Viện Thiệu ngươi dùng một quận để đổi lấy hai quận của người ta, không khỏi quá keo kiệt, hơn nữa còn là khinh người quá đáng. Ngươi không phải muốn lôi kéo Lưu Sấm thì gì? Được, vậy để ta cho hắn một cái chức xem người làm thế nào.
Đương nhiên, Tào Tháo làm như vậy cũng không phải có ý muốn trợ giúp Lưu Sấm.
Kì thật lão cũng chỉ đang khích bác quan hệ giữa Viên Thiệu và Lưu Sấm, để Lưu Sấm có thể kiềm chế một chút sức mạnh của Viên Thiệu. Giữa Viên Tào tất sẽ có một trận chiến. Ta cho Lưu Sấm ngươi một danh hiệu, để ngươi có thể dùng bản lĩnh của mình mà từng bước kiềm chế sức mạnh của Viên Thiệu. Nhưng nếu ngươi mà không đứng vững được, ta cũng không tổn thất gì Lưu Sấm đương nhiên là hiểu ý của Tào Tháo, tuy nhiên theo hắn thì đây không phải là chuyện đại sự gì.
Mà nay Viên Thiệu đang đắc trí vừa lòng, làm sao có thể để ý đến đất Liêu Tây chật hẹp nhỏ bé? Hơn nữa Viên Thiệu vốn đã sắp đặt rất nhiều trở ngại. Chắc hẳn trong lòng Viên Thiệu, không hề cho rằng Lưu Sấm có thể làm ra chuyện ầm ĩ gì.
Một khi đã như vậy, Tào Tháo ngươi cấp cho hắn càng nhiều quyền lực, đối với hắn càng là chuyện tốt. Đến lúc hắn chiếm giữ bốn quận Liêu Đông, cũng coi như là đã có cái cớ, Viên Thiệu cũng không thể nói được gì.
Cho nên, dọc theo con đường này, Lưu Sấm cũng không hề vội vã. Hắn một mặt chú ý thời cuộc phát triển, một mặt xuất phát về phía quận Bột Hải. Trước đó hắn đã phải người đi tới quận Bột Hải, mời Tuân Kham nghĩ cách tiếp ứng. Đến lúc đó, hải quân của Cam Ninh ở Cô Thủy sẽ đến tiếp ứng Lưu Sấm, thẳng tiến đến thành Cô Trúc.
Tuy nhiên, sau khi tiến vào Thường Sơn, khả năng chú ý của Lưu Sấm rõ ràng có chút phân tán. Bởi vì dưới Quận Thường Sơn này có một nhân vật đã tồn tại từ lâu trong lòng hắnGần như tất cả những ai đã đọc qua Tam Quốc diễn nghĩa đều vô cùng tán thưởng người này. Chính là Thường Sơn Triệu Tử Long.
Lưu Sấm thậm chí còn có chút may mắn, vì năm đó hắn đã đọc qua Tam Quốc Chí. Nếu dựa vào cách nói của Tam Quốc Diễn Nghĩa, lúc này Triệu Vân hẳn là đang phiêu lưu khắp chốn, vẫn chưa tìm được đường thoát. Nhưng dựa theo ghi chép trong Tam Quốc chí, lúc này Triệu Vân đang ở quê nhà Thường Sơn.
Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa nói, sau khi Triệu Vân hộ tống Lưu Bị đến Từ Châu, vì không muốn rời bỏ Công Tôn Toản cho nên từ biệt Lưu Bị, trở về dưới trướng Công Tôn Toản. Nhưng trên thực tế, lúc ấy Triệu Vân cũng chỉ là một tiểu tướng dưới trướng Công Tôn Toản, căn bản không được Công Tôn Toản coi trọng.
Sỡ dĩ gã từ biệt Lưu Bị là vì đại ca hắn mất, nên phải về nhà chăm lo mọi chuyện. Từ nhỏ, phụ mẫu của Triệu Vân đều đã mất, ca ca gã một tay nuôi gã lớn, sau lại đưa Triệu Vân bái sư tập võTrong suy nghĩ của Triệu Vân, huynh trưởng cũng không khác gì cha mẹ. Từ đó về sau, gã luôn ở nhà giữ đạo hiếu với huynh trưởng, không hề đi tìm nương tựa Công Tôn Toản. Nếu theo điểm này, lòng trung thành của Triệu Vân đối với Công Tôn Toản cũng không có. Hoặc là, Triệu Vân sớm đã thất vọng với Công Tôn Toản.
Tam Quốc Diễn Nghĩa nói, Triệu Vân gặp gỡ Lưu Bị ở Thành Cổ. Thành Cổ là nơi nào? Theo người đời sau phỏng đoán, chắc hẳn là ở vùng Nhữ Nam và Kinh Châu, cũng là vùng Tín Dương đời sau này. Nhưng trong Tam Quốc Chí lại có một ghi chép khác. Năm Kiến An thứ năm, cũng chính là đêm trước trận chiến Quan Độ, Lưu Bị bị Tào Tháo đánh bại ở Từ Châu, thất lạc với Quan - Trương. Sau đó, Lưu Bị tới Nghiệp thành, tìm nương tựa Viên Thiệu. Triệu Vân cũng vào lúc này tìm đến Nghiệp Thành tìm gặp Lưu Bị, sau đó, Lưu Bị lệnh Triệu Vân trở về Thường Sơn, chiêu mộ mấy trăm tráng sĩ, còn bản thân Lưu Bị, thì lại tới Nghiệp Thành để chiêu mời danh sĩ Hồ Tiềm Hồ Công Hưng, Dưới sự trợ giúp của Hồ Tiềm, Lưu Bị đã chiêu mộ được mấy trăm tráng sĩ, cùng với sở bộ thuộc Triệu Vân hợp với nhau, lúc này đây mới xem như là tiếp tục thành lập nên thành viên tổ chức.
Nếu theo Tam Quốc Chỉ ghi chép, hiện tại Triệu Vân kia đang ở Thường Sơn.
Một khi đã như vậy, Lưu Sấm sao có thể bỏ qua Triệu Vân? Mặc dù nói Triệu Vân với Lưu Bị đã sớm có ước định, nhưng Lưu Sấm tin rằng sở dĩ Triệu Vân trung thành với Lưu Bị, phần nhiều là vì thân phận Hoàng Thúc Đại Hán của y. Nói cách khác, Triệu Vân không chỉ trung với Lưu Bị mà còn trung với Hán thất. Mà nay, Lưu Bị đã mất danh Hoàng Thúc, cái danh đó giờ đã là của Lưu Sấm Tuy rằng, so với Lưu Bị thì kinh nghiệm của Lưu Sấm có hơi ít, nhưng nếu lấy danh khí mà nói, cũng khó mà phân cao thấp. Chứ đừng nói chi là xuất thân của Lưu Sấm tốt hơn Lưu Bị nhiều. Tuy rằng Lưu Đào mất đã lâu, nhưng lại để lại cho Lưu Sấm một khối di sản vô cùng lớn.
Nhắc đến Lưu Đào, có ai là không kính phục? Không nói đến chuyện khác, chỉ nói đến chuyện ông đối kháng với Thập Thường Thị, rồi bị Thập Thường Thị hại đến tan cửa nát nhà, cũng đủ để khiến nhiều nghĩa sĩ kính trọng Lưu Sấm. Có phần di sản lớn như vậy cũng đủ để xóa bỏ việc Lưu Sấm không có kinh nghiệm lý lịch rồi. Nếu như vậy mà vẫn không mời được Triệu Vân, thì thật Lưu Sấm cũng không biết làm thế nào cho phải. Chỉ có thể an ủi rằng, giữa Lưu Bị và Triệu Vân đã có một mối cơ duyên ân tình lớn.
Trời vừa tối, Thương đội đã đến Chân Định. Căn cơ của Tô Gia tuy rằng là ở nước Trung Sơn, nhưng nếu không có một ít vốn liếng, sao có thể buôn bán khắp thiên hạ? Tô thị ở Ký Châu cũng được coi là một thế lực lớn. Gia tộc đó còn qua lại với một ít quan lại, trong đó đặc biệt là có Tiền Hán Trung thái thú Tô Cố là nổi tiếng nhất. Tuy nhiên, Tô Cố từ lúc Lưu Yên nhập Ích Châu đã bị đại tướng Trương Tu dưới trướng Lưu Yên giết chết, cho nên thanh thế nay đã không bằng trước. Nhưng dù là như vậy, Tô thị cũng thuộc hàng cường hào ở nước Trung Sơn, cũng đủ để Tô Thị tung hoành buôn bán khắp thiên hạ. Tuy nhiên, do nhân số trong thương đội khá đông nên không thể ngủ lại trong thành.
Tô Uy liền dẫ đám người Lưu Sấm ra nghỉ lại một tòa Điền Trang ngoài thành.
Điền trang này cũng là sản nghiệp của Tô thị, ruộng cũng mấy ngàn khoanh, đủ để bố trí cho toàn bộ Thương đội.
- Hành Nhược, chắc ngươi biết người sư đệ kia sống ở đâu chứ?
Sau khi đã dàn xếp xong xuôi, Lưu Sấm lập tức gọi Hạ Hầu Lan đến hỏi.
Kỳ thật, Hạ Hầu Lan cũng biết, sở sĩ Lưu Sấm dừng chân ở Chân Định chính là vì người sư đệ kia, Triệu Vân Triệu Tử Long. Tuy rằng y không rõ lắm vì sao Lưu Sấm lại có hứng thú với người này như vậy, nhưng trong lòng Hạ Hầu Lan vẫn vô cùng vui vẻ. Quan hệ giữa y và Triệu Vân vẫn khá tốt, chỉ tiếc là sau này y quá nóng lòng thành danh, vì thế cắt đứt quan hệ với Triệu Vân, từ đó về sau không còn liên lạc nữa.
Ban đầu Lưu Sấm bắt tù Hạ Hầu Lan, lúc khuyên gã quy hàng, từng nhắc tới tên của Triệu Vân. Hạ Hầu Lan còn tưởng rằng, Triệu Vân đã công thành danh toại. Tuy nhiên sau đó mới biết rằng, Lưu Sấm đã biết đến tên của Triệu Vân qua miệng của những người khác.
Lưu Sấm chưa từng gặp Triệu Vân, nhưng lại biểu hiện ra một vẻ vô cùng hứng thú. Nếu thật sự Triệu Vân có thể hiệu lực cho Lưu Sấm, sư huynh đệ hai người cùng nhau phụ tá Lưu Sấm, tương lai nhất định có thể đạt được những thành tựu đáng để ca tụng.
- Tử Long sống ở Triệu gia thôn, cách thành Chân Định hai mươi dặm, cũng khá là có tiếng ở đó.
Hạ Hầu Lan nói:
- Nay trời đã tối, công tử cũng không nên quá nóng vội. Sau khi hừng đông, ta sẽ đến Triệu gia trang, tìm Tử Long cho ngài.
- Haizz, sao làm thế được?
Lưu Sấm khoát tay áo, trầm giọng nói:
- Khi nào trời sáng, chúng ta sẽ cũng đi, không người ta lại nói ta là không hiểu lễ nghĩa. Ừm, quyết định như vậy đi. Hành Nhược cũng sớm đi nghỉ đi, trời sáng chúng ta sẽ xuất phát. Lệnh Minh và Nguyên Hùng đóng giữ điền trang, Trọng Đạt, Khổng Minh sẽ đi theo ta và ngươi đến Triệu gia thôn.
Hạ Hầu Lan có thể nhìn ra, Lưu Sấm thật lòng muốn mời chào Triệu Vân. Vì thế, y không khuyên thêm lời nào nữa, sau khi thảo luận xong với Lưu Sấm, liền cáo từ đi ra.
- Huynh trưởng, Triệu Vân này rất lợi hại phải không.
Hạ Hầu Lan vừa mới bước ra, Gia Cát Lượng liền cất tiếng hỏi.
Tư Mã Ý cũng lộ ra vẻ tò mò:
- Biểu ca, mãnh tướng dưới trướng huynh nhiều như vậy, mà biểu ca lại là hổ lang chi tướng đương thời, sao lại để tâm đến Triệu Vân này?
Lưu Sấm cười ha hả:
- Cái dũng của Tử Long có thể ở trong trăm vạn quân lấy thủ cấp thượng tướng dễ như lấy đồ trong túi. Nếu được người này đến trợ giúp, thì Phi Hùng thiết kị của ta có thể hoành hành thiên hạ. Dù sao có nói mọi người cũng không hiểu, nên đến lúc đó các ngươi tự khắc sẽ hiểu thôi.