Duncan nhìn chằm chằm vào vết thương khổng lồ tỏa ra vầng sáng ảm đạm trên bầu trời thật lâu, như thể muốn phân biệt ra một số chi tiết từng nhìn thấy từ trong màn sương của dòng chảy hỗn loạn đó, chứng thực phỏng đoán đáng kinh ngạc trong đầu mình — Cảnh tượng phơi bày ra bên ngoài đáy tàu Thất Hương Hào, phải chăng chính là vết thương của thế giới? Nếu bên ngoài đáy tàu chính là không gian thứ, vậy thì vết thương của thế giới phải chăng cũng là một phần của không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.