Thẩm Lãng nhìn thấy gì?
Vô số kể quái vật biển, đơn giản là con số khổng lồ, trong cái vùng biển xung quanh vài trăm dặm đều có khắp nơi, khiến cho một người mắc chứng Trypophobia như hắn phát sợ.
Những thứ quái vật biển này dữ tợn khủng bố, mắt lồi ra, cả người chúng đều mọc đầy gai ngược, hơn nữa còn có cả dịch nhờn, hoàn toàn nói không ra chúng nó là chủng loài gì, chí ít Thẩm Lãng chưa từng gặp.
Nhưng cũng khẳng định là, tốc độ của chúng rất nhanh, bởi vì có cái đuôi rất mạnh khỏe, còn có hai chân tráng kiện, tay khỏe kèm theo móng vuốt sắc bén, hàm răng được sắp xếp như thể lưỡi cưa, quả thực xấu xí tới cực điểm.
Mỗi một quái vật biển đứng lên, đều vượt qua chiều cao của một người trưởng thành.
Thậm chí Thẩm Lãng tìm kiếm vô số dữ liệu trong trí nào mà không có ghi chép gì về thứ sinh vật kỳ quái này.
Đương nhiên cái này còn chưa đủ Thẩm Lãng khiếp sợ, quỷ dị ở chỗ chúng nó sắp xếp không nhúc nhích thật ngay ngắn, ngước nhìn bầu trời, ngước nhìn cái màn chiếu ảo ảnh khổng lồ, Thẩm Lãng thậm chí có thể thấy khóe mắt chúng còn có cả nước mắt.
Cái này, cái này là thứ quỷ quái gì vậy trời?
Mấy triệu quái vật biển xem chiếu bóng? Hơn nữa thương cảm đến chảy nước mắt?
Bên cạnh Hela cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, nàng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp một màn này, nàng đã từng vô số lần cùng quái vật biển chiến đấu qua, nhưng mà cũng không có lần nào gặp quái vật nhiều như vậy, quả thực còn nhiều hơn cá biển, ai thấy cũng rợn cả tóc gáy.
Hơn nữa những thứ quái vật biển này toàn bộ đều chuyên tâm, chúng nhìn chằm chằm màng sáng thành phố ảo ảnh vẫn không nhúc nhích, thậm chí hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ chiếc tàu buồm Thẩm Lãng xông vào.
Nhưng một màn này cũng cũng đủ làm cho người ta sợ hãi, một khi những thứ quái vật biển này phát động công kích, vậy chiếc tàu này của Thẩm Lãng trong nháy mắt liền sẽ trở thành mảnh nhỏ. Võ công Hela cao hơn nữa cũng vô ích, bởi vì số lượng quái vật biển thật sự là rất nhiều.
Thẩm Lãng cùng Hela, còn có hai mươi tên thủy thủ toàn bộ ngừng thở. Tàu buồm tĩnh lặng không một tiếng động mà tránh đám quái vật, ai cũng sợ đám quái vật biển đang khóc xem màn chiếu ảo ảnh kia tỉnh lại.
Có điều, chẳng bao lâu hắn cũng không tránh thoát đống quái vật chi chít này, bởi vì số lượng chúng quá nhiều, gần như chặn hết các góc của vùng biển, trong khi con tàu buồm của Thẩm Lãng cũng đủ lớn.
Xin cho qua, xin cho qua nha, các vị đại gia quái vật biển cả.
Thẩm Lãng kiên trì, để cho tàu buồm xen lẫn vào bên cạnh những con quái vật biển này.
Mà đám quái vật lại không có bất kỳ hành vi tấn công nào, chúng nó đẩy tàu buồm sang một bên.
Chúng vẫn chẳng hề nhúc nhích, ngửa đầu nhìn cái màn sáng ảnh ảo kia.
Hela gần như kinh ngạc sững sờ, lúc trước những thứ quái vật biển này hung tàn như thế nào? Cái ký ức đó vẫn còn tươi mới đối với nàng. Chúng tàn bạo vượt qua bất kỳ động vật nào, như thể ham muốn chém giết đã có từ trong xương cốt, hận không thể hủy diệt bất cứ sinh vật nào.
Mà bây giờ, chúng nó lại ở tình trạng an tĩnh đến ngoan ngoãn, mắt cũng không đổi hướng, thậm chí không thèm ngó tàu buồm một cái.
Tàu buồm dần dần cách xa màn sáng cỡ bự kia, càng trôi gần đến phế tích nước Lost, Thẩm Lãng nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, thứ này có gì nhìn vậy? Chẳng lẽ là “phim hành động” của giới quái vật sao? Thế mà chúng mày nhìn nhập tâm đến thế?
Tiếp đó hắn chỉ nhìn thoáng qua, cũng hoàn toàn ngây dại không nhúc nhích ngay tại chỗ.
Bởi vì hắn thấy được nữ vương Medusa!
Dĩ nhiên, cũng không phải nữ vương Medusa trong thành, mà là Nữ hoàng Medusa chân chánh!
Cái ảo ảnh này là một thành phố vô cùng rộng kéo dài hơn mấy trăm nghìn dặm, mà trung tâm thành phố có một pho tượng Nữ hoàng Medusa siêu to khổng lồ giống như một ngọn núi vậy, đó là nữ hoàng mặt người thân rắn.
Nàng đương nhiên xinh đẹp tuyệt đỉnh, khuynh quốc khuynh thành, có sự quyến rũ như ma thuật, nhưng then chốt không phải ở chỗ điểm này, Thẩm Lãng không cẩn thận nhìn chằm chằm mắt của nàng, tiếp đó giống như toàn bộ tinh thần đều bị hút ra, giống như muốn bị thôi miên vậy, cả người hoàn toàn đông cứng trầm mê, thậm chí quên mất thời gian, quên mất hết thảy chung quanh.
- Em, em ơi... - Hela tiến lên, nhẹ nhàng vỗ vào khuôn mặt của Thẩm Lãng, lấy ra một chai để trước mũi Thẩm Lãng.
Một thứ mùi vô cùng khó chịu chui vào mũi khiến cho Thẩm Lãng trong nháy mắt thanh tỉnh lại, hắn vội vàng hướng mắt sang chỗ khác, không còn đi ngó đôi mắt của pho tượng Nữ hoàng Medusa, mà chuyển sang chỗ khác của màn sáng.
Rõ ràng là một thành phố rộng lớn, kéo dài từ trên, dưới mặt biển, hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của Thẩm Lãng.
Chẳng biết tại sao, Thẩm Lãng nghĩ tới Atlantis, nền văn minh bị biến mất trong thần thoại.
Đương nhiên, cái thành phố ảo ảnh khổng lồ này chắc chắn không phải Atlantis, bởi vì Nữ hoàng Medusa là lãnh tụ tối cao của thành phố này như thể thiên thần vậy. Mà Atlantis trong thần thoại là văn minh đặc biệt phát triền của loài người.
Như vậy, pho tượng Nữ hoàng Medusa trước mặt đây cùng Nữ vương Medusa mà Thẩm Lãng quen biết có quan hệ gì với nhau không?
Thẩm Lãng quan sát kỹ cái ảo ảnh này, phát hiện ra nó không phải chỉ là một vầng sáng hư cấu mà tồn tại chân thương, nó qua ánh sáng chiết xạ từ một thành phố xa xôi mà phóng tới nơi này. Trên trái đất cũng có rất nhiều hiện tượng ảo ảnh nhưng không có hoành tráng đến sững sờ thế này.
Không chỉ có như thế, Thẩm Lãng còn phát hiện thành phố ảo ảnh trên cái màn chiếu này hơi đổ nát, tràn đấy dấu vết phơi mình trước nắng gió, hơn nữa bên trong không có dấu vết của bất kỳ sự sống nào hoạt động, có lẽ chính nó mới thật sự là nước Lost đi?
Thẩm Lãng lại nhìn sang vô số quái vật biển này, chúng nó đắm đuối nhìn cái thành phố trên màn sáng kia. Có lẽ thành phố này từng là tổ quốc của chúng nhưng đã bị hủy diệt mấy ngàn năm? Có thể ở vô số năm trước, những thứ quái vật biển này cũng là sinh vật có trí khôn? Chỉ có điều bởi vì kịch biến nào đó, đế quốc Lost hủy diệt, mà những dân chúng này đều biến thành quái vật biển?
Nhưng đây cũng có vẻ không đúng, Nữ vương Medusa là người thượng cổ. Mà lịch sử đế quốc Lost hình như chỉ có mấy ngàn năm, chưa thể tính là văn minh thượng cổ được.
Thẩm Lãng nỗ lực lắc đầu dứt bỏ những suy nghĩ này, bí mật của thế giới này thực sự rất nhiều. Nhưng bây giờ không phải là thời điểm tìm tòi bí mật, thừa dịp những thứ quái vật biển này xem chiếu bóng vội vàng rời khỏi là đúng đắn, đến khi mặt trời xuống núi, cái ảo ảnh này sẽ phải kết thúc, đến lúc đó những thứ quái vật biển này sẽ tỉnh táo lại, vậy đám người Thẩm Lãng liền chết không có chỗ chôn.
Đi mau, đi mau.
Buồm căng gió đến tận cùng, thậm chí mấy chục thủy thủ còn đang ra sức chèo tàu, vội vàng rời xa khỏi vùng biển quỷ dị này để mau chóng lên đất liền.
Mặt trời dần dần hạ xuống, ảo ảnh khổng lồ trên mặt biển quả nhiên càng lúc càng mờ nhạt, những thứ quái vật biển này đã dần dần tỉnh táo lại.
Nhanh, nhanh lên, nhanh...
Mặt trời chiều ngã về tây rất nhanh, gần như nó sắp =chìm vào dưới mặt biển.
Cái ảo ảnh lộng lẫy siêu to khổng lồ này trong nháy mắt liền biến mất, toàn bộ quái vật biển dần dần thanh tỉnh lại, giống như mới vừa tỉnh lại sau giấc mơ dài.
Tiếp đó, một màn kinh khủng xuất hiện, vô số quái vật biển quay đều nhìn sang đám người Thẩm Lãng, hai mắt còn mang theo một chút mê man, bởi vì còn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Đây là cái gì? Mặc kệ là thứ gì cũng phải xé chúng, ăn hết chút.
Thứ ánh sáng hung tàn đang dần ngưng tụ trong mắt lũ quái vật biển.
- Chạy... - Hela không nói hai lời, ôm em trai Thẩm Lãng vào ngực, nàng nhảy lên như đạn pháo, lao vô cùng điên cuồng về hướng phế tích nước Lost.
Chuyện này chẳng khác chi phá tổ ong vò vẽ, vô số quái vật biển hướng Hela vọt tới, chi chít vô số kể.
Đám quái vật biển này tốc độ quá nhanh, mỗi giây vượt qua mười mấy hai mươi mét, thế nhưng lúc này Hela nhanh hơn.
Bất quá phía trước còn có rất nhiều quái vật biển, chúng ra sức táp táp định cấu xé Thẩm Lãng và Hela. Hela cũng không rút kiếm, chợt ngưng tụ lại đấu khí cả người, toàn thân đều phát sáng, trực tiếp điên cuồng xung phong.
- Vù vù vù vù...
Lúc này Hela, như là một chiếc xe tăng điên, cứ nghiền đè tới bến, nếu trên đường đi đụng phải con quái vật biển nào cản đường, nó sẽ gãy nát gân cốt chết thảm.
Ở đây cách cách mặt đất chỉ có hơn một trăm mét, Hela ôm Thẩm Lãng tăng tốc độ càng lúc càng nhanh.
Bốn giây, ba giây, một giây...
- Rầm... - Hela ôm Thẩm Lãng chợt vọt tới mặt đất, như là đạn pháo đập đến thật mạnh.
Cuối cùng thành công đến lục địa, Hela ôm Thẩm Lãng nằm ngửa trên đất không ngừng thở dốc, quả thực sắp tắt thở, áo da sau lưng đều bị quái vật biển xé ra một khe hở, bị cào ra một vết máu, may mà không quá sâu.
Vừa rồi một màn này Hela tuy rằng đặc biệt uy phong, thế nhưng với đấu khí tiêu hao kinh người, bởi suốt quá trình đó nàng đấu đá với mấy trăm quái vật biển hoặc hơn.
Thế nhưng những thứ quái vật biển này hình như không dám bước trên lục địa, một khi Thẩm Lãng cùng Hela lên lục địa, sau đó chúng nó cũng không đuổi theo nữa, chúng nhìn chằm chằm hai người với ánh mắt hung tàn máu tanh, quái vật biển chen lấn đến càng lúc càng nhiều, càng lúc càng nhiều.
Lúc trước vẫn là xếp hàng xem chiếu bóng, bây giờ chen chút chung một chỗ vây xem Thẩm Lãng cùng Hela, từ mấy chục ngàn đến cả trăm ngàn con quái chen lấn bên bờ biển chật hẹp, nhìn Hela với vẻ căm thù đầy khát máu.
Thẩm Lãng hướng chị Hela nhìn lại.
Hela đưa tay sờ Thẩm Lãng toàn thân, phát hiện hắn vẫn hoàn chỉnh không sứt mẻ, thở nhẹ nhõm một cái thật dài.
- Suốt mười mấy năm qua chúng ta đều chiến đấu với chúng, đã trở thành kẻ thù sống chết, quái vật chết trong tay chị cũng tầm mấy ngàn con, cho nên chúng nó đều nhớ mùi của chị cả. - Hela nói:
- Kẻ thù gặp mặt, hết sức đỏ mắt.
Mà lúc này, phía sau trên biển tàu buồm, hai mươi tên thủy thủ ngó mặt nhìn nhau.
Cái này, cái này chuyện gì xảy ra, vì sao quái vật biển bên người chúng ta đều biến mất?
Tiếp đó, bọn họ ngừng thở lái tàu buồm, di chuyển về vùng biển trống trải dè dặt cập bến.
Động tác họ đặc biệt nhẹ nhàng như thể sợ đám quái vật biển đang vây xem Thẩm Lãng và Hela giật mình tỉnh giấc. Trong khi đó Hela vẫn vẫn đứng vẫn không nhúc nhích để thu hút hận thù thay cho những con người trên chiếc tàu buồm kia.
Bất quá thù hận này hút chẳng được bao lâu, đám quái vật biển đã chú ý sang những người trên tàu.
- Chạy mau... - Hela hét vang.
- Né tránh, di chuyển nhanh lên... – Hai mươi võ sĩ thủy thủ trên tàu buồm lao nhanh điên cuồng.
- Vù vù vù vù...
Vô số quái vật biển lao đến như thủy triều.
Trong phút chốc, hai mươi võ sĩ thủy thủ chỉ còn lại mười lăm người, năm người biến mất tăm mất tích, ngay cả một miếng thịt cũng chẳng còn, rõ ràng họ bị đám quái vật biển này ăn, thậm chí chiếc tàu buồm đều nhìn không thấy hình bóng.
Mấy chục ngàn, mấy trăm ngàn con quái vật hoàn toàn che mất chiếc tàu buồm. Chỉ sau khoảng tầm nửa khắc, đám quái vật biển này tản ra, chiếc tàu buồm hoàn toàn nát bấy, ngay cả một chiếc cột buồm đều chẳng còn.
Thẩm Lãng cùng Hela liếc nhau, bây giờ nếu mà đi cũng chẳng còn tàu trừ phi tìm được hạm đội đảng Skeleton.
- Đi thôi, ta mang theo các ngươi đi tìm hạm đội đảng Skeleton. - Hela đứng đi sâu về nước Lost phế tích.
- Chờ một chút. - Thẩm Lãng lấy ra kim chỉ, vết thương sau lưng chị Hela không sâu, chỉ cần khử trùng sợ là được rồi, không cần khâu lại, thế nhưng cần vá lại áo da bị rách.
Thuần thục, Thẩm Lãng đã khâu lại áo da rách của nàng.
Hela nhìn chằm chằm trán Thẩm Lãng đầy thân mật rồi nói:
- Rõ ràng tri kỷ, đi nào, chị sẽ mang mỏi người đi đến doanh địa quân đoàn đảng Skeleton.
Thẩm Lãng nói:
- Hạm đội đảng Skeleton thì sao?
Hela nói:
- Tất cả tàu đều giấu ở vị trí vịnh, cách nơi này không xa, đám quái vật biển cũng xem chỗ đó là vùng cấm.
...
Hela mang theo Thẩm Lãng không ngừng đi sâu vào nước Lost phế tích, ở đây nhìn qua cũng không có bất kỳ điều gì khác biệt, nó chỉ là một lục địa bình thường, thậm chí còn có cây xanh bình thường.
Thế nhưng Thẩm Lãng cũng có thể cảm giác được rõ ràng, mới vừa bước trên mảnh đất này, toàn bộ tâm trạng của người ta lập tức trở nên u ám.
Lúc này mặt trời đã lặn, nhưng trời còn chưa mất tối đen, vạn dặm vẫn còn trong, thời tiết vẫn rất tốt.
Tại sao lại có một loại cảm giác u ám vậy? Khi Thẩm Lãng nhìn sang Hela phát hiện nàng đã đặc biệt đau khổ, bởi vì nàng đã bị hành hạ ở đây rất nhiều năm, nếu không vì Thẩm Lãng, nàng có chết cũng không về chỗ này
Thẩm Lãng nắm chặt tay Hela, dùng sức lay động.
- Yên tâm, chị không sao. - Hela nói.
Thẩm Lãng nhắm mắt lại đi cảm nhận nguồn gốc của sự u ám này.
Chẳng bao lâu hắn cảm thấy, cái này giống như là một thứ dụng cụ nào đó thả ra sóng năng lượng, tuy rằng không nghe được, thế nhưng bộ não lại có thể cảm nhận được.
Đổi một câu nói hình dung, giống như chúng ta đi ở trên một thế giới tươi sáng, nhưng headphone lại vang lên tiếng quỷ khóc âm lãnh kinh khủng, như vậy không khỏi cảm thấy cảm giác từng đợt gió lạnh xung quanh.
Thẩm Lãng thu thập loại sóng năng lượng này, sau đó sẽ dùng trí não phân tích, phát hiện đây quả nhiên là tiếng quỷ khóc.
Như thể có một con quỷ cái không ngừng thút thít với tầng số trầm đến kinh khủng khiến cho người ta trở nên sợ hãi. Chỉ có điều loại quỷ khóc này dường như là một loại sóng siêu âm, với thính giác bình thường không thể nào nghe ra nhưng bộ não lại tiếp nhận, trong vô thức mà ảnh hưởng tâm trạng người khác.
Loại tiếng quỷ khóc này, Thẩm Lãng có thể che đậy, hắn có thể tiếp nhân băn tầng sóng ngắn của thứ âm thanh quỷ dị này và chuyển sang thành tiết tấu vui vẻ cũng được, thế nhưng đám người Hela không cách nào chống đỡ, chỉ có thể ra sức rời khỏi.
Đi tầm mười mấy dặm, sau đó trời đã hoàn toàn tăm tối.
Cuối cùng thấy được nước Lost phế tích, cho dù ở trong bóng tối, Thẩm Lãng vẫn bị kinh ngạc.
Đây mới thực sự là thành phố quốc gia khác, cả lối kiến trúc cũng là không cùng một dạng, có vẻ thần bí và xinh đẹp không cách nào tả xiết.
Nhưng đặc biệt đáng tiếc, cả thành phố này đã hoàn toàn trở thành phế tích, khắp nơi đều có cảnh tượng đổ nát. Nhưng dù cho như thế, thời điểm Thẩm Lãng nhìn thấy phế tích nước Lost, thậm chí so với lần đầu tiên thấy Angkor Wat còn kinh ngạc hơn.
Cho dù là cảnh tượng đổ nát, cũng vẫn có thể thấy thành phố này đã từng huy hoàng cùng vĩ đại, tường thành cao vượt qua năm mươi mét, quả thực kiểm tra không nổi.
Thẩm Lãng đứng ở dưới tường thành, càng thêm cảm nhận được sự nhỏ bé. Hơn nữa những thứ đá xây dựng nên tường thành này mỗi tảng vượt qua một mét khối. Toàn bộ chúng đều là một loại nham thạch màu đen vững chắc. Thẩm Lãng lấy ra dao thép tốt nhất chém tới đến mức phát ra tia lửa, thế nhưng trên tảng đá đen kia chỉ xuất hiện một vết trầy nhợt nhạt mà thôi.
- Loại này nham thạch đặc biệt vững chắc, vượt qua sắt thép, mỗi một khối đều có một vạn cân. - Hela giới thiệu.
Thẩm Lãng kinh ngạc, độ dày nham thạch như vậy vượt qua năm tấn mỗi mét vuông, như vậy nó gấp đôi trọng lượng nham thạch bình thường, tảng đá nặng vạn cân, làm sao chồng lên xây thành vậy.
Cái đế quốc Lost này chắc chắn mạnh mẽ phi thường, nhưng vì sao sẽ lại triệt để diệt vong kia chứ? Thậm chí ngay cả một chút dấu vết đều không có để lại, Thẩm Lãng gần như nhịn không được phải “thiên niên nhất thán” (*).
(*) Một tiếng thở dài cho cả ngàn năm: đây cũng là một tác phẩm ký sự nổi tiếng của của tác giả Dư Thu Vũ nhân dịp theo đài truyền hình Phượng Hoàng Hồng Kông trong cuộc "Hành trình thiên niên kỷ" kéo dài 40.000 km, hành trình này kéo dài từ Hy Lạp, Ai Cập, Israel, Palestine, Jordan, Irac, Iran, Pakistan, Ấn Độ, Nepal trong đó có sự so sánh đối chiếu giữa nền văn minh cổ đại huy hoàng và hiện trạng của các quốc gia đó bây giờ, kết thúc là tiếng thở dài đầy tiếc nuối.
- Doanh địa chúng ta trong thành phố phế tích này. - Hela nói:
- Chắc em không cách nào tưởng tượng, những nhà kho dưới lòng thành phố này vẫn còn sử dụng được, hơn nữa bên trong lưu trữ nhiều thứ đáng ngạc nhiên, chúng ta không biết công dụng của chúng, cũng chỉ góp nhặt thôi. Đương nhiên còn có rất nhiều vàng, đá quý, ngay từ đầu chúng ta coi như báu vật, nhưng sau đó cũng đều từ bỏ.
- Em sẽ càng không dám tưởng tượng, chúng ta còn tìm được rất nhiều lương thực, hơn nữa vẫn là hoàn hảo, có thể ăn trực tiếp, lương thực cất giữ chí ít mấy ngàn năm, lại vẫn chưa hỏng.
Cái này không thể tưởng tượng nổi, nhà kho nước Lost năm đó hết sức tiên tiến, chống vi khuẩn, chống ẩm mốc, giữ nhiệt cũng đến cực hạn.
Thẩm Lãng nói:
- Chị nói có một thế lực thần bí đã đến trên hòn đảo này và cầm đi vũ khí bí mật mạnh nhất của nước Lost, bọn họ ở đâu?
Hela hướng phương xa chỉ một cái.
Quả nhiên là cực xa, chí ít ở cách đây trăm dặm, trên ngọn núi siêu cao.
Độ cao so với mặt biển có bao nhiêu? Có thể sáu ngàn, bảy ngàn, thậm chí tám ngàn mét.
Tóm lại ngọn núi này giống như thông đến trời, trên sườn núi cũng đã phủ đầy tuyết đọng.
Nhưng cái này còn chưa phải là quỷ dị nhất, quỷ dị ở chỗ đỉnh ngọn núi này đã bị chặt đứt ngang, sau đó xây một kim tự tháp trên đỉnh núi.
Sườn núi trở lên toàn bộ là tuyết trắng tinh, chỉ có kim tự tháp đỉnh núi là màu đen, hơn nữa đỉnh kim tự tháp còn lóe ra ánh sáng, giống như một ngọn hải đăng, có thể chiếu cực kỳ xa.
- Mọi người đã thử leo lên núi tuyết này chưa? - Thẩm Lãng hỏi.
- Đã nếm thử vô số lần, bởi vì chúng ta cảm thấy vũ khí bí mật của nước Lost chắc chắn ở kim tự tháp trên đỉnh núi. Thế nhưng không có một lần thành công qua, còn chưa có leo đến giữa sườn núi, sẽ nổ lên sấm chớp rền vang, đánh chết tất cả mọi người
- Không chỉ có như thế, tuyết trên ngọn núi có độc, ai hít vào cũng chết.
Cái này càng quỷ dị hơn.
- Cho nên chúng ta mặc dù biết cái thế lực bí ẩn kia tồn tại, húng ta cũng ngưỡng mộ bọn họ mười mấy năm, vô số lần khát vọng bọn họ có thể xuất hiện cùng chúng ta gặp một mặt, nói một câu, thậm chí ra tay giết chúng ta xong cũng được. Nhưng là hoàn toàn chưa từng có, cái thế lực thần bí này từ đầu đến cuối ở trong kim tự tháp trên đỉnh núi, cao cao tại thượng, quan sát thế gian.
Thẩm Lãng từ xa ngắm kim tự tháp trên đỉnh núi, chẳng biết tại sao hắn nghĩ tới một thế lực siêu thoát từng ở thế giới phương đông, Đại Kiếp Tự. Bọn họ cũng xây Đại Kiếp Cung xây ở trên đỉnh núi tuyết.
Chỉ bất quá ngọn núi tuyết trước mắt còn cao hơn Đại Kiếp Tự ngày trước, điều này khiến cho đám người kia càng bí ẩn, khiến cho người khác đầy ham muốn thăm dò.
Thẩm Lãng mở to hai mắt quan sát kim tự tháp đỉnh núi, tiếp đó nỗ lực ở tiến hành khuếch đại bên trong trí não, như thế khuếch đại cgấp mấy chục lần mới có thể nhìn ra một chút mánh khóe.
Đúng mà ngay tại lúc này, đỉnh ngọn núi tuyết mây đen che phủ, tuyết lớn bay tán loạn, cái gì đều không nhìn thấy.
- Đi thôi. - Hela nói.
...
- Nước Lost chắc đã từng là một lục địa cực lớn, nhưng đã xảy ra một trận động đất mạnh nhấn chìm nhiều dải đất, nhiều lục địa trở thành đảo. Nơi chúng ở đây chính là phía đông đế quốc Lost, nó vốn là một bộ phận của dải lục địa mà bây giờ cũng thành đảo, diện tích lớn tầm một phần ba tỉnh.
- Hơn nữa đặc biệt ly kỳ chính là diện tích lớn như vậy, lại toàn bộ cũng là thành phố, cho nên chúng ta không cách nào tưởng tượng thành phố này vĩ đại đến cỡ nào.
- Cho nên cái đế quốc Lost này còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta, nhưng đế quốc mạnh đến cỡ này vẫn bị diệt vong, bí mật này để cho người ta sợ hãi, lại để cho người mê muội.
Hela mang theo đám người Thẩm Lãng không ngừng đi sâu vào thành phố phế tích, ở đây không có bất kỳ nguy hiểm gì, trừ thế lực thần bí trên đỉnh núi tuyết kia, phía trên phế tích này cũng không có người ngoài nào, toàn bộ quái vật biển cũng không dám leo lên lục địa.
- Sắp tới rồi, chúng ta tìm được một tòa nhà tương đối hoàn chỉnh làm căn cứ, nếu như không có đoán sai, chắc nó từng là nơi quý tộc Lost ở.
...
Cái tòa thành này quả nhiên tương đối hoàn chỉnh, cũng càng thêm có thể nhìn ra lối kiến trúc đế quốc Lost, rõ ràng thần bí mà lại hùng tráng.
Đi tới phía dưới cái tòa thành này, Hela dừng bước, nàng cần ra sức bình tĩnh lại, bởi vì nàng đến bây giờ cũng không có tha thứ quân đoàn đảng Skeleton. Nếu như không phải là bởi vì lời Thẩm Lãng nói, nàng chắc là sẽ không sẽ cùng đảng Skeleton gặp mặt.
- Vào đi thôi! - Hela nói.
Tiếp đó nàng dắt Thẩm Lãng đi đến cổng lâu đài này đá một phát thật mạnh.
- Mở cửa ra, ta về rồi! – Giọng Hela đặc biệt nghênh ngang.
Nhưng mà, bên trong tĩnh lặng không có tiếng động.
- Mở rộng cửa, ta đã trở về. - Hela quát lớn:
- Nếu không mở cửa thì ta chặt tay tên giữ cửa đấy.
Nhưng mà, bên trong vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Hela biến sắc, chợt đẩy cửa ra, trực tiếp vọt vào.
- Anh hai, chi cả... em tư, mọi người ở đâu? Mấy người ở đâu?
- Chú ơi, chú ở đâu?
Anh hai, chị cả, em tư trong miệng Hela là ai? Chắc là anh em kết nghĩa, bởi vì chuyện kết nghĩa trong đám hải tặc cao cấp rất bình thường.
Nhưng mà, cả trong lâu đài rộng lớn trống không.
Hela rợn cả tóc gáy, bọn họ đều đi nơi nào? Quân đoàn đảng Skeleton đi nơi nào?
Vì sao một người đều không thấy? Không phải đã chết sạch rồi chứ, nàng mới đi ba tháng thôi mà, lẽ nào mấy chục ngàn người không nhịn được, toàn bộ tự sát?
Tuyệt đối không nên, tuyệt đối không nên a.
Đầu óc Hela choáng vàng, bởi vì nàng trước khi rời đi, toàn bộ quân đoàn đảng Skeleton đã đặc biệt u ám, mỗi ngày đều có người tự sát.
- Chị ơi, đừng có gấp, bọn họ không giống như là tự sát, mà là rời đi. - Thẩm Lãng nói:
- Nếu như có tự sát tập thể phải để lại di ngôn.
- Chị suy nghĩ thật kỹ, nếu như rời khỏi nơi này, bọn họ phải đi nơi nào?
Hela nói:
- Vịnh Queen, hạm đội của chúng ta ở chỗ này, tầm mấy trăm chiếc tàu chiến.
Tiếp tục Hela dắt bàn tay Thẩm Lãng lao điên cuồng, chạy suốt một hồi sau đó, nàng lại cảm thấy kéo Thẩm Lãng chạy quá chậm, đơn giản lại một lần nữa ôm lấy hắn lao điên cuồng, lần này tốc độ nhanh hơn.
...
Hela vừa hướng sang vịnh Queen nước Lost phế lao điên cuồng, vừa không ngừng cầu nguyện.
Bọn họ phải tuyệt đối còn ở đó, tuyệt đối không nên tự sát, đảng Skeleton không thể mất, những lời nàng lúc trước từng nói cũng là giận lẫy mà.
Cảng Queen là một hải cảng to lớn của thành phố này, có thể cho mấy ngàn chiếc tàu neo đậu, hơn nữa còn là cảng nước sâu, ngay chỗ ra vào có một cái đập lớn, ở vào lúc quan trọng có thể hoàn toàn phong bế cả bến cảng.
Con đập trên biển dài qua mười lăm ngàn mét, quả thực là kỳ quan kiến trúc.
Quân đoàn đảng Skeleton cách cảng Queen chừng trên trăm dặm, tốc độ chạy của Hela quá nhanh, chỉ không đến hai canh giờ đã đến.
Tiếp đó Thẩm Lãng gặp được cái kiến trúc vĩ đại hoành tráng đầy kỳ tích này.
Bến cảng này lớn hơn cảng Golden Jade, nhất là con đập ở lối ra bến cảng như hai cánh tay người khổng lồ mở ra.
Có đều, đây chẳng phải lúc tán thưởng cảnh đẹp tráng lệ này.
Hela không có đoán sai, quân đoàn đảng Skeleton ở chỗ cảng Queen, mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng Thẩm Lãng đã nghe được thanh câm ồn ào náo động vô cùng, toàn bộ cảng đèn đuốc sáng trưng.
Quân đoàn đảng Skeleton đang chơi bời sao? Đang mở tiệc hoành tráng?
Hela thoáng thở dài một hơi, quân đoàn đảng Skeleton còn sống là tốt rồi.
Thẩm Lãng đứng ở chỗ cao nhìn ra xa, cái vịnh này rõ ràng vĩ đại, phía trên chi chít cũng là tàu cỡ lớn của hạm đội đảng Skeleton, bởi vì trên mỗi một chiếc đều treo cờ đầu lâu.
Bởi vì khắp những chiến hạm này đều có đốt đuốc, cho nên Thẩm Lãng có thể thấy rõ.
Rõ ràng là một hạm đội hùng mạnh, chưa kể đến toàn bộ là chiến hạm cỡ lớn, hơn nữa bên dưới con tàu này còn được bọc giáp.
Tất cả các con tàu trên thế giới này đều được làm bằng gỗ, nhưng có hạm đội đảng Skeleton phủ giáp, và có những mũi sừng đáng kinh ngạc.
Thẩm Lãng đếm sơ sơ, nội chiến hạm tầm hai ngàn tấn hạm đội đảng Skeleton có hơn mấy chục chiếc. Những con tàu lớn nhỏ khác vượt qua ba trăm chiếc.
Có thể nói hạm đội này rất hoành tráng, đặc biệt là hàng chục tàu chiến cỡ lớn hai ngàn tấn. Nếu cải tạo sơ có thể đặt hàng chục khẩu pháo, mặc dù nó không thể so sánh với tàu chiến của thế kỷ XVII, nhưng ở thế giới này cũng đủ tàn sát và nghiền nát mọi thứ trên mặt biển.
Không chỉ có như thế, những con tàu này còn là phi tiễn hạm tàu (*), đi tốc độ vượt qua tàu buồm bình thường.
(*) Clipper: Nga gọi loại tàu buồm này là клипер, người Hà Lan là klipper. Loại tàu này có thể đạt đến tầm 35 cánh buồm với 6 tầng buồm để có thể chở trà từ Trung Quốc đến Mỹ vào thế kỷ 19.
Đây là hạm đội vô địch Thẩm Lãng tha thiết ước mơ, huống chi còn có sức chiến đấu dã man của mấy chục ngàn hải tặc đảng Skeleton.
Hầu như không cần huấn luyện như thế nào, họ chính là chiến sĩ tốt nhất trên biển. Hải quân trăm năm không phải chỉ là nói suông, Thẩm Lãng nếu như muốn tự huấn luyện, chí ít cần vài chục năm mới có thể huấn luyện được một nhánh hải quân mạnh.
Thế nhưng, hải quân số một cả thế giới ở trước mặt của hắn, thật sự khiến cho người thèm nhỏ dãi.
Thẩm Lãng thậm chí giang tay ra, dường như muốn nắm cả bến cảng trong tay, muốn chiếm hữu toàn bộ hạm đội đảng Skeleton.
- Hít hà, hít hà...
- Ha ha ha ha...
Mấy chục ngàn quân của đảng Skeleton cuồng hoan, Thẩm Lãng cách rất xa cũng có thể nghe được.
Tất cả hải tặc đều ở trên tàu, cũng có trên bến cảng, bọn họ đang uống rượu cuồng hoan.
- Ở đây còn có rượu? - Thẩm Lãng kinh ngạc.
Hela gật đầu nói:
- Đúng, may mắn phát hiện một nhà kho thì có thể sẽ phát hiện rất nhiều rượu. Bất quá mỗi lần vừa phát hiện rượu, trong vòng vài ngày cũng sẽ bị uống sạch, bọn họ hiển nhiên là phát hiện hầm rượu.
Nhà kho này cũng thật ghê gớm, cất rượu mấy ngàn năm vẫn còn uống được sao?
Bất quá đến tột cùng có chuyện gì, đáng để cho bọn họ say sưa suốt đêm?
Hela thả chậm tốc độ, dắt Thẩm Lãng thoải mái đến cảng Queen, khí thế nàng nổi lên và những lời đầy tính kịch nghệ mà nàng sắp nói cũng nổi hứng lên.
Bởi vì nàng vốn vì em trai Thẩm Lãng chinh phục hạm đội đảng Skeleton, nhưng mà nàng bây giờ chẳng qua là thủ lĩnh thứ ba mà thôi, còn có hai người sắp xếp ở trước mặt của nàng.
Một là là chị cả Sea Dream của nàng, hai là anh hai Sea Otter! Hai người kia là con nuôi của mẹ nàng, nhưng đây là hai chị em ruột, hơn nữa lai lịch họ đặc biệt thần bí, là mẹ nhặt từ một phế tích bí ẩn.
- Uống đi, uống đi, mọi người uống đi!
- Cuồng hoan đi, đây là thời gian cuối cùng của chúng ta.
- Đảng Skeleton vạn tuế, Loki bệ hạ vạn tuế, Ahn"Qiraj bệ hạ vạn tuế!
- Đảng Skeleton vạn tuế!
- Vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế!
- Loki bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế!
Mấy chục ngàn hải tặc võ sĩ hô to rung trời, tiếp đó điên cuồng mà uống rượu.
Mỗi một hải tặc trên người đều để lại vết sẹo, nhưng là vừa khỏe như sắt, mỗi một khối trong bắp thịt mặt đều ẩn chứa lực lượng cường đại.
Quả nhiên là thủy thủ tốt nhất, hải quân tốt nhất, bọn họ ở mười mấy năm trước cũng đã quét ngang toàn bộ vùng biển phương tây. Mà suốt mười mấy năm, họ đã chiến đấu với lũ quái vật hung tàn nhất, dù đã chết hơn một nửa, thế nhưng sức chiến đấu càng mạnh hơn.
Bọn họ bị bao vây trong cái vùng biển bị nguyền rủa, một khi để cho bọn họ thoát khốn rời khỏi, nhất định sẽ khiến thế giới khiếp sợ
Hạm đội gia tộc Russo cái gì? Hạm đội hải tặc Nam tước Bloody gì chứ? Đảng Skeleton đều có thể dễ dàng đều có thể quét ngang diệt ngay.
...
- Bùm...
Bỗng nhiên một tiếng vang thật lớn, tiếp đó một pháo hoa chợt bay lên bầu trời, nổ tung.
Tức khắc, mấy chục ngàn võ sĩ đảng Skeleton đều bị thu hút sang đấy.
Tiếp đó trong ánh lửa thu hút ánh mắt mọi người, Hela chậm rãi đi ra, xuất hiện ở trên bến cảng.
Nàng dắt bàn tay Thẩm Lãng, lớn tiếng nói:
- Hỡi các dũng sĩ của đảng Skeleton, người cứu các người đã đến, thủ lĩnh chân chính của đảng Skeleton, người đàn ông bên cạnh ta đây là em trai ta, con trai của người sáng lập đảng Skeleton Loki bệ hạ, Nhân hoàng tương lai thế giới phương Đông Thẩm Lãng bệ hạ.
- Các dũng sĩ đảng Skeleton sao còn chưa lạy thủ lĩnh của các người? Còn chưa lạy chủ quân của các người đi?
Tiếp đó, Hela ngay trước mặt vô số hải tặc đảng Skeleton, quì một gối xuống nói nói:
- Thủ lĩnh thứ ba đảng Skeleton - Hela, bái kiến chủ quân, Thẩm Lãng vạn tuế.