Nhện máy khổng lồ và nặng nề gập các khớp chi dài vào bụng, đồng thời sử dụng kết cấu bánh xe ở bên ngoài các khớp chi để trượt đi với tốc độ cao trên đường thẳng. Thẩm phán quan Fanna thì đứng vững chắc như thể bị đúc trên giáp bọc của tạo vật cơ giới này. Gió đêm phảng phất mùi tanh nồng của biển thổi qua đường phố, không khí lạnh lẽo khiến đầu óc nàng ta càng thêm tỉnh táo.
Những tín đồ tà giáo sùng bái Thần Mặt Trời là đại họa tâm phúc của nền văn minh hiện đại – Mà bất hạnh là, đại họa tâm phúc tương tự lại không chỉ có một.
Luôn luôn có những con mắt ác ý từ sâu thẳm không gian thứ nhìn về nhân gian, cũng luôn có những người phàm ngu xuẩn hòng tranh đoạt những lực lượng bất thiện đó. Mà móc nối giữa thần cổ đại và người phàm, lại có những điều trái khoáy từ xa xưa, những đứa trẻ bị cấm đoán và âm vang của ô nhiễm ẩn náu sâu thẳm trong thành bang, luôn rục rịch ngóc đầu dậy, mưu toan khuấy động cấu trúc trật tự của xã hội này.
Trong tất cả những mối đe dọa này, những kẻ theo đuôi Thần Mặt Trời là những kẻ đáng báo động và gây khó khăn nhất cho những người bảo vệ thành bang Phổ Lan Đức.
Bọn họ không chỉ là tín đồ tà giáo, mà còn là sản vật của một phần lịch sử đã mất của thế giới cũ. So với phần lớn tà giáo ngu xuẩn và mù quáng thông thường, điều nguy hiểm nhất ở những kẻ dị đoan tôn thờ mặt trời hắc ám này nằm ở chỗ bọn họ có một loại "niềm tin" nào đó tồn tại – Mặc cho cuồng tín và méo mó, mặc cho các thành viên dưới cùng của nó rồng rắn hỗn tạp, nhưng trong tầng cao của giáo phái đáng ghét này, quả thật tồn tại một loại "niềm tin cốt lõi" nhất định chưa từng thay đổi trong hàng trăm, hàng ngàn năm.
Niềm tin này xoay quanh "kỷ nguyên trật tự" được mặt trời cũ soi sáng mở rộng ra, không chỉ tự hình thành hệ thống, mà thậm chí còn có sự tồn tại của một bộ "lịch dương chân chính" tương ứng không được nền văn minh hiện đại công nhận. Họ tin chắc rằng bản thân là con cháu của nền văn minh cổ đại nào đó đã thất lạc từ lâu, đồng thời cho rằng văn minh cổ đại huy hoàng đó ắt sẽ được phục hưng.
Là thẩm phán quan của Giáo hội Biển Sâu, Fanna không mấy hứng thú đến tà thuyết lệch lạc của đám tín đồ tà giáo, nhưng nàng ta biết, chính sự tồn tại của những tà thuyết lệch lạc này đã khiến cho những giáo đồ Thần Mặt Trời có sự đoàn kết và ngoan cố vượt xa các dị đoan khác, khiến bọn họ sau mỗi lần bị tiến đánh đều vẫn có thể tồn tại ngoan cường, đồng thời phát sinh ngày đêm trong bóng tối của nhiều thành bang.
Nhưng tình huống bọn họ hồi sinh ở Phổ Lan Đức vẫn khiến Fanna có hơi bất ngờ.
Kể từ cuộc tấn công cường độ mạnh chưa từng có cách đây bốn năm, các tín đồ Thần Mặt Trời ở thành bang Phổ Lan Đức đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề. Theo báo cáo điều tra mấy lần, những dị đoan đó hẳn đã chuyển dời thành viên chủ yếu của bọn họ tới Lensa và Moco lân cận, thậm chí càng xa hơn là thành bang Cold Harbor, tàn dư lưu lại Phổ Lan Đức về cơ bản chỉ còn là một số lâu la bị đầu độc, ngu đần không thay đổi, nhưng lại không có tư cách theo Chủ giáo đoàn dời đi.
Những tay sai này ẩn náu trong đường thoát nước, hoàn toàn dựa vào sự hiểu biết về thế giới dưới lòng đất, cùng chút ban phúc méo mó mà mặt trời hắc ám dành cho bọn họ để tránh thoát sự truy sát của các thủ vệ. Đã bốn năm, số lượng của bọn họ ngày càng ít đi, chuyện có thể làm cũng chỉ là sống lây lất qua ngày.
Nhưng hôm nay của bốn năm sau, bọn họ lại đột nhiên tụ tập trở lại, thậm chí còn cả gan mạo hiểm lộ ra tổ chức nghi thức hiến tế trong hội trường... Ai cho bọn họ lá gan đó?
Hay là nói... sự kiện lớn nào sắp xảy ra trong thành bang này? Có lý do nào đó đủ khiến đám tín đồ tà giáo đó dù mạo hiểm bị dập tắt ngọn lửa nhỏ nhoi cuối cùng, cũng phải thu hút sự chú ý của mặt trời hắc ám đến Phổ Lan Đức?
Sự rung động và tiếng ồn của lõi hơi nước không ngừng phát ra từ trong nhện máy, mùi thơm hoa cỏ nhàn nhạt thì tràn ra từ ống giảm áp hơi nước, rồi lại thuận theo gió đêm bay tới, Fanna tạm gác lại suy nghĩ vẩn vơ trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
"Vết thương của thế giới" treo cao trên bầu trời đêm, tỏa ra một thứ ánh sáng mờ nhạt chiếu sáng những ngôi nhà, ống khói và tòa tháp cao thấp chằng chịt trong thành bang Phổ Lan Đức. Bây giờ tiểu đội hành động đang đi qua rìa khu công nghiệp, những đường ống dẫn hơi nước và thủy nhiệt to lớn kéo dài ra từ nhà máy chạy xuyên qua bầu trời phía trên đường phố giống như những mạch máu của người khổng lồ.
Fanna mơ hồ nhớ lại ngày trước, nhớ lại cái đêm sâu thẳm và kinh hoàng nhất trong trí nhớ của nàng ta - Trong nửa đêm tràn ngập mùi máu tanh hôm đó, thúc phụ của nàng ta đã cõng nàng ta chạy thoát thân từ trong biển lửa, đường phố khắp nơi đều là những cái bóng mờ máu thịt của những cái xác biết đi và căng phồng bất định rơi vào ảo giác tập thể; bọn họ trốn chạy theo các đường ống của nhà máy, mùi máu tanh và dầu mỡ hóa chất rỉ ra từ các đường ống thật kinh tởm...
Con nhện máy dưới chân đột nhiên truyền tới một trận chấn động, Fanna bừng tỉnh dậy từ trong hồi ức.
Con đường bằng phẳng đã kết thúc, phía trước là khu bỏ hoang ở rìa thành phố, mặt đường đầy ổ gà và nhấp nhô. Hai con nhện máy đã kết thúc chế độ trượt, chúng duỗi các khớp chi dài ra và bắt đầu bước nhanh trên con đường lồi lõm.
Không mất nhiều thời gian, tiểu đội đã đến một lối vào đường thoát nước bỏ hoang.
Một tổ khác gồm tám người đã túc trực ở đây, họ đã giăng dây xung quanh khu vực phụ cận, để ngăn những người không liên quan tiếp cận lối vào.
Fanna chào hỏi thuộc hạ ở đây, sau đó trực tiếp đi theo người phụ trách hiện trường vào sâu trong đường thoát nước.
Băng qua những hành lang sâu và qua những con đường mòn bẩn thỉu, Fanna cuối cùng cũng đến được hội trường bí mật đó - Tại đây, nàng ta nhìn thấy càng nhiều các chiến sĩ thủ vệ hơn, cùng với mục sư giáo hội đang tiến hành nghi thức thanh tẩy.
Một đài cúng tế được dựng lên tạm bợ đặt ở trung tâm của hội trường, một đài cao bằng gỗ dường như đã từng bị ngọn lửa thiêu đốt qua. Trên đài cao còn có thể nhìn thấy vật tổ báng bổ do những giáo đồ Thần Mặt Trời xây dựng nên - Vật tổ đó đã bị ngọn lửa thiêu hủy, nhưng cấu trúc cơ bản vẫn còn nguyên vẹn.
Xung quanh đài cao là hàng chục tín đồ tà giáo bị trói hai tay đang ngồi xổm trên mặt đất. Hầu hết bọn họ đều đang run rẩy, một số ít thì mím môi mấp máy, thầm lẩm bẩm những lời cầu nguyện phạm thượng của bọn họ.
Nhưng dưới tình huống hiện trường nghi thức bị phá hủy và Nữ thần Bão Tố đã chú ý đến nơi này, lời cầu khấn của những dị đoan này về cơ bản hoàn toàn không có tác dụng.
Cách đài cúng tế không xa là hài cốt của các vật tế được tìm thấy trong các hang động gần đó. Những nạn nhân bi thảm này được đặt trên vải lanh có vẽ phù văn, thầy nhập liệm vội vã chạy đến đang kiểm tra trạng thái của từng cái xác một.
Một số mục sư của giáo hội đang đi quanh đài cúng tế, những sợi xích đồng trên tay họ khẽ đung đưa, lư hương ở cuối những sợi xích đồng tỏa ra khói trắng thuần khiết. Khi khói chạm đến mặt đất gần đài cúng tế, thì sẽ lập tức bị dính vào một lớp bóng đen không lành. Mà càng nhiều khói trắng tinh sẽ mang những ô nhiễm này đi – Khí tức của mặt trời hắc ám còn sót lại ở đây sẽ bị quá trình này loại bỏ từng chút một.
"Ngài thẩm phán quan, mời qua bên này, đây là chỗ không thích hợp chúng tôi phát hiện thấy," Người thủ vệ trẻ đó chỉ vào vài thi thể bên cạnh đài cúng tế mà rằng: "Xin hãy cẩn thận một chút, mặt đất ở đây không được sạch sẽ cho lắm."
Fanna đi thẳng đến những thi thể đó, mà sau khi nhìn thấy tình trạng của một trong những xác chết, nàng ta bất giác nhíu mày.
Đó là một tín đồ tà giáo mang mặt nạ màu vàng kim - Không nghi ngờ gì nữa, chính là thần quan trực tiếp phụ trách nghi thức hiến tế trên bãi cúng tế khinh nhờn này.
Trên ngực hắn bất ngờ có một lỗ trống đáng sợ.
"... Chuyện này là sao vậy?" Fanna cau mày: “Dị đoan cuồng nhiệt này đến sau cùng quá kích động đến hiến tế luôn bản thân sao? Ta cũng không nghe nói những tín đồ tà giáo sùng bái Thần Mặt Trời đó còn có quy tắc này.”
"Đây chính là chỗ quỷ dị ly kỳ - hắn ta không tự mình hiến tế," Người thủ vệ đưa Fanna đến đây lập tức lắc đầu và nói với vẻ mặt hơi cổ quái: "Theo mô tả của những tín đồ tà giáo bắt được tại hiện trường... 'Sứ giả' của bọn họ đã bị một tế phẩm hiến tế..."
“Bị một tế phẩm hiến tế?” Fanna nhất thời nhướng mày: “Đây là lời điên khùng gì vậy?
"Quả thật rất giống lời điên khùng," Thủ vệ bất đắc dĩ xòe tay ra: “Trên thực tế khi chúng tôi đuổi đến, phần lớn tín đồ tà giáo ở đây đích thực đã ở trạng thái nửa điên.”
"Đã ở trạng thái nửa điên?"
"Đúng vậy, rõ ràng trong nghi thức cúng tế của bọn họ đã xuất hiện lỗ hổng rất lớn, rất nhiều người đã bị nhiễm bệnh điên, thậm chí có không ít người đã bắt đầu chém giết lẫn nhau. Bọn họ dường như đều coi đối phương là... 'quái vật' bị vật kinh khủng nào đó chiếm ngự. Cũng chính vì bọn họ lao ra khỏi hội trường trong cơn điên cuồng, mới kinh động đến quan trị an đang tuần tra gần đó, dẫn đến sự việc phơi bày... Khi chúng tôi chạy đến, những người có thể giữ tỉnh táo trả lời câu hỏi đã không còn nhiều, mà một số ít người còn lại vẫn có thể nói chuyện trôi chảy thì khăng khăng rằng tế phẩm đã hiến tế sứ giả."
"Rơi vào điên cuồng? Chém giết lẫn nhau? Hơn nữa còn cho rằng những người khác là quái vật bị chiếm ngự?" Nét mặt của Fanna lập tức trở nên nghiêm túc: "Làm qua kiểm tra chưa? Là kết quả của việc bị mặt trời hắc ám ô nhiễm?"
"Không tìm thấy dấu vết bị ô nhiễm bởi các nguồn bên ngoài, ngược lại càng giống như một loạt điên cuồng tự phát - khiến yếu tố điên loạn cắm rễ trong thế giới tinh thần của chính bọn họ," Thủ vệ nói rồi, giơ ngón tay chỉ vào một nữ sĩ trẻ tuổi mặc váy dài đen đang đi lại giữa đám tín đồ tà giáo: "Hải Đế nữ sĩ đã đến, nếu xác nhận những tín đồ tà giáo này cũng không phải bị ô nhiễm bởi mặt trời hắc ám, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách thông qua thuật thôi miên."