Kiều An Hạ giơ tay lên, gõ cửa sổ xe, Trình Dạng mới tỉnh táo, thấy Kiều An Hạ, vội vàng đặt điện thoại di động xuống rồi xuống xe, vòng qua xe, nhận lấy hành lý trong tay Kiều An Hạ, sau đó thuận thế kéo ra cửa xe: "Lên xe trước đi, ăn mặc hở như vậy, cẩn thận bị lạnh. "
Kiều An Hạ nhón chân lên hôn ở trên mặt Trình Dạng một cái, mới khom người ngồi vào trong xe.
Trình Dạng bỏ vali vào cốp sau, ngồi vào trong xe, vừa mới chuẩn bị khởi động xe, thấy Kiều An Hạ không có nịt giây nịt an toàn, liền cúi người, giúp cô thắt dây an toàn, Kiều An Hạ lại vươn tay, ôm cổ Trình Dạng: "Nhớ em không?"
Trên gương mặt Trình Dạng cũng tràn đầy nụ cười, cúi đầu, hôn lên cánh môi của Kiều An Hạ một cái: "Nhớ. "
"Nhớ nhiều không?" Kiều An Hạ lại bĩu môi nói với Trình Dạng.
Trình Dạng lần nữa hôn nhẹ một cái, tiến tới bên tai của cô, vô cùng ẩn ý nói: "Chờ về nhà anh sẽ cho em biết anh nhớ em nhiều thế nào."
"Ghét!" Kiều An Hạ cười thành tiếng, đẩy Trình Dạng ra.
Trình Dạng cười nhẹ khởi động xe: "Muốn ăn cái gì?"
Kiều An Hạ nhẹ "Hả" một tiếng: "Lẩu?"
"Có thể." Trình Dạng lại hỏi: "Gần tiểu khu?"
Kiều An Hạ gật đầu một cái.
Trình Dạng liền tăng nhanh tốc độ.
Xe nhanh chóng rời khỏi sân bay, Trình Dạng quay đầu, nhìn Kiều An Hạ: "Hạ hạ, lúc nào thì chúng ta đăng ký kết hôn?"
"Không phải nói ngày mồng một tháng năm sao? Sao anh lại gấp thế?" Kiều An Hạ cười liếc Trình Dạng.
“Đúng, gấp gáp." Trình Dạng thẳng thắn: "Kiều Kiều cũng đã kết hôn, người làm chị như em cũng không thể chậm chạp chứ?"
"Kiều Kiều? Anh nói đùa hả?" Lời Kiều An Hạ khẳng định: "Con bé kết hôn, sao em không biết."
"Không tin anh?" Trình Dạng khẽ cười một câu: "Em xem Weibo của anh Lục đi."
Trình Dạng là người được Lục Cẩn Niên mấy năm này cố ý lăng xê, cho nên mặc dù hiện tại Trình Dạng đã nổi tiếng, nhưng khi nhắc tới Lục Cẩn Niên, vẫn rất cung kính gọi tiếng "Anh Lục”.
"Nhất định là anh trêu em." Gương mặt Kiều An Hạ vẫn như cũ không tin, cô tìm điện thoại di động, còn bổ sung một câu: "Anh chờ xem, nếu như em phát hiện anh lừa em, em khẳng định không tha cho..."
Kiều An Hạ nói cũng còn chưa hết, đầu ngón tay của cô đã bấm vào Weibo của Lục Cẩn Niên, sau đó liếc mắt liền nhìn thấy bài đăng mới nhất của Lục Cẩn Niên, lời nói liền nghẹn lại trong cổ họng.
Kiều An Hạ nhìn chằm chằm hình ảnh mà sửng sốt, mới mở to hình ảnh, Lục Cẩn Niên khoe bên trong giấy hôn thú, hình Kiều An Hảo và hình của anh, lập tức liền xông vào mắt của cô.
Hình trong giấy hôn thú, thoạt nhìn hai người thật là xứng đôi, vẻ mặt Kiều An Hảo mềm mại, nụ cười như từ tận đáy lòng, Lục Cẩn Niên bên cạnh, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng rõ ràng gương mặt có một tia mềm mại.
Trình Dạng không lừa gạt cô, Lục Cẩn Niên kết hôn, cùng Kiều An Hảo.
Hơn nữa đã kết hôn gần hai mươi ngày.
Nói như vậy, Lục Cẩn Niên đã biết Kiều An Hảo từng hôn mê, tới tìm cô, mà cô lại không nói cho anh biết, hành tung của cô... Hoặc là, có lẽ Kiều An Hảo đã biết, lúc mình còn trẻ, bởi vì không muốn gả cho Hứa Gia Mộc, sau đó đẩy cô ra ngoài làm bia đỡ đạn?
Hai ngày trước, mẹ cô gọi điện thoại cho cô, rất tức giận nói, Hàn Như Sơ hại chết con của Kiều An Hảo.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK