Duncan đổi sang tư thế thoải mái hơn, ngả lưng dựa vào ghế sô pha, ánh mắt xuyên qua khe hở giữa băng vải chằng chịt trên mặt, nhìn nữ thần quan trước mặt với nụ cười nửa miệng. “Bây giờ đã biết thân phận của ta, cô có cảm nghĩ thế nào,” Anh cười nói: “Đứng ở góc độ của Giáo hội Tử Vong — cô hẳn sẽ lập tức báo lên chuyện này.” Agatha mở miệng, thật lâu không nói nên lời, lại qua chừng nửa phút, mới cười khổ giang hai tay ra: "Ngài đặt tôi vào thế rất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.