Thẩm Lãng đi đến căn phòng không bụi, từ xa đã nhìn thấy chiếc giường ngọc trắng như tuyết, còn có một cơ thể nhỏ bé đang nằm ngủ say. Gần qua một năm, tiểu bảo bối của hắn vẫn chưa lớn lên bao nhiêu, vẫn còn mỏng manh như vậy, vẫn tinh xảo như vậy¸ như một người ngọc trong suốt. Thẩm Lãng đến cạnh giường, đứng nhìn Yêu Yêu, chung quanh bảo bối để đầy bức họa, có Thẩm Lãng vẽ cho, còn có chính bảo bối tự vẽ. Bức họa mới nhất vẽ rất tốt, khuôn mặt hơi mơ hồ,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.