Đô thành Việt Quốc, Thiên Việt thành. Bên trong lãnh cung, Ninh Nguyên Hiến đang ngồi run lẩy bẩy. Chứng bệnh Parkinson nghiêm trọng hơn xưa, chẳng những không thể đi lại, không cách nào đứng lên, hai tay nhấc không nổi, còn mỗi ngày đều run rẩy. Ông mới sáu mươi, nhìn như một lão già tám mươi tuổi, tóc bạc trắng bị rụng còn lại không nhiều. Một nữ nhân đang vắt khô khăn lông nóng, nhè nhẹ lau sạch thân thể gầy gò của Ninh Nguyên Hiến, nàng không phải Biện phi, mà là Tô phi, mẹ của hoàng tử Ninh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.