• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 376: Phân bộ

Một luồng quang mang phi hành đường dài suốt một tháng trời, từ ngoài biển khơi vào đến lục địa, sau đó vẫn tiếp tục tiến sâu hơn, cho tới tận khi gặp được thành trì nhân loại, một phân bộ của liên minh tu hành giả chống lại đại nạn quái giới.

Nhìn thành trì nguy nga rộng lớn trước mắt, người thanh niên A Diệt không khỏi thở ra một hơi thật dài, hắn phi hành suốt một tháng trời cuối cùng cũng đến được phân bộ, đã có chỗ để tiêu hóa đống điểm diệt quái.

Đáp xuống trước cổng thành, A Diệt bình tĩnh bước vào trong thành trì này, hai gã lính gác cổng tu vi Hiển Hóa cảnh khi thấy lệnh bài thân phận hắn giơ lên, liền cung kính cúi đầu để hắn đi qua. Vào đến trong thành, hắn ngay tức thì phi hành tới Quản quỹ điện, nơi dùng điểm diệt quái để đổi lấy bảo vật.

Bước đến khu vực tập chung những tu hành giả cấp cao trong thành, họ Diệt khá là bất ngờ vì nơi đây có cả yêu soái, sau một hồi nghe ngóng hắn mới biết đây là một phân bộ chung cho cả nhân loại lẫn yêu thú. Đương nhiên trong thành nghiêm cấm tranh đấu, hơn nữa những kẻ có mặt tại đây đều là loại người có ít thù oán với tộc quần đối phương.

A Diệt rất nhanh đã tìm tới một gian thạch thất chuyên dụng đổi điểm, đồng dạng quản quỹ trong gian phòng này là một lão già Bỉ Ngạn cảnh già yếu. Ngồi xuống đối diện lão ta, chào hỏi một câu, sau đó hắn liền nói lên mục đích: “Tại hạ cần đổi lấy một khối Xích Huyết Nhai cùng với năm lạng Sát Tinh Kim.”

Lão già nghe xong có chút bất ngờ, sau đó liền cười đáp: “Không ngờ các hạ tích được nhiều điểm như vậy, Xích Huyết Nhai cần 70 điểm để đổi lấy, Sát Tinh Kim 12 điểm đổi được một lạng, các hạ lấy năm lạng thì sẽ cần 60 điểm, tổng cộng lão phu sẽ lấy đi của các hạ 130 điểm diệt quái.”

Gật đầu đáp ứng, họ Diệt vung tay khiến tấm lệnh bài thân phận bay tới phía lão ta, sau đó hắn nói: “Tại hạ còn thừa 33 điểm, các hạ xem trong kho có loại dược phương luyện chế đan dược tăng tốc độ tu luyện nào không, cho tại hạ đổi lấy một loại luôn.”

Lão già đang thi pháp để thu lấy điểm diệt quái trong tấm lệnh bài, mắt nhìn thông tin ghi trên đó, rồi nhìn tới phía thanh niên đối diện nói: “Các hạ thì ra là Dược nguyên hữu mấy năm gần đây thanh danh cực thịnh, với tu vi tiểu thành tại chiến trường đã tiêu diệt vô số quái giới, hôm nay gặp mặt quả nhiên bất phàm.”

“Nguyên hữu quá khen rồi, tại hạ cũng chỉ là chiến lực cao hơn bình thường chút thôi, mấy cái hư danh đó không nên tin làm gì.” A Diệt cười nhạt đáp, rồi lại tỏ ra bộ dáng lắng nghe đối phương, thấy vậy lão già mới nhớ vừa rồi A Diệt đã nói điều gì, liền tươi cười đáp: “Dược phương của đan dược tăng tốc độ tu luyện có rất nhiều, lão phu thấy loại này thích hợp với các hạ.”

Nói đoạn, lão ta lấy ra một quyển trục, A Diệt liền thu về trước mặt, rồi đọc qua thông tin giới thiệu: “Dược phương luyện chế Hoàng Ngạn đan, mỗi viên tăng gấp ba lần tốc độ tu luyện, có tác dụng trong một tuần, thuộc loại đan dược ôn hòa không để lại di căn gì. Cần 30 điểm diệt quái để đổi lấy.”

Họ Diệt trầm ngâm, thực chất là đang trao đổi với Ma Quân, hỏi xem hắn thấy loại đan dược này khả thi để luyện chế số lượng lớn hay không. Sau một hồi thì hắn đồng ý đổi lấy cuốn dược phương này, kết quả chỉ còn dư lại 3 điểm diệt quái.

Đưa khối Xích Huyết Nhai cùng một túi Sát Tinh Kim cho kẻ đối diện, lão già cười hỏi: “Hai vật này đều là tài luyện chân quý để luyện chế bảo bối, Dược nguyên hữu tính luyện chế hay cường luyện bảo cụ sao? Có cần lão phu giới thiệu cho một vị Luyện khí đại sư tay nghề lâu năm không?”

A Diệt rất nhanh đã cất những vật vừa đổi được vào giới chỉ, sau đó lắc nhẹ đầu đáp: “Đa tạ lòng tốt của nguyên hữu, tại hạ thu thập mấy vật này có việc quan trọng khác, mong các hạ thông cảm.”

Lão già thức thời không hỏi nhiều liền mỉm cười gật đầu, hai người nói chuyện qua lại thêm vài câu, sau đó A Diệt đứng dậy cáo từ rồi rời đi.

Trong gian mật thất chỉ còn lại lão già, lão nghĩ thầm: “Ban đầu thấy tên này đổi lấy hai món đó ta đã nghĩ hắn là một Luyện khí sư, nhưng hắn thì ra lại là gã họ Dược có chiến lực không tệ trong hàng ngủ Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành, nghe nói có kiêm tu pháp trận. Nhưng sau đó hắn lại đổi lấy dược phương, không thể nào hắn có thể kiêm tu trên nhiều phương diện như thế được.”

“..Có lẽ hắn đổi lấy cho bằng hữu thâm giao trong cùng thế lực? Phải rồi, hắn chắc chắn thuộc một thế lực mạnh mẽ nào đó, không thể là tán tu như trong lệnh bài thân phận ghi được.”

Người thanh niên ra khỏi thạch thất, liền thẳng hướng cửa chính, rời khỏi khu vực Quản quỹ điện này. Vừa đi hắn vừa trò chuyện với Ma Quân, hắn nói: “Xích Huyết Nhai, một trong những thứ chân quý nhất tại tờ giấy ghi tên các tài liệu cần ta thu thập, giờ đã có được. Những thứ khác trong kho đổi thưởng của liên minh cũng chẳng có, phải chờ tương lai tìm kiếm dần thôi.”

Ma Quân đáp: “Không vội, ta mới đưa tờ giấy đó cho ngươi không lâu mà ngươi đã thu thập được gần một phần mười loại rồi, tiến độ xem như rất tốt. Ngươi cứ thoải mái thôi, trăm năm nữa mới sưu tập đủ cũng không sao cả.”

Hắn khẽ gật đầu, sau đó nói: “Hiện tại tựa hồ đang trong quá trình nghỉ ngơi lâu dài sau một cuộc chiến lớn, như vậy ta sẽ có thời gian để luyện chế thứ bảo cụ đó, nay Sát Tinh Kim cũng đã về tay, các loại tài liệu đều đã đông đủ, cũng nên bắt tay luyện chế rồi.”

Thanh âm trong đầu liền vang lên: “Phải rồi, mau luyện thành món bảo cụ lợi hại đó, một khi luyện thành thì với thực lực của ngươi, diệt sát Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn đang toàn thịnh cũng không quá khó khăn.”

A Diệt đồng ý với lời nhận xét này, khi chưa tấn cấp, thực lực hắn nếu dốc toàn lực đã tương đương với Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn tầm khá rồi. Giờ tu vi cơ bản tăng thêm một tầng, nếu có thêm món bảo cụ đó phụ trợ, thì hắn sẽ trở thành cao thủ trong hàng ngũ Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, chỉ kém hơn những kẻ đã được Tổ chi pháp tắc công nhận mà thôi.

Tên thanh niên ra khỏi khu vực Quản quỹ các, liền phi độn bay tới phương hướng phường thị lớn nhất, muốn thu thập thêm một vài vật phẩm cần thiết, sau đó tìm đến khu vực động phủ của Bỉ Ngạn cảnh để tạm trú.

Hắn không để ý rằng tại đại sảnh bên trong Quản quỹ điện trước khi hắn rời đi, có một ánh mắt luôn chú ý đến hắn, là một yêu soái thất giai với bộ dáng nhân dạng thanh niên gầy còm, gương mặt bình thường, nhưng đôi mắt lại mang vẻ tinh ranh.

“Man huynh, vừa rồi nhìn ai vậy? Nhân loại đó là người quen với huynh sao?” Một gã nam tử trẻ tuổi có thân hình mập mạp, nghi hoặc hỏi tên thanh niên còm nhom ngồi đối diện, khi thấy hắn ta cứ liếc mắt quan sát kẻ vừa mới đi ngang qua đây.

Tên họ Man nghe câu hỏi này liền quay đầu lại cười nói: “Không có gì đâu, chúng ta mau bàn tiếp chuyện đang dở đi.”

Nghe vậy mập mạp nam tử cũng không hỏi gì thêm, tiếp tục nói chuyện chính sự, gã thanh niên gầy liền tỏ ra chú ý lắng nghe, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến thân ảnh tên thanh niên tuấn mỹ kia, rồi ghi nhớ cái khí tức đặc thù của người đó.

Trong đại sảnh này có không ít những bộ bàn trà được bày trí gần các cửa sổ, để những tu hành giả cấp cao đến đây đổi thưởng, tiện thể ngồi lại trò chuyện cùng nhau, đôi yêu soái này tất nhiên cũng là một trong số đó.

A Diệt không lạ gì cảnh như thế tại đại sảnh Quản quỹ điện, mỗi khi có người mới bước vào, sẽ có không ít kẻ đưa thần niệm dò xét, họ Diệt cũng đã gặp trường hợp này rất nhiều, nên ban nãy khi bị tên thanh niên còm nhom cảm ứng, hắn mới không chú ý.

Hiện tại họ Diệt đã có mặt ở khu vực động phủ cấp cao, tùy ý chọn lấy một động phủ, sau khi nhận chìa khóa cấm chế thủ hộ từ thị nữ, hắn liền bố trí thêm trận pháp quanh động phủ, rồi thong thả tiến vào trong. Tu hành giả Bỉ Ngạn cảnh tại bất kỳ thanh trì phân bộ nào của liên minh, đều được an bài miễn phí động phủ.

Sửa soạn lại nội thất động phủ một phen, A Diệt liền ngồi xếp bằng tĩnh tọa, hắn phục dụng đan dược rồi bắt đầu quá trình củng cố tu vi, khi mới tiến cấp chưa lâu. Hắn cần căn cơ ổn định, vừa làm một nền móng tốt cho bản thân, vừa để nguyên lực trở nên hùng hậu hơn, có thêm ưu thế trong quá trình luyện chế bảo cụ sắp tới.

Nguồn gốc món bảo cụ lợi hại mà Diệt Chúng Sinh muốn luyện chế, tới từ quyển trục bên trong nạp giới của thanh niên Lũng Vân, thiếu chủ của Huyền Ma Quật, cháu đích hệ của một vị thái thượng trưởng lão trong thế lực đó. Tài sản trong những giới chỉ của gã Lũng Vân rất nhiều, bảo vật không hề ít, chỉ là tất cả đều đã bị phá hủy mà thôi.

Khi thấy những vật phẩm không lành lặn đó, A Diệt cũng chẳng cảm thấy khó hiểu gì, hắn biết toàn bộ bảo bối của họ Lũng bị hủy trong lúc gắng gượng thoát khỏi thế công như bão tát mưa sa của gã hòa thượng họ Nguyễn. Cũng nhờ vậy mà hồi trong không gian nguyên khí hải, A Diệt có thể đánh bại Lũng Vân trong thời gian ngắn.

Một tuần sau khi cảm thấy tu vi đã vững vàng, A Diệt liền bay một mạch tới Hỏa địa viện, một nơi chuyên dụng luyện đan hoặc luyện bảo cụ trong thành trì này. Kì thực tại mỗi một động phủ đều có bố trí những nơi chuyên dụng để luyện đan, luyện khí, nhưng hỏa diễm không phải loại cực mạnh, nếu muốn luyện chế bảo cụ phẩm chất cao thì độ nóng không đủ yêu cầu.

Bỏ ra chút nguyên thạch, A Diệt chả mấy chốc đã thuê được một gian thạch thất ở sâu dưới lòng đất, một nơi chuyện dụng để luyện khí. Hỏa diễm nơi đây lấy từ dưới lòng núi lửa cỡ lớn, một loại địa hỏa có sức nóng cực kỳ cao, rất thích hợp để luyện bảo cụ Địa giai.

Chợt lóe giới chỉ, lập tức một tổ hợp kim ti tử sắc xuất hiện trước mắt A Diệt, tiếp đó hắn lấy ra những tài liệu cần thiết, chuẩn bị quá trình hoàn thành ba bước cuối cùng của một món bảo cụ Địa giai lợi hại. “Một khi luyện thành vật này, chiến lực của ta sẽ tiến thêm một bước dài. Bắt đầu thôi!”
Chương 377: Kim ti

“Ngươi chắc chắn kẻ đã sát hại Man Tả Hùng hiện đang ở trong thành chứ?” Một gã trung niên lưng hùm vai gấu, lúc này sắc mặt trở nên bất ngờ, kích động hỏi lại tên thanh niên còm nhom trước mặt.

Tên thanh niên đối diện tự tin đáp: “Tất nhiên là chắc chắn chứ, tên đó giống hệt với mô tả hung thủ đã sát hại Tả Hùng tộc đệ, ta đã quan sát rất kỹ lưỡng, không thể sai đâu.”

Nắm đấm siết chặt, trung niên lực lưỡng nghiến răng nói: “Vậy thì tốt, cuối cùng cũng phát hiện hành tung của tên khốn đó rồi, ta sắp báo được thù cho Tả Hùng đệ đệ rồi, haha.”

Hai tên này là yêu soái thuộc Thổ Khiếu Hổ tộc, năm xưa tộc của bọn chúng cũng từng tham gia một thế lực yêu thú, đối chọi với Bảo Bình Tông thế lực nhân loại. Lúc đó gã Man Tả Hùng là tân tấn yêu soái, thực lực còn khá yếu, nên bọn chúng điều hắn đi cùng gã Lạp Bà Ma, tới san bằng một thành trì không quá mạnh là Tứ Cửu thành.

Nào ngờ nơi đó có thêm một kẻ ngoại lai tới hỗ trợ, càng bất ngờ hơn kẻ ngoại lai đó có thực lực rất mạnh, đã diệt sát Man Tả Hùng. Không lâu sau, Cố Thủ Thành là thành chủ nơi đó chết đi, do ám thương từ Ngưu Thập Nhị gây ra, nhưng còn tên hung thủ đã sát hại Tả Hùng, lại thành công chạy thoát, từ đó tung tích rất khó tra dò.

Hiện tại biết hung thủ lại đang ở trong cùng một thành trì với bọn chúng, thì sao hai tên này không kích động cho được chứ. Đặc biệt là gã trung niên vạn vỡ, hắn là ca ca đích hệ của Man Tả Hùng, đã luôn điên cuồng tìm kiếm hung thủ sát hại đệ đệ mình, nay nắm được tung tích mục tiêu, hắn chắc chắn không bỏ qua.

Thanh niên gầy thấy kẻ đối diện kích động như vậy, liền nói: “Hiện nay thực lực tên đó không đơn giản đâu, ta đã nghe ngóng được chút tin tức về hắn, trên chiến trường hắn diệt sát quái giới rất nhiều đấy, chiến lực đã vượt qua phạm trù tiểu thành Bỉ Ngạn cảnh. Mặc dù tu vi ngươi là bát giai, nhưng muốn gϊếŧ hắn vẫn rất khó, cho dù có thêm ta hỗ trợ cũng bất thành.”

Nghe vậy gã trung niên liền cười lạnh đáp: “Ai nói chỉ có hai chúng ta ra tay thôi chứ? Đừng quên ác thú Tư Đồ đang hoạt động cách thành trì này không xa, ta sẽ tới lôi kéo hắn ta, cho dù bị hắn công phu sư tử ngoạm ta cũng sẽ cắn răng xuất ra tất cả vốn liếng!”

Còm nhom nam tử bất ngờ thốt lên: “Ngươi chịu chơi thật đây, nếu có thêm kẻ đáng sợ đó thì tên tiểu tử hung thủ chết chắc rồi!”

Tên hung thủ mà bọn chúng nhắc tới, hiện đang ngồi xếp bằng trong mật thất dưới lòng đất Hỏa địa viện, tập trung tinh thần tế luyện vật phẩm trước mặt, hiện tại hắn đã hoàn thành những bước kế cuối.

Món bảo cụ này từ khi A Diệt tìm thấy trong giới chỉ của Lũng Vân, đã hoàn thành được bảy phần mười rồi, chỉ còn thiếu một vài tài liệu nữa là có thể luyện chế hoàn toàn. Thời gian sau đó họ Diệt đã sưu tập dần các tài liệu, thứ chân quý nhất còn thiếu là Sát Tinh Kim thì gần đây cũng đã kiếm được, hiện tại là những công đoạn cuối để hoàn thành bảo cụ.

Trong quyển trục hướng dẫn cách luyện chế tổ hợp kim ti võng này, hoàn toàn không ghi tên bảo cụ, nên hiện tại A Diệt tạm gọi nó là bảo cụ kim ti, đợi sau khi hoàn thành hắn sẽ đặt cho một cái tên chính thức.

Cảm nhận khí tức sát phạt phát tán ra từ kim ti trước mặt, A Diệt thầm kêu may mắn vì tên họ Lũng trước đó chưa luyện chế thành công thứ này. Nếu lúc đối chiến với hắn mà Lũng Vân đã sở hữu nó, thì A Diệt không chết cũng phải bỏ lại một lớp da!

“Hoàn thành bước nữa rồi, chỉ còn một bước cuối cùng mà thôi.” Song thủ A Diệt tức thì thay đổi pháp quyết, mắt nhìn tới thủ pháp ghi trên quyển trục, rồi bắt đầu kết ấn quyết theo, tiến vào giai đoạn tế luyện cuối cùng.

“Khi tổ hợp kim ti viên mãn thành hình, nó sẽ có thêm một phi châm là ám thủ ở phía sau, vừa hay ta cũng có một vật thích hợp.” Họ Diệt mỉm cười lẩm bẩm, miệng hắn hé mở, thả ra một cây phi châm kim sắc, bán thành phẩm Địa giai tên Ám Phi Toa. Sau đó ấn quyết liên tục thay đổi, phi châm dần liên kết với tổ hợp kim ti, món bảo cụ loại kiềm chế kiêm sát thủ sắp hình thành.

Tại xung quanh Hỏa địa viện, thiên địa nguyên khí hỗn loạn thất thường, cho dù có cấm chế thì vẫn có dư khí phát tán ra ngoại giới, đôi khi còn kéo tới hắc vụ ngưng tụ. Điều này cũng là chuyện bình thường, vì nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh luyện khí tại đây, đều là tế luyện những bảo cụ Địa giai, nên tất nhiên sẽ gây ra dị tượng.

Nhưng hôm nay chấn động vây quanh khu vực Hỏa địa viện không hề nhỏ, kinh động không ít kẻ tại lân cận, mấy lão quái Bỉ Ngạn ai nấy đều nghĩ có kẻ luyện chế bảo cụ cấp bậc cực cao. Nhiều ánh mắt tham lam hiện lên, nhưng lại chẳng biết làm thế nào, trong thành cấm tranh đấu, chưa kể họ còn chẳng biết bảo cụ đó là của kẻ nào, đang ở gian mật thất nào.

Trong khi nhiều lão quái đang tập chung vây quanh Hỏa địa viện quan khán dị tượng, thì thanh niên Diệt Chúng Sinh đã thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt kích động hướng tới tổ hợp kim ti đang phiêu phù trước mặt.

Chúng là một tổ hợp 12 thanh kim ti tử sắc, được xắp xếp thành hình tam giác cân đối, tại trung tâm có một thanh phi châm ám kim, cả một chỉnh thể tản mát ra khí tức rất mạnh. Thanh âm Ma Quân phấn khích vang lên: “Bảo cụ đa dụng đẳng cấp Địa giai thượng phẩm, có thứ này thì chiến lực của ngươi đã tăng lên một bước dài rồi.”

A Diệt gật đầu, thu tổ hợp bảo cụ về tay rồi ngắm nghía, hắn nói: “Ta sẽ đặt tên cho những thanh kim ti này là 49, còn ám châm trong cùng là 53. Tên này chắc chắn sẽ đem cái chết đến cho kẻ địch.”

Bốn Chín Năm Ba trên tay hắn như nghe thấy mà phát tán khí tức sát phạt bức nhân, thứ này trong đẳng cấp thượng phẩm Địa giai cũng phải đứng hàng đầu. Nếu không phải gã Lũng Vân đã luyện thành bảy phần, hơn nữa hoàn tất những công đoạn trọng yếu nhất, thì A Diệt sẽ chẳng thể luyện chế hoàn tất nổi đâu, vì toàn bộ tài liệu cần thiết quá quý hiếm.

Thả món bảo cụ trong tay ra, hắn tiếp tục tĩnh tọa tại đây tu hành, cũng như tế luyện nhận chủ món bảo cụ mới này. Là một món bảo cụ hắn luyện chế, nên khí tức đã rất thân thuộc với hắn, thời gian nhận chủ sẽ không lâu như bảo cụ Địa giai thông thường.

Hắn biết khi món bảo cụ này hoàn tất luyện chế, bên ngoài sẽ kéo tới dị tượng không nhỏ, thu hút nhiều ánh mắt, nên tốt nhất tu luyện tại đây thêm một thời gian mới ra ngoài. Đúng như hắn dự tính, có rất nhiều kẻ trực chờ sẵn ở bên ngoài Hỏa địa viện, mỗi khi thấy kẻ nào từ những gian mật thất luyện khí đi ra, đều hướng tới ánh mắt tham lam mà dò xét.

Họ Diệt mất vài ngày để hoàn thành luyện chế món bảo cụ mới, nhưng hắn ở tại trong mật thất tròn một tháng, đợi hết thời hạn cho thuê mới xuất ngoại. Lúc này, đám lão đầu tập chung phía bên ngoài đã tản đi toàn bộ, đâu ai hay biết kẻ luyện chế món bảo cụ gây ra dị tượng lớn giờ mới lộ diện.

Tại động phủ của riêng mình, trong một khoảng sân lớn, hắn vẫn không ngừng tập luyện làm quen với món bảo cụ mới. Nhìn những đạo tinh điểm tử kim vờn quanh thân, A Diệt nheo lại đôi mắt lẩm bẩm: “Giờ cho dù gặp phải những kẻ tầm cỡ tên khốn Lôi Động Võ, ta có thể nắm chắc giữ được mạng sống rồi, không cần phải quá kiêng kị như xưa nữa.”

Trước mặt hắn xuất hiện một khối huyết tinh tản mát huyết khí đỏ tươi, đây chính là thứ trong hộp gỗ A Diệt đã lấy được, có tổng cộng mười khối. Cầm khối huyết tinh trong tay, một cảm giác mát lạnh truyền vào thân thể, nhưng rồi chẳng còn biến chuyển gì khác, hệt như một khối cẩm thạch thông thường.

A Diệt và Ma Quân đã từng cùng nhau nghiên cứu vật này, nhưng mãi vẫn không tìm ra tác dụng của nó là gì, tuy cảm thấy bất phàm nhưng lại không biết sử dụng ra sao. Ma Quân cho rằng quyển trục bị gã họ Lôi cướp đoạt, có ghi cách sử dụng thứ huyết tinh này.

Cất khối huyết tinh vào giới chỉ, A Diệt chỉ có thể vứt xó mười khối kỳ thạch bất phàm này, đợi sau này sẽ tìm cách sử dụng. Trước mắt, hắn vẫn phải chuyên tâm tu hành, nhanh chóng nâng cao tu vi, đồng thời tiến lên tầng cao hơn trong các công pháp bản thân đang luyện.

Hoàng Ngạn đan Ma Quân đã luyện thành vài lô, nhưng cho dù có thêm loại đan dược này, thì A Diệt hiện nay mới có tổng cộng 5 loại đan dược tăng tiến tu vi, dùng được trong lâu dài. Nhiêu đây vẫn còn quá ít, với cái Nguyên mạch hạ phẩm của hắn, tốc độ tích tụ lực bổn nguyên cực kỳ chậm, với tốc độ này thì trăm năm sau cũng chưa chắc làm đầy được bổn nguyên tại đại thành.

Quãng thời gian các tu hành giả được nghỉ ngơi lâu dài, A Diệt thuận thế bế quan tại động phủ riêng, chẳng hề ló mặt ra ngoài, khiến hai kẻ thuộc Thổ Khiếu Hổ tộc căm ghét không thôi.

“Chết tiệt, hắn cứ trốn tại động phủ, không chịu ra khỏi thành như thế này, thì sao chúng ta có cơ hội động thủ chứ?” Gã lực lưỡng trung niên nghiến răng quát lớn không cam lòng.

Tên thanh niên còm nhom cũng lộ ra vẻ mặt bực tức, sau đó như nghĩ ra kế sách, liền phấn khởi lên tiếng: “Ta có cách rồi, chỉ cần cách này qua mắt được đám chấp pháp trong thành, thì chắc chắn sẽ dụ được tên khốn đó ra ngoài, chúng ta sẽ có cơ hội ra tay!”

Hai tên này liền lên kế hoạch, muốn dụ tên thanh niên họ Dược rời khỏi thành trì phân bộ, để bọn chúng báo thủ cho đồng tộc.
Chương 378: Đồ yêu

Sáng sớm tại cổng lớn một thành trì, có không ít luồng lưu quang xuất thành, bay tản ra khắp mọi nơi, hướng tới những vùng man hoang ít ai đặt chân tới. Một đạo lục quang phi hành riêng lẻ, bay thẳng một mạch rời xa tòa thành, không hề hay biết có ánh mắt từ trong thành đang dõi theo bản thân mình.

Lục quang đang phi hành chính là A Diệt, hắn cùng với đa phần tu hành giả nhàn tản trong phân bộ, mới nhận được một nhiệm vụ khá là thú vị, hiện tại đang trên đường thi hành. Hắn vừa bay vừa nói: “Kẻ nghĩ ra cách làm giàu này thông minh đấy chứ, tiếc là độc tâm như vậy thường không sống lâu, giờ đã bị nhiều người truy tìm rồi.”

Tối qua có một tin tức khá thú vị truyền tới phân bộ hắn đang ở, đó là tại vùng man hoang lân cận thành trì này, có một kẻ không rõ là nhân loại hay yêu thú, hành nghề gϊếŧ nhân đoạt bảo. Cái đáng chú ý là hắn bắt một bầy quái giới về nuôi nhốt như gia xúc, sau đó thả một vài đầu ra ngoại giới, dẫn dụ tu hành giả tới tiêu diệt kiếm điểm, rồi đặt bẫy sát hại những người đó.

Hiện nay phần lớn tu hành giả là tán tu đều nhàn tản, nên được điều đi tìm kiếm kẻ lợi dụng quái giới đó, nếu bắt được hắn hoặc tiêu diệt sẽ được 10 điểm diệt quái, hơn nữa bầy quái giới tên đó nuôi sẽ là kho điểm lớn. Rất nhiều tên cảm thấy hứng thú, từ sáng sớm đã rời thành, bắt đầu truy tìm tên thảo khấu nghĩ ra được cái trò thú vị kia.

Họ Diệt phi hành hơn một canh giờ mới hạ xuống nghỉ ngơi, hắn không nghĩ bản thân mình sẽ tìm ra tung tích của kẻ đang bị truy nã, hắn chỉ thuận tiện nhiệm vụ lần này mà xuất ngoại thôi. Hắn tính tìm kiếm vài đầu ma thú cường đại, hoặc vài tên yêu soái bất hảo, để thử nghiệm uy năng của bảo cụ mới, chứ tự diễn luyện tại động phủ cũng có chút chán.

Tên thanh niên cứ thế dần rời xa khu vực phân bộ, đối với hắn hiện tại trên toàn châu này chẳng có thứ gì đủ sức uy hϊếp đến mình, nên ngày càng đi tới những vùng hoang vu, hiểm địa, tìm kiếm những đầu ma thú xấu số.

Ngày hôm sau, A Diệt không khỏi kinh ngạc khi phát hiện dấu vết của quái giới, hắn thầm nghi hoặc vì cả châu này đã không còn khe hở không gian, lấy đâu ra quái giới sống đến giờ chứ. Hắn hoài nghi liệu số mình có đỏ đến nỗi tìm ra tung tích kẻ đang bị truy nã hay không, liền lần theo dấu vết mơ hồ được lưu lại, tìm tới nơi tên thảo khấu đang lẩn trốn.

“Đúng là hắn ta rồi!” Đôi mắt A Diệt sáng bừng, hiện tại hắn đang ẩn thân trên một ngọn sơn phong, hướng ánh mắt xuống phía thung lũng tại chân núi, quan sát cảnh tượng tại đó. Một tên nam tử thanh niên, trong tay cầm một sợi trường mây như roi huấn luyện thú, trước mặt hắn có vài nhà giam lớn được tạo nên từ kim loại đặc thù, trong mỗi nhà giam đều có một đầu quái giới!

Thân ảnh tàng hình nhờ hóa thanh ẩn khí phù, A Diệt nhanh chóng lao xuống chân núi, tiếp cận tên thảo khấu ranh ma này, bấy giờ hắn đã cảm ứng ra kẻ đó là một yêu soái bát giai. Đột nhiên mặt đất nơi A Diệt vừa đặt chân tới chấn động, cả một khu vực lớn nổi lên giao động mạnh, khiến họ Diệt cũng có chút bất ngờ với loại địa hình cảnh giác này.

“Hắc hắc, ngươi đây rồi!” Tên nam tử thanh niên với gương mặt rỗ bỗng nhiên cười lớn, quay phắt người về hướng họ Diệt, vung lên thủ chưởng một trảo cách không đánh tới phía hắn. A Diệt không tiếp tục ẩn thân nữa, thân ảnh thanh niên tuấn mỹ hiện hình, giơ lên đơn thủ rồi hung hăng nắm chặt một cái, lập tức bóp nát trảo phong vừa đánh tới.

Gã thanh niên mặt rỗ bất ngờ cau mày, vì không nghĩ kẻ đối diện có thể đánh tan công kích của mình dễ tới vậy, trông chẳng thấy mất sức một chút nào. Đúng lúc này có tiếng cười lớn vang lên, hai thân ảnh đột ngột từ dưới lòng đất chui lên, đứng hai bên A Diệt cách không quá xa, cùng gã thanh niên mặt rỗ tạo thành thế chân vạc.

Mày liễu A Diệt khẽ nhíu, hắn nhận ra hai kẻ vừa xuất hiện là hai tên yêu soái hắn từng trông thấy tại phân bộ, chứng tỏ chuyện ở đây có điều mờ ám. Bất quá bề ngoài hắn vẫn tỏ vẻ bình thản, khí chất yên tĩnh lãnh đạm, không tỏ ra chút ý loạn, bởi vì thực lực hắn vượt xa ba kẻ này.

Gã thanh niên mặt rỗ cười lớn rồi lên tiếng: “Thì ra đây chính là kẻ Man Lạp Hùm yêu hữu muốn ta hỗ trợ diệt sát sao? Là một tên trắng trẻo thịt mềm đấy, bữa trưa nay được nếm món ngon rồi, hắc hắc.”

Trung niên vạn vỡ gật gật đầu với gã thanh niên, rồi hướng ánh mắt tới A Diệt đắc ý nói: “Thổ Khiếu Hổ tộc ta có thù tất báo, tên tiểu tử ngươi khi xưa dám cả gan gϊếŧ hại Man Tả Hùng đệ đệ, nay ngươi phải dùng chính tính mạng của mình để đền, ta sẽ khiến ngươi trả giá gấp trăm lần!”

Nghe vậy A Diệt như hiểu ra, hắn cũng nhớ yêu soái đầu tiên mình gϊếŧ là một kẻ thuộc tộc Thổ Khiếu Hổ. Vừa rồi hắn bị địa hình nơi đây phát hiện, cũng là một loại thiên phú thần thông của tộc thú này, không liên quan gì đến thần thức, nên hắn mới không thể khắc chế.

Hắn cười khẩy lên tiếng: “Vậy hóa ra tên thảo khấu dùng quái giới để dụ dỗ tu hành giả sa vào bẫy, là tin giả các ngươi tung ra, để dẫn những người khác và ta ra khỏi thành truy tìm, tạo cơ hội cho các ngươi ra tay phải không?”

Sự thật đúng như A Diệt vừa nói, gã thanh niên mặt rỗ tên Tư Đồ, gần đây bắt một vài đầu quái giới để thử nghiệm gì đó, chứ không hề nghĩ ra cái trò dùng quái giới dụ giỗ tu hành giả tới rồi giăng bẫy gϊếŧ hại họ. Hai tên yêu soái thuộc Thổ Khiếu Hổ tộc đã dựa vào những đầu quái giới này mà tự bịa chuyện, sau đó trình báo lên chấp pháp hội tại phân bộ, mới có nhiệm vụ ban bố ra.

Tên thanh niên thân hình còm nhom cười đáp: “Ngươi thông minh đấy, đoán đúng phóc rồi, giờ thì ngươi có chết cũng không sợ trở thành con ma hồ đồ nữa nhé, haha.”

Tiếng cười của gầy gò thanh niên còn chưa dứt, thì thân ảnh A Diệt đã chợt động, khiến hai kẻ khác tức thì bộc phát sức mạnh. Tên gầy cảm thấy một luồng nguy cơ mãnh liệt dâng trào, vội vã toàn lực thúc giục năng lực hộ thân, quanh cơ thể được bọc kín bởi một lớp đá cứng cáp, đứng vững trãi tại chỗ như tảng cự thạch.

“Soạt!” Máu tươi phun ra, trước con mắt kinh hãi của ba tên yêu soái, lưỡi thanh chiến đao trong tay A Diệt đã đâm thủng bụng gã thanh niên gầy, lớp thiết thạch hộ thể quanh thân gã ta như một tờ giấy dễ dàng bị xuyên qua.

“Bỉ Ngạn cảnh đại thành! Không thể nào? Sao hắn tấn cấp nhanh như thế được?” Gã trung niên vạn vỡ căng mắt khó tin, bản thân vẫn đang trên đường lao tới phía kẻ địch.

Tên yêu soái Tư Đồ cũng tại bên khác lao tới, ánh mắt lộ rõ sự bất ngờ, lên tiếng: “Cho dù tu vi hắn ta hơn Man Đà Lạp một tiểu cấp, cũng không thể một kích đâm thủng hộ thể thiên phú của Thổ Khiếu Hổ tộc dễ dàng như vậy được!”

“Một đầu súc sinh thất giai yếu kém mà dám đứng trước mặt ta hô to gọi nhỏ, ngươi chết đi được rồi.” A Diệt hờ hững thanh âm, như thể gϊếŧ một con sâu cái kiến. Thanh đao trong tay lật lại một cái, lập tức chấn nát yêu đan trong thân thể tên gầy Man Đà Lạp, đoạt lấy tính mạng hắn.

Đúng lúc này hai luồng kình phong đã gào thét xông tới, mỗi tên tung ra một đòn cường đại, muốn báo thù cho kẻ vừa mất mạng. Một đầu trúc long phá thổ phi thiên, kéo theo A Diệt tránh khỏi công kích của kẻ địch, từ trên cao phóng xuống rậm rạp phi kiếm, khiến hai tên yêu soái bát giai phải mạnh mẽ chống đỡ.

A Diệt có thể nhận ra thực lực của gã trung niên vạn vỡ chỉ ở mức bát giai thông thường, còn thanh niên mặt rỗ là bát giai mạnh mẽ, có lẽ chẳng kém hơn là bao so với tên Ngưu Thập Nhị năm xưa. Hắn tế ra Tụ Lôi Tháp, chỉ huy nó phóng thích vô vàn thiên lôi oanh kích đại địa, khiến hai kẻ kia càng thêm khó khăn.

Đột nhiên chục khối cự thạch phá không bắn về phía hắn, ngay lập tức bị trúc long khiêu vũ cái đuôi đánh tan toàn bộ, phía dưới đầu cự hổ gầm rống, khiến cả một khu vực có lực hút kinh hoàng. Họ Diệt cũng không tránh khỏi mà bị hút xuống mặt đất, trong lúc đang rơi xuống chợt có một luồng ngân quang lóe qua, chính là một đòn tất sát của thanh niên mặt rỗ.

Thân thể thanh niên tuấn mỹ phát ra thanh quang, như thể nhục thân được đúc từ thiết kim, hoàn toàn không hề hấn gì sau nhát chém tuyệt kỹ từ Tư Đồ. A Diệt đáp mạnh xuống đại địa tạo ra một vết nứt lớn hình mạng nhện, sau đó phóng vọt tới phía đầu cự hổ to lớn, vung chiến đao trong tay. “Ta sẽ đưa ngươi đi gặp đệ đệ mình!”

Thổ Khiếu Hổ phẫn nộ gầm lên, trảo thủ táp tới thân ảnh nhỏ nhắn đang lao về phía mình, ầm một cái tức thì bị ghim chặt tứ chi trên mặt đất, mỗi nơi có một thanh cự kiếm kim trúc cắm sâu. Một đao tung ra, trước con mắt kinh hãi của gã mặt rỗ Tư Đồ vừa lao tới phụ cận, cự hổ đã bị chém bay đầu, khí tức dần tiêu tan.

“Hai tên xuẩn hổ này kiếm đâu ra địch nhân mạnh như thế chứ?” Gã thanh niên Tư Đồ e ngại nghĩ thầm, nhưng lúc này buộc phải tiếp chiến, vì tên nhân loại sau khi đồ hổ đã lao thẳng tới phía hắn.

Giao thủ qua vài chiêu mặt rỗ nam tử đã hạ phong thấy rõ, hắn biết bản thân hoàn toàn không phải đối thủ của nhân loại trước mặt, lúc này trúng phải một cước liền phun máu bay ngược ra sau. A Diệt thuận thế bay theo, lưỡi thanh chiến đao khát huyết đã nổi lên khí tức sát phạt, hung hăng bổ xuống một luồng huyết mang cường đại.

“Lang huynh cứu ta!” Gã thanh niên mặt rỗ bất ngờ gào lớn, đúng lúc này đạo đao quang huyết sắc đã trảm xuống ngay trước mặt, chỉ còn cách hắn ta một thước.

“Ầm!” Luồng huyết đao phát bạo, A Diệt cau mày lại, vì ngay vừa rồi đã có một đạo hào quang bay tới va chạm với công kích của hắn, cứu mạng tên mặt rỗ phía dưới. Hắn liền quay đầu nhìn thẳng về một hướng, nơi đó có một sơn động nhỏ ở lưng chừng núi, tại trước cửa hang có một thân ảnh uy nghiêm.

“Cuối cùng ngươi cũng chịu lộ diện, ta còn tưởng ngươi sẽ bỏ mặc tính mạng của kẻ này chứ.” A Diệt tựa tiếu lên tiếng, ánh mắt vẫn nhìn thẳng tới gã nam tử đeo chiếc mặt nạ sói được đánh số 11 tại mi tâm, Lang Thập Nhất.
Chương 379: Diệt lang

Giữa thung lũng nồng nặc tử khí, thân ảnh tên thanh niên đứng bất động tại chỗ, âm trầm hướng tầm nhìn tới sơn động phía xa, nơi đó có một thân ảnh phát ra khí tức hùng hậu. Trong mắt hắn, kẻ đeo mặt nạ kia như một đầu độc lang hung tợn, đang nhăm nhe tới phía mình, ánh mắt lóe lên lệ mang như trông thấy con mồi.

Bầu không khí tĩnh mịch kéo dài, hai thân ảnh vẫn đứng bất động tại chỗ, song nhãn hướng thẳng tới đối phương, như trong khoảng lặng bình yên trước sóng dữ. Gã thanh niên mặt rỗ bấy giờ đứng tại vị trí nhà giam đám quái giới, chỉ biết âm thầm nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt hoảng sợ nhìn tới hai kẻ kia mà không dám thốt lên một lời nào.

“Ầm!” Thân ảnh A Diệt chợt lóe liền biến mất tại chỗ, ngay tức thì vị trí đó bị một hư ảnh ác lang khổng lồ từ dưới lòng đất trồi lên, ngoạm lấy toàn bộ. Họ Diệt hiện tại phiêu phù giữa không trung, lập tức có hàng loạt khí lưu lăng lệ ập tới, một đạo hào quang ám huyết vụt qua, nhưng đã bị A Diệt dùng chiến đao ngăn cản.

Tên nam tử mặt nạ sói hiện hình, mỗi bên tay cầm một thanh đoản đao răng sói, hung hăng tung người khuấy động yêu lực, phóng thích vô số lưỡi cưa huyết sắc phô thiên cái địa nhắm tới đối phương.

Nguyên lực lục kim hùng dũng bạo khởi, tuấn mỹ thanh niên hô phong hoán vũ, gió xoáy cuồn cuộn, hư ảnh trúc long khổng lồ thét gào bắn thẳng, hung hăng hủy diệt thế công của kẻ địch. Ngay lúc này có vài đầu quái giới lao lên phía thân ảnh A Diệt, tức thì bị hắn triệu hoán động thiên, thả xuống rậm rạp phi kiếm mang sức xuyên phá cường đại, tiêu diệt toàn bộ.

“Vυ"t!” Thân ảnh A Diệt hóa thành độn quang phá không bay tới phía thanh niên mặt rỗ, vừa rồi chính là tên này thả ra đám quái giới, hiện tại đang dốc sức thi triển tuyệt kỹ. Ác thú Tư Đồ hóa thành bản thể, một đầu cự lang cao hơn hai trượng, quanh thân lúc này phát tán ngân quang chói lòa, như đạn đại pháo gầm rống lao thẳng tới phía tên nhân loại như muốn đâm nát hắn ta.

Lang Thập Nhất tại phía sau song thủ bắt pháp quyết, từ ống tay áo hắn tức thì bay ra cả biển dị trùng, theo hướng điểm chỉ của gã mà tụ hợp lại thành hình dạng những mũi tiễn đen kịt, bắn tới phía đối phương.

A Diệt mặt không đổi sắc, tay trái giơ lên kêu gọi vô số phi kiếm kim trúc, chả mấy chốc đã cầm một thanh đại kiếm trong tay, tòa tiểu tháp lướt ngang qua lưỡi kiếm, cường hóa chằng chịt sấm sét. Một kiếm gào thét bổ ra, chém thẳng thân ảnh cự lang ngân quang vừa bắn tới, lực lượng lôi đình cường đại oanh tạc khắp bốn bề, như lôi tề phẫn nộ.

Bàn tay phải bắt lấy Tụ Lôi Tháp đang điên cuồng bành chướng lôi đình, hóa nó thành hình thái trường kích, lao thẳng xuống đại địa, hung hăng đâm mạnh thanh kích xuống mặt đất, khởi bạo vô vàn thiên lôi. Thanh âm oành oành vang lên không ngớt, những mũi tiễn từ biển dị trùng hóa thành, mỗi khi bị thiên lôi giáng trúng đều tổn thất số lượng lớn, khi bay tới lân cận A Diệt đã không còn một mống.

Đầu cự lang cách đó không xa gầm lên đau đớn, vừa rồi nhận phải một đòn cường địa từ A Diệt khiến nó thụ thương nghiêm trọng, giờ lại bị hàng loạt thiên lôi oanh kích, sắp không giữ nổi hơi tàn nữa. Gã Lang Thập Nhất từ xa cấp tốc phóng tới, muốn ngăn cản tên nhân loại ra tay đoạt mạng Tư Đồ, nhưng tựa hồ tên nhân loại không quan tâm tới công kích của hắn ta.

Hai đạo hào quang bay tới vị trí đầu cự lang, kẻ phía sau thi triển một loại yêu thuật, thân ảnh được bao bọc bởi đầu hắc lang khát máu, nhanh như thiểm điện chộp thẳng kẻ ngay trước mặt. A Diệt không hề để ý phía sau, thanh chiến đao được cường hóa lôi đình tức thì giơ cao, trước con mắt kinh khϊếp của cự lang ngân sắc liền điên cuồng bổ xuống.

“Lôi Đình Kiếp!” Lưỡi đao mang theo ác lôi đa sắc thế như chẻ tre bổ đôi hộp sọ cự lang, tiễn biệt gã yêu soái bát giai không tầm thường này. Ngay tức thì hắc lang từ phía sau bổ nhào tới, song trảo chộp thẳng thân ảnh nhỏ bé của hắn. Dị biến phát sinh, thân ảnh A Diệt lóe lên tử quang rồi tiêu tan, khiến hắc lang chộp vào khoảng không, từ vị trí gã bay ra 12 đạo tinh điểm.

Mười hai tử sắc tinh điểm hội tụ tại một vị trí khác, hiện ra thân ảnh A Diệt, phi tiếu nhìn đối thủ duy nhất còn tồn tại. Hư ảnh hắc lang tiêu tan, tên nam tử trong đó hiện ra, chậm rãi xoay người nhìn về phía hắn, trong đôi mắt nổi lên sát khí mãnh liệt.

Lang Thập Nhất có nhiệm vụ quan trọng cần phải dùng tới quái giới để thực hiện, nên mới cùng một tên đồng tộc có mặt tại đây, bắt nhốt quái giới để nghiên cứu. Vài ngày trước gặp chút gián đoạn vì có hai tên yêu soái thuộc Thổ Khiếu Hổ tộc tới đây, bọn chúng là bằng hữu của gã Tư Đồ, muốn nhờ gã ta hợp lực gϊếŧ chết một nhân loại, hứa trả thù lao phong phú.

Vì chậm một vài ngày không vấn đề gì, mà thù lao hai gã kia trả cho Tư Đồ, thì Lang Thập Nhất hắn cũng được hưởng phân nửa, nên hắn mới tĩnh tọa tại động phủ chờ ba tên đó hành sự. Nào ngờ tên nhân loại mà hai gã Thổ Khiếu Hổ tộc muốn gϊếŧ lại có thực lực phi phàm, không những có thể nhanh chóng diệt sát hai tên xuẩn hổ, mà còn thiếu chút nữa đoạt đi tính mạng của Tư Đồ.

Lang Thập Nhất bất đắc dĩ phải lộ diện ra tay, nhưng vạn lần không ngờ tới tên nhân loại đối diện hung hãn tới vậy, trong lúc đối chiến với hắn vẫn có thể diệt sát Tư Đồ, một trợ lực không tệ mà hắn cần tới. Lúc này Lang Thập Nhất đã phát điên, hắn muốn xé xác tên khốn kiếp này, uống cạn máu của hắn, chia năm xẻ bảy thân thể hắn, khiến hắn chết cũng không yên.

Không gian ầm vang, thân ảnh gã nam tử đeo mặt nạ phá không phóng tới phía A Diệt, khiến hắn ngay tức thì giơ lên chiến đao, ánh mắt ngưng trọng xen lẫn mong chờ. “Yêu soái cửu giai thuộc Bách Thú Minh, chắc chắn không thể đánh đồng với đám cửu giai yêu soái thông thường, để xem dựa vào bảo cụ mới ta sẽ đánh hắn thành cái dạng gì nào.”

Chiến đao cùng đoản đao răng sói va chạm, tia lửa gào thét tóe ra, ba động không gian dữ dội, hai luồng sức mạnh hùng hổ đối chọi lẫn nhau. Tiếng binh khí tiếp xúc vang lên chói tai, từng đòn tung ra đều tản mát một trận dư uy, khiến vùng thung lũng này chẳng còn một bóng cây ngọn cỏ, muôn loài tuyệt diệt.

Qua chén trà nhỏ hai bên đã giao thủ mấy trăm chiêu cận chiến, lúc này sau lưng Lang Thập Nhất bất ngờ xuất hiện một hắc sói hung tợn, hai cú lợi trảo xé ngang, sáu đạo vuốt quang xé gió nghiền ép về phía A Diệt. Thấy vậy tên thanh niên tuấn mỹ lập tức lật tay, mười hai luồng kim ti tử sắc phóng thích ra, đánh tan công kích của kẻ địch, đồng thời vây quanh đối phương.

“Tứ Cửu, lên!” A Diệt cấp tốc thối lui, một tay phe phẩy nhất chỉ, chưởng khống mười hai tinh điểm lần lượt công kích kẻ địch, khiến gã ta phải điên cuồng chống đỡ. Bả vai bị rạch ra một vết thương lớn, ngay tức thì đầu gối cũng nhận phải một đòn không nhẹ, chẳng lâu sau tại nơi lưng cũng có thêm hai vết chém, khiến Lang Thập Nhất vội thi triển yêu thuật phòng ngự.

Hư ảnh hắc chuông xuất hiện giữa không trung, bao bọc tên yêu soái bên trong, bảo vệ hắn khỏi những luồng tinh điểm tử sắc. Họ Diệt phi tiếu nhếch miệng cười, đơn thủ vẫn phe phẩy, mười hai đạo kim ti như hóa điên, hung hăng công kích cái chuông càng quyết liệt, chả mấy chốc đã khiến thứ này rạn nứt rồi nổ vỡ tan tành.

“Cái thứ bảo cụ quỷ quái gì thế này?” Lang Thập Nhất phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo lui về phía sau, kinh hãi nghĩ thầm. Bấy giờ đám tinh điểm đã bay trở về thân thể A Diệt, khi đạo tinh điểm cuối cùng dung nhập vào người hắn, thân ảnh hắn liền phát ra quang mang tử sắc rồi tiêu tan.

Hư không giao động, mười hai tên thanh niên tuấn mỹ xuất hiện bao vây gã yêu soái, tên nào cũng có tử mang quanh thân, hiển nhiên là một loại thần thông từ bảo cụ.

“Lộng Ảnh!”

Theo tiếng quát của mười hai gã họ Diệt, cả đám tức thì phóng tới kẻ đang bị vây tại trung tâm, sau đó hung hăng vung chiến đao trong tay, thế công tựa sóng cuộn biển gầm trút xuống Lang Thập Nhất.

“Bạo Nộ Lang!”

Gã yêu soái gầm thét, toàn thân mạnh mẽ bạo phát huyết khí bạo ngược, khiến cả thung lũng biến mất, để lại nơi đây một hố đất sâu u tối. Nhưng mười hai thân ảnh nhân loại vây quanh chỉ bị triệt tiêu vài tên mà thôi, số còn lại vẫn hung hăng xuất đao về phía mục tiêu, khiến Lang Thập Nhất thụ thương nghiêm trọng, đến tấm nguyên phù phòng hộ cao cấp cũng phải thôi động.

“Hình thái ti võng.” Mười hai thân ảnh biến mất, những đạo tinh điểm tụ hợp lại hiển lộ ra bản thể A Diệt, hắn quát khẽ một câu rồi tiếp tục phất tay, phóng thích những tia sáng tím tới phía kẻ đang chật vật.

“Chết tiệt...” Gã yêu soái điên cuồng vung song đao trong tay, bấy giờ quanh thân hắn bị một tấm ti võng tử sắc quấn lấy, muốn giãy thoát ra không hề dễ dàng. Tên nhân loại lơ lửng cách đó không xa, giơ lên đơn thủ, một vài ngón tay cong lại như thể chuẩn bị bắn ra thứ gì đó.

Cảm nhận giao động hủy diệt trong tay A Diệt, gã yêu soái vội hô lớn: “Ngươi đừng có manh động, chuyện gì cũng có thể từ từ thỏa hiệp. Ta là yêu soái thuộc Bách Thú Minh, ngươi mà gϊếŧ ta sẽ bị ấn ký sinh mệnh của ta bám lên thân, tới lúc đó ngươi không thoát khỏi sự truy sát của vô số yêu soái đâu!”

Nghe vậy họ Diệt không khỏi trầm tư, nhưng đột nhiên đôi mắt hắn trở nên ngoan lệ, nổi lên sát khí mãnh liệt, ngón tay nhẹ búng, từ phía hắn phóng thích một đạo quang mang ám kim, chính là thanh phi toa sắc nhọn.

“Bốn chín chưa qua năm ba đã tới, ngươi không sống nổi đâu!” Hờ hững thanh âm lạnh lẽo vang lên, đôi mắt tĩnh lặng nhìn theo đạo kim mang phá toái lớp hộ thể yêu khí, đâm thủng mi tâm đối phương, thậm chí xuyên qua bên kia thủ cấp.

Thân ảnh Lang Thập Nhất đứng sững bất động, cố định giữa không trung một thời gian, sau khi khí tức hoàn toàn tiêu tan liền rơi rụng xuống hố đất sâu thẳm phía dưới. Một gã yêu soái cửu giai có thực lực không thể xem thường, đã hoàn toàn bỏ mạng dưới tay Diệt Chúng Sinh.
Chương 380: Khẩn cầu

Tại khu vực vô danh nằm giữa man hoang hẻo lánh, vô số phi kiếm kim trúc đang chăm chỉ hành sự, một số giải phẫu thi thể bốn đầu yêu thú, một số phá tan sơn động, tìm kiếm thêm những thứ có giá trị. Giữa không trung, Diệt Chúng Sinh đưa tay thu về không ít giới chỉ cùng ba khối yêu đan, đặc biệt nhất chính là khối cửu giai yêu đan, giá trị của thứ này phi thường cao.

Thu hết thảy chiến lợi phẩm, hắn mới quay đầu hướng ánh mắt tới một thân ảnh đứng trên đỉnh ngọn sơn phong, lớn tiếng nói: “Nơi này an toàn rồi, Nhan nguyên hữu có thể xuống đây được chứ?”

Luồng kình phong từ đỉnh núi bất chợt rũ xuống, trong nháy mắt thiếu nữ xinh xắn nhẹ nhàng đã xuất hiện cách A Diệt không xa, mỉm cười nhìn hắn. Nàng không nói gì, ngọc thủ bấm quyết, sau đó chỉ tới thanh niên trước mặt, lập tức trên thân họ Diệt bốc lên một luồng khói huyết hồng, bay về trong lòng bàn tay thiếu nữ, hóa thành một ấn ký kì dị.

Nhìn ấn ký trong tay đối phương, A Diệt lên tiếng: “Thì ra đây là ấn ký mà khi hạ sát gã Lang Thập Nhất ta đã bị nhiễm phải, nếu cứ để thứ này trên thân chắc chắn không lâu nữa sẽ có cả đám yêu soái lợi hại tìm tới.”

Đầu nhẹ gật, năm ngón tay mảnh khảnh nắm chặt lại, bóp tan ấn ký, thiếu nữ ôn nhu nói: “Bách Thú Minh là thế lực vô cùng đáng sợ, mặc dù các thành viên khá là rời rạc thường ít ai tin cậy lẫn nhau, nhưng một khi có kẻ ngã xuống thì mấy tên khác sẽ tìm cách báo thù.”

Thấy ấn ký đã bị phá hủy, A Diệt liền nhẹ lòng hơn. Ban nãy khi chuẩn bị ra đòn kết liễu gã Lang Thập Nhất, trong lúc hắn đang lưỡng lự thì thiếu nữ trước mặt đã truyền âm tới, nói bản thân có khả năng tẩy đi ấn ký đánh dấu hung thủ của Bách Thú Minh, hắn cứ yên tâm mà diệt sát tên yêu soái.

Nếu là bất kỳ kẻ nào khác nói vậy thì A Diệt sẽ chẳng mấy tin tưởng, nhưng nữ tử này thì khác, không hiểu sao cứ mỗi khi ở gần nàng ta thì A Diệt lại có cảm giác thân thiết kì lạ, nên lúc nãy hắn mới không chần chừ hạ sát Lang Thập Nhất ngay.

Hiện tại hai người đã đáp xuống một khu vực bằng phẳng, cách khá xa nơi xảy ra xung đột đã trở nên tả tơi. Thiếu nữ Nhan Như Ngọc vẫn một vẻ xinh đẹp nhẹ nhàng như xưa, chỉ có khí chất càng thêm kiều mị và trưởng thành. Đôi sơn phong trước người càng thêm căng mọng trập trùng, eo thon uyển chuyển như thân xà, đồn kiều mềm mại mỗi một bước đi đều theo đó mà rung lắc.

Phát hiện ánh mắt của A Diệt, thiếu nữ cười nhạt không để tâm, nhẹ nhàng lên tiếng: “Hôm nay thϊếp thân tới đây tìm Diệt huynh, thực chất là có chuyện muốn cầu. Nhưng trước tiên thϊếp thân muốn cho huynh biết hai tin tức này trước, một tin liên quan trực tiếp đến huynh, tin còn lại là đại sự tại cao tầng Ngũ Đại Minh ta.”

Họ Diệt bấy giờ mới thu hồi ánh mắt khỏi những địa phương mê người trên thân thiếu nữ đối diện, đưa tay tiếp nhận hai khối ngọc giản, sau đó lần lượt đọc qua tin tức trong từng khối. Ngay khối đầu tiên, sắc mặt A Diệt đã trở nên ngưng trọng, sau đó ánh mắt lóe lên giận dữ cùng sát ý.

Nội dung trong ngọc giản này nói về lệnh truy nã cấp bậc cao nhất được Phong Lôi Sơn phát động, do chính Lôi Động Võ đưa ra. Mục tiêu truy nã tất nhiên A Diệt trong trạng thái ma tu, một tên nam tử tóc bạc thường đeo mặt nạ, sức mạnh dạng ma lực thuần túy, có bảo cụ bản mệnh là một đôi hắc dực bắt mắt, tốc độ phi hành cực kỳ nhanh.

Họ Diệt biết thể nào Lôi Động Võ cũng truy tìm hắn, nhưng lúc này trông thấy truy nã lệnh này vẫn không khỏi tức giận. Hiện tại chắc chắn lão ta đã đọc qua toàn bộ pháp ngôn bên trong quyển trục, có lẽ dựa vào đó lão đã biết cách thức sử dụng mười khối huyết tinh đang nằm trong tay A Diệt, nên muốn truy tìm tung tích hắn để đoạt lấy.

Họ Diệt cũng không quá lo ngại, dù sao ngoài nữ tử trước mặt thì không còn một ai khác biết về thân phận ma tu của hắn, không kẻ nào có thể liên tưởng nguyên sĩ Dược Hảo Nhân này với gã ma tu lại là một.

Thấy hắn liếc nhìn mình, Nhan Như Ngọc cười như không phải cười nói: “Diệt huynh trước giờ hành sự rất cẩn trọng, có lẽ thân phận ma tu của huynh còn chưa có một ai ngoài thϊếp thân biết, giờ nếu như huynh gϊếŧ người diệt khẩu tại đây, sẽ không còn một kẻ nào biết về bí mật này nữa đâu.”

“Nhan nguyên hữu không sợ tại hạ nổi lên sát tâm thật sao?” A Diệt nhìn thẳng đối phương hỏi, nhưng thiếu nữ lúc này lại im lặng không nói thêm một lời nào, cười nhạt đối diện với hắn. Đôi mắt nàng đã bị tấm băng che đi, khiến hắn không thể dựa vào giao động trong khóe mắt mà phán đoán ý nghĩ của đối phương.

A Diệt liền cười nhạt lắc lắc đầu nói tiếp: “Chỉ là một cái thế lực mà thôi, tên Lôi Động Võ đó có gì đáng sợ khiến tại hạ phải gϊếŧ người diệt khẩu chứ, cho dù hắn biết tên ma tu chính là tại hạ cũng chẳng có vấn đề gì.”

Nhan Như Ngọc mỉm cười gật đầu nói: “Diệt huynh nói đúng, cho dù họ Lôi đó có đáng sợ đến mấy thì huynh cũng đâu phải vừa, mới hai mươi mấy năm sau khi đột phá Bỉ Ngạn, giờ đã tiến lên đại thành rồi. Hơn nữa vừa rồi có thể chính diện diệt sát một đầu yêu soái cửu giai trong Bách Thú Minh, thậm chí không có bất kỳ thương tích nào, tốc độ tiến bộ khiến thϊếp thân rất ghen tị đấy.”

Họ Diệt khách sáo một câu rồi đọc thông tin trong khối ngọc giản còn lại, muốn xem thử cao tầng trong liên minh diệt quái giới có chuyện gì. Trong này nói vài tháng gần đây bất ngờ có thêm không ít tồn tại thượng vị từ những quốc gia phương xa đến, muốn hợp tác cùng những tồn tại đứng đầu nơi đây để tìm một thứ gì đó.

Cao tầng trong Ngũ Đại Minh đã đồng ý hợp tác, với yêu cầu những tồn tại ngoại lai ấy phải hỗ trợ chấn thủ tại những khe hở không gian cỡ lớn, đối đầu với quái giới thượng vị. Chính vì có sự xuất thủ hỗ trợ của những tồn tại chí cao từ phương xa kia, nên đám tu hành giả hạ vị mới được an nhàn như lúc này, nửa năm nay chưa có thêm bất kỳ nhiệm vụ gì.

Xem xong thông tin trong khối ngọc giản, A Diệt không khỏi lạnh gáy, hắn hoài nghi liệu những kẻ đó có phải vì cây lưỡi hái trong người hắn mà tới hay không. Thứ này là một vũ khí hết sức cường đại, cái khả năng một trảm rách không gian đó, ngay cả cường giả Hư Linh cảnh cũng không thể dễ dàng gây ra.

Trong lúc A Diệt trầm tư nghĩ ngợi đủ điều, thì Nhan Như Ngọc lên tiếng, nói đến sự tình muốn thỉnh cầu hắn, mong hắn đồng ý hỗ trợ. Sau khi nghe nàng ta rãi bày sự tình, họ Diệt khá là bất ngờ hỏi lại: “Vậy chung quy ý của Nhan nguyên hữu là muốn mời tại hạ làm khách khanh trưởng lão của quý cung?”

Thiếu nữ liền hướng đến hắn chắp tay khom người, thành thật đáp: “Mong Diệt huynh đồng ý, hiện tại Thanh Khư Cung đang trong thời kỳ yếu ớt, rất cần cường giả như huynh tọa chấn. Chức vị của huynh chỉ là uy thế mặt ngoài để chấn an đệ tử và uy hϊếp các thế lực khác mà thôi, tuyệt đối không bắt buộc huynh phải vì bổn cung xuất đầu chiến đấu.”

“Tất nhiên tài nguyên cung phụng cho một vị khách khanh trưởng lão sẽ được bổn cung trả đủ, hơn nữa huynh sẽ có thêm một thành thu nhập hàng năm của bản cung!”

Nghe vậy A Diệt cũng có chút động tâm, mình chỉ cần cho người ta mượn danh chứ chẳng cần xuất đầu lộ diện, vậy mà hàng năm được cung cấp tài nguyên phong phú, hơn nữa được ở bên trong địa bàn một thế lực lớn tương đối an toàn, có nơi nguyên khí nồng đậm để thoải mái tu hành.

Nhưng hắn lại khá chần chừ vì tình cảnh của Thanh Khư Cung hiện tại rất nguy nan, không những tụt khỏi hàng ngũ thế lực nhất lưu, mà còn khó đứng vững tại những thế lực nhị lưu.

Chục năm trước Phong Lôi Sơn cùng một vài thế lực liên minh, đã đánh chiếm không ít thế lực nhất lưu khác trong đó có Thanh Khư cung. Cung chủ Thanh Khư cung cũng là cha của Nhan Như Ngọc, bị ám toán mà bỏ mạng. Khách khanh trưởng lão họ Kim năm xưa A Diệt từng gặp, không ngờ lại là nội gián, lão đã khiến không ít trưởng lão khác bỏ mạng oan uổng.

Sau khi phần lớn Bỉ Ngạn cảnh mạnh mẽ trong bản cung ngã xuống, Thanh Khư cung ngày càng suy thoái, những trưởng lão ít giao tình đều lần lượt rời đi, thế lực bằng hữu dần cắt đứt liên lạc. Không lâu sau Nhan Như Ngọc đột phá Bỉ Ngạn cảnh, với uy tín của bản thân cùng năng lực lãnh đạo, nàng miễn cưỡng giữ không để cho thế lực suy bại hơn, chống đỡ tới tận bây giờ.

Mấy năm nay Thanh Khư cung chỉ có ba tồn tại Bỉ Ngạn cảnh, xem như một thế lực nhị lưu tầm thường, dựa vào nội tình tích lũy từ xưa mới có thể trụ vững khỏi sự công phá của các thế lực khác.

Tên trưởng lão có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành nửa năm trước A Diệt trông thấy đi cùng họ Nhan, không lâu sau vào lúc tranh đoạt truyền thừa đã bỏ mạng. Hiện tại Thanh Khư Cung chỉ có hai Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành chống đỡ, khó càng thêm khó, nên nàng ta mới dốc lòng lôi kéo A Diệt, người duy nhất có chút quen biết với nàng ta mà nàng có thể thử tín nhiệm.

Họ Diệt động tâm với lời thỉnh cầu của Nhan Như Ngọc, nhưng lại cảm thấy cũng có chút nguy hiểm, vì dù sao khi đồng ý gia nhập thế lực này, hắn nghiễm nhiên trở thành kẻ mạnh nhất, nếu thế lực nào nhắm đến Thanh Khư cung chắc chắn nhằm vào hắn đầu tiên.

Trông thấy thần sắc của hắn như muốn đồng ý nhưng lại lưỡng lự, Như Ngọc cắn mạnh môi mọng một cái, rồi lại thi lễ khẩn cầu nói, nội dung khiến A Diệt sáng bừng cặp mắt.

“Thực ra lúc chúng ta bị cuốn vào những khe nứt hồi ở trong thạch thất của Lưu Hải chân nhân, thϊếp thân đã may mắn kiếm được một phần cảm ngộ về pháp tắc của vị cường giả ấy, nếu Diệt huynh chấp nhận gia nhập bản cung, thϊếp thân nguyện ý chia sẻ phần truyền thừa này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK