Tôi đã ngủ được năm canh giờ, đến gần 11 giờ mới tỉnh lại. Lúc này ở bên ngoài trăng sáng vằng vặc, lấp lánh ngàn sao, những đống đổ nát kia cũng được trăng chiếu sáng. Tôi cúi đầu nhìn xuống thân mình, thấy được đắp một chiếc chăn, Khả Nhi đã giúp tôi cởi giày, cũng cẩn thận dùng chăn bọc lấy chân tôi. Tôi ngồi dậy và nhìn kỹ xung quanh, không sai, đây là xe của Triệu thổ hào. Thì ra chỗ ngồi sau của xe địa hình có thể chuyển thành một mặt phẳng, cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.