Lúc bắt đầu đến giờ trưa, Ngọc Khôi Tiên đã bị trận Ngũ Lôi Liệt Hỏa áp chế được năm canh giờ. Lúc này, mặc dù nhìn có vẻ cô ta không có sự biến hóa rõ rệt nhưng trong đôi mắt đã tắt mất nụ cười, thay vào đó là sự lạnh lẽo của núi tuyết. Khả Nhi ôm lấy mấy chai nước đến bên trận pháp, để nước xuống rồi ngồi xổm ở đó nhìn Ngọc Khôi Tiên ở trong trận pháp, không kìm nổi sự tò mò liền lớn tiếng hỏi tôi: “Thiếu gia, hình như cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.