lòng yêu nhau, cho dù anh ta có yêu Kiều An Hảo bao nhiêu, quan tâm nhiều đến Kiều An Hảo, thì nhất định cũng không có kết quả gì, nên quên nó đi! Bởi vì cô không thể trơ mắt nhìn Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên làm việc sai trái ở sau lưng Hứa Gia Mộc, đợi đến ngày sự việc bị bại lộ, chỉ có Kiều An Hảo là bị nhục mạ, bị chỉ trích! Năm năm trước, cô làm sai rất nhiều chuyện, đã thực sự muốn xin lỗi Kiều An Hảo một lần.
Hiện tại, cô muốn bản thân cố gắng hết sức đi bảo vệ Kiều An Hảo thật tốt, không để cho em ấy chịu oan ức.
- Một tay Kiều An Hảo cầm chìa khóa, một tay cầm hộp quà màu xanh da trời, đứng trước cửa thư phòng, hít một hơi thật sâu.
Cô đã từng tặng qua quà sinh nhật rất nhiều lần nhưng là không có lần nào hồi hộp như lần này! Kiều An Hảo giơ tay lên, nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi đợi một lúc lâu, không có nghe thấy động tĩnh từ bên trong thư phòng truyền ra, lúc này mới cầm chìa khóa, mở khóa, sau đó vặn một nửa vòng tay nắm cửa, đẩy cửa ra một khe hở.
Có mùi khói dầy đặc gay mũi, chính diện thổi tới, Kiều An Hảo bị sặc ho khan một chút, may mà cô phản ứng kịp bụm miệng đúng lúc, đầu ngó vào trước dò xét, hai con ngươi tối đen di chuyển hai lần, Lục Cẩn Niên đang nhắm mắt đưa lưng về phía cửa sổ.
Thế đứng của anh thẳng tắp, xung quanh mặt đất, rơi rụng rất nhiều tàn thuốc lá.
Mới chỉ một lúc, mà anh đã hút nhiều thuốc lá như vậy? Kiều An Hảo nhíu mày, cố lấy dũng khí bước vào trong gian phòng, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, bước từng bước nhỏ, từ từ đến bên người Lục Cẩn Niên.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK