Duncan ngóng nhìn mặt biển xa xa và rơi vào trầm tư, Lucrecia đứng sau lưng anh vẫn luôn giữ im lặng. Sự im lặng này kéo dài không biết bao lâu, Duncan cuối cùng đã chủ động phá vỡ sự yên tĩnh: "Nói cho cha biết về chuyện của biên giới đi.” Lucrecia tiến lên một bước, giọng điệu có chút do dự: "Cha..." “Cha không thể nhớ chuyện đã xảy ra hồi đó,” Duncan nhẹ nhàng nói: “Vì vậy cha muốn nghe suy nghĩ của con về biên giới – những năm này con đã luôn hoạt động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.