Chỉ là ngồi phía trước mặt nàng, Lưu Sấm cảm thấy không thoải mái. Nói như thế nào đây? Rất đoan trang rồi.. Bởi vì quan hệ của Lã Lam, tính ra Điêu Thuyền xem như là bề trên của Lưu Sấm. Cho nên nàng cũng không thể phô trương tình cảm với Lưu Sấm. Hôm nay nàng đại diện cho Nghiêm phu nhân, lấy thân phận là bề trên của Lưu Sấm, khiến cho Lưu Sấm cảm thấy áp lực nặng nề. Cũng may, Điêu Thuyền cũng không vặn hỏi nhiều lắm, chỉ có điều hỏi thăm một chút Lưu Sấm tình hình ở Bắc Hải thế nào.
- Đúng rồi, nghe Linh Đang Nhi nói, Lưu Công Tử còn có một người thúc phụ phải không?
- Vâng !
- Tại sao lần này không đi cùng Lưu Công Tử đến vậy?
- Thúc phụ đi tới Giao Châu, đã gần ba tháng rồi.
- Đi Giao Châu ư?
Điêu Thuyền có chút tò mò, không kìm nổi bèn hỏi:
- Lệnh thúc tới Giao Châu có chuyện gì vậy?
Việc này, cũng không có gì không thể nói. Lưu Sấm cười nói:
- Tiên phụ tuy gặp nạn nhiều năm, nhưng trên đời vẫn có những người bạn thân tốt.
Ở Dĩnh Xuyên, ta có một người cữu phụ (cậu), tên là Chung Diêu
- Chung Diêu, Chung Nguyên Thường ư?
Điêu Thuyền đương nhiên nghe nói qua tên của Chung Diêu, lập tức tỏ ra vẻ tôn kính.
Lưu Sấm nhìn ra được sự kính trọng của Điêu Thuyền đối với sĩ phu, là xuất phát từ trong lòng. Có lẽ sự kính trọng này vốn từ Tư Đồ Vương Doãn năm đó, cũng có thể vì nguyên nhân khác. Nhưng Lưu Sấm có thể khẳng định, Lã Bố sau khi tới Từ Châu cái gì cũng sợ, e rằng là chịu ảnh hưởng của Điêu Thuyền rồi.
Y quá kính cẩn với sĩ tộc Từ Châu rồi, cung kính thậm chí có chút nói gì nghe nấy.
Lưu Sấm gật đầu nói:
- Đúng là Chung Nguyên Thường, chẳng qua chúng ta chưa có liên hệ trước mắt, tháng giêng nghe người ta nói, y được bái Ti lệ Giáo Úy, đi tới Quan Trung, cho nên đến nay cũng chưa thông qua tin tức. Thúc phụ đi Giao Châu, là vì tiên phụ năm đó từng có một học sinh, mà nay làm Thái Thú Giao Chỉ. Trước đây do ta không dám khẳng định, Khang Thành Công là có nguyện ý cho ta chứng minh thân phận hay không, cho nên thúc phụ liền đi tới Giao Châu, tìm sự trợ giúp của Thái Thú Giao Chỉ Sĩ Tiếp.
Giao Chỉ Sĩ thị !
Điêu Thuyền không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ, hạ giọng nói
- Lưu công tử hiện giờ quy tông nhận tổ, trái lại thuận tiện rất nhiều.
Nếu Lã Bố có thể có xuất thân như Lưu Sấm vậy, e rằng hiện đã sớm ngồi yên làm chư hầu một phương rồi… Điêu Thuyền không nén nổi cảm thán trong lòng, đường lối của sĩ đại phu này, quả nhiên là không giống bình thường. Những cái khác không nói, một cậu làm Ti lệ Giáo Úy, một sư huynh làm chư hầu một phương. Chỉ hai mối quan hệ này, cũng đủ khiến Lưu Sấm đứng ở thế bất bại, quả nhiên là chư hầu nhà quyền thế, lại thuận tiện rất nhiều.
Điêu Thuyền theo Lã Bố phiêu bạt nhiều năm, cũng đã mệt mỏi. Chính là bởi vì như vậy, nàng càng hy vọng Lã Bố có thể ổn định lại ở Từ Châu, mà không phải tiếp tục phiêu bạt. Trong lòng, nàng cũng đồng ý cuộc hôn sự giữa Lã Lam và Lưu Sấm. Lưu Sấm tuy không phải người tuấn tú lịch sự, nhưng mập mạp và có phúc. Thêm nữa hắn vũ lực đầy mình, còn có thân thế của hắn, đều đã định trước người này sau này tuyệt đối không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
Bữa tiệc rượu này, cũng coi như vui vẻ. Mặc dù không gặp Điêu Thuyền phong tình vạn chủng như trong tưởng tượng kia, thế nhưng Lưu Sấm vẫn cảm nhận được thiện ý của Điêu Thuyền…
Sau khi cơm nước no nê, Lưu Sấm đứng dậy cáo từ.
Điêu Thuyền thì dẫn Lã Lam trở về Vương thành Hạ Bì. Nghiêm phu nhân là một người phụ nữ phương Bắc điển hình, không giống vẻ mềm mại của người phụ nữ Ngô Việt, lại có một luồng khí khái anh hùng.
- Nhị nương, Lưu Sấm kia như thế nào?
Lã Lam về đến nhà, liền vội vàng tìm ấn tín, muốn đi đưa cho Lưu Sấm. Trong phòng chỉ còn lại Nghiêm phu nhân, Điêu Thuyền, còn có Tào Thị…Để mà so sánh, địa vị của Tào Thị hơi thấp, dù sao nàng lấy Lã Bố chưa tới một năm. Cũng chính là nguyên nhân này, Tào Thị trong nhiều lúc đều chỉ là dự thính ( chỉ được nghe ), tuyệt đối không được phát biểu ý kiến.
Nghiêm Thị là chính thê ( vợ cả), Điêu Thuyền lấy bình thê ( vợ lẽ ) là Tào Thị, thực thiếp thất. Dù sao, Điêu Thuyền đi theo Lã Bố nhiều năm, Nghiêm phu nhân sớm đã thừa nhận sự tồn tại của nàng. Mà Tào thị thì sao? Để mà so sánh, còn cần phải cố gắng.
- Lưu Công Tử cũng không tốt đẹp gì, nếu phu nhân thấy, chỉ sợ sẽ thất vọng.
- Hả?
- Chỉ có điều người này có khí khái anh hùng, không giống bình thường. Tỷ tỷ, thân thiếp vẫn cảm thấy, nếu Linh Đang Nhi gả cho Lưu Công Tử, cũng là một chuyện tốt, muội có thể nhìn ra, Lưu Công Tử cũng rất sủng ái Linh Đang Nhi.
- Nhưng ta nghe nói, hắn trước kia đã định việc hôn nhân, chính là người Tuân gia Dĩnh Xuyên kia. Hơn nữa hắn năm ngoái phản huyền Cù, cũng cướp đi một con gái Mi gia.. tuổi nhỏ, bên cạnh lại có nhiều phụ nữ thế này. Ta lo lắng, Linh Đang Nhi sau khi gả sẽ phải chịu nhục. Muội cũng biết, Tuân gia là cao môn vọng tộc Dĩnh Xuyên, mà vị nương tử Mi gia kia lại theo hắn vào sinh ra tử. Linh Đang Nhi gả cho hắn, ta thật sự có chút không yên lòng. Dù sao Quân Hầu tuy dũng cảm, cũng khó động tay vào việc nhà của hắn.
Hôn ước của Tuân Đán và Lưu Sấm đã được điều tra ra. Việc này kỳ thật cũng giấu không được, Viên Đàm có thể tra được, người khác tự nhiên cũng có thể tra ra được.
Nghiêm phu nhân tự nhiên không muốn Linh Đang Nhi phải chịu oan ức, đặc biệt đối thủ của nàng lại là một cô gái có tình cảm nồng nàn thắm thiết với Lưu Sấm, lại còn có cứng rắn cương quyết. Một khi Lã Lam gả đi, Lã Bố muốn tới thăm hỏi, e rằng cũng khó.
Điêu Thuyền trầm ngâm một lát, khẽ mỉm cười:
- Phu nhân kỳ thực có thể không phải lo lắng, Trần tiên sinh cũng từng nói qua, Linh Đang Nhi và nương tử Tuân gia kia đã kết làm tỷ muội, sống chung cực kỳ hòa hợp. Muội cảm thấy, Lưu Công Tử xuất thân nhà cao cửa rộng, Linh Đang Nhi lại không nhất định phải tranh giành danh phận… nói không chừng Lưu Công Tử càng thêm yêu thương nó hơn.. Mấu chốt là, Quân Hầu có lẽ sẽ trợ giúp Lưu Công Tử.
Điêu Thuyền vô cùng tán thành việc Lã Lam gả cho Lưu Sấm. Về phần danh phận thế nào, nàng dường như cũng không coi trọng như Nghiêm phu nhân. Luận tầm mắt, Điêu Thuyền cao hơn Nghiêm phu nhân không ít. Dù sao nàng đã đã từng làm nữ quan trong cung, tiếp xúc với rất nhiều danh sĩ cao nhân, cho nên xét về góc độ sự việc, cũng không phiến diện như Nghiêm phu nhân. Phải biết rằng, kiến thức của Nghiêm phu nhân không cao siêu lắm.
Trong lịch sử, Tào Tháo thảo phạt Lã Bố, Trần Cung từng hiến kế Lã Bố dẫn kỵ quân tập kích quấy rối ngoài thành, mà Trần Cung thì kiên thủ Hạ Bì.nDựa vào tính toán lúc đó của Trần Cung, là phải dùng chiến thuật kéo dài, đợi khi lương thảo của Tào Tháo cạn đi, tự nhiên sẽ lui binh.. Đáng tiếc Nghiêm phu nhân không chịu, sau khi khóc lóc kể lể một hồi với Lão Bố nghe, khiến cho Lã Bố thay đổi chủ ý. Cuối cùng, y và Trần Cung tử thủ tại Hạ Bì, bị bắt sống.
Nghiêm phu nhân là người không có chủ kiến, thay đổi thường xuyên. Theo nàng, Lã Lam muốn gả cho Lưu Sấm, chí ít phải giành một danh phận bình thê. Nhưng nghe ý kiến của Điêu Thuyền, rõ ràng không cần tranh giành… Đây chẳng phải là khiến con gái mình phải làm thiếp cho Lưu Sấm sao?
- Chỉ sợ quân hầu chưa chắc đã đồng ý.
- Tỷ tỷ, lúc trước Viên Thuật muốn Linh Đang Nhi gả cho đứa con kia của hắn, cũng phải làm thiếp, tỷ tỷ cũng chưa ngăn cản. Vì sao tới bên Lưu Công Tử thì lại muốn tranh giành danh phận vậy? Thiếp thân cho rằng, Lưu Công Tử mạnh hơn con trai Viên Thuật kia gấp trăm lần. Viên thị tuy nói bốn đời làm Tam công, nhưng Lưu Công Tử là dòng họ Hán Thất, lại là hoàng thúc của đương kim thiên tử, tỷ tỷ cho rằng hai người bọn họ, ai cao quý hơn?
- Cái này...
Một người là công tộc, một người là tông thất (dòng họ nhà vua), hai người đều là hậu nhân danh môn, điều này đúng là nói chưa rõ lắm. Thấy Nghiêm phu nhân dao động, Điêu Thuyền lại vội vàng nói:
- Điều mấu chốt chính là, Viên Thuật bây giờ là phản tặc, chúng bạn xa lánh. Nhưng Lưu Công Tử… có cậu là Dĩnh Xuyên Chung Diêu, cũng có một vị sư huynh là Thái Thú Giao Chỉ Sĩ Tiếp. Có lẽ tỷ tỷ không biết Sĩ Tiếp này là người nào, nhưng Sĩ gia này lại đứng đầu Giao Châu, so ra địa vị của Trần Khuê ở Từ Châu còn không thể bằng. Chứ đừng nói là, Lưu Công Tử tuổi còn trẻ, làm Quán Đình Hầu, bái Đông Di Giáo Úy, Thái thủ quận Tề… Quân hầu cố gắng nhiều năm, mà nay cũng chỉ có một chức Ôn Hầu.
Phu nhân, đây là sự viện trợ mạnh mẽ cho quân hầu này, sao phải tính toán quá nhiều như thế chứ?
Nghiêm phu nhân nhẹ gật đầu, dường như vô cùng tán thành với Điêu Thuyền.
- Tam nương, ngươi nghĩ sao?
Nàng đột nhiên hỏi Tào Thị, khiến Tào Thị kinh ngạc.
- Cái này.. thiếp chưa từng thấy vị Lưu Đông Di này, vì vậy cũng không có tìm hiểu về y. Nhưng thiếp lại nghe nói, lúc trước y vì Mi nương tử kia mà không quản tử chiến, thật là một nam tử có tình nghĩa. Thiếp nghĩ rằng, người mà có tình nghĩa, luôn tốt hơn những kẻ vô tình vô nghĩa. Linh Đang Nhi nếu đã theo Lưu Công Tử, danh phận này tranh hay không không quan trọng, mấu chốt là Lưu Công Tử đối với Linh Đang Nhi như thế nào.
Nàng vốn muốn nói vài lời chối từ…, thế nhưng lại thấy ánh mắt trợn trừng của Điêu Thuyền nhìn nàng. Đừng thấy địa vị của Điêu Thuyền và nàng bằng nhau, nhưng năng lượng của Điêu Thuyền, Tào Thị tuyệt đối không thể sánh bằng.. chứ đừng nói là, sau khi Tào Báo chết, Tào thị lại không có chỗ dựa vào.
Thoạt nhìn, Nhị nương rất tán thành việc này. Nếu ta chọc giận nàng ấy, chỉ sợ khó có kết quả tốt. Đại nương tuy nói mạnh mẽ cứng rắn, nhưng nếu lấy kế sách mà nói, còn xa mới bằng Nhị nương… Không nhân cơ hội này mà kết hảo với Nhị nương. Sau này Linh Đang Nhi biết ta từng nói tốt cho Lưu Công Tử, chưa biết chừng sẽ nhớ ý tốt của ta. Đến lúc đó, ta ở đấy cũng có một chỗ dựa phải không?
Nghĩ đến đây, Tào thị lập tức đổi giọng.
Trong mắt của Điêu Thuyền ẩn chứa một sự khen ngợi, nhẹ nhàng gật đầu về phía nàng.