Mục lục
TÔI VÀ KHÁCH TRỌ NỮ 23 TUỔI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô không thay cũng được, vậy tôi sẽ không cho cô thuê nhà nữa.” Hoàng Tử Hiên lấy đòn sát thủ ra.



“Anh!” Trương Tiểu Lệ giậm chân: “Tôi đã trả tiền thuê nhà cho anh rồi.”



“Cùng lắm thì tôi trả cho cô, dù sao Hạ Mạt trả trước cho tôi nửa năm tiền nhà rồi, bây giờ tôi đã có tiền, không thiếu một chút tiền nhà của cô.” Hoàng Tử Hiên đắc ý nói.



Trương Tiểu Lệ tức tối, cô đương nhiên không thể chuyển khỏi đây, nếu không thì đi chỗ nào tìm được nhà ở vừa rẻ vừa tốt thế này. Nhưng để cô và Hạ Mạt ở cùng một tầng, cô thật sự không nuốt nổi cục tức này.



“Cho cô một phút suy nghĩ.” Hoàng Tử Hiên nói ra thông điệp cuối cùng.



“Hoàng Tử Hiên, tên khốn nhà anh!” Trương Tiểu Lệ còn suy nghĩ cái mông, cô cũng nghèo mà, có sao đi chăng nữa, cũng tốt hơn là lưu lạc ở đầu đường.



Nhìn thấy Trương Tiểu Lệ thở hổn hển đi xuống tầng, Hoàng Tử Hiên nhếch miệng cười, mọi người đều là người nghèo, đều hiểu nhau cả, anh biết Trương Tiểu Lệ sẽ thỏa hiệp.



Thấy sự việc đã thành công, Hạ Mạt giơ tay nói: “Đưa số thẻ của anh cho tôi, bây giờ tôi chuyển khoản cho anh.”



“Tiền mặt được không?” Hoàng Tử Hiên yếu ớt nói: “Thẻ của tôi đều ở trong ví tiền, hôm nay ví tiền cũng mất rồi.”



Khóe miệng Hạ Mạt giật giật: “Sao tôi có thể mang nhiều tiền mặt như vậy, vậy ngày mai tôi đưa cho anh.”



Hoàng Tử Hiên cảm thấy Hạ Mạt cũng không phải là loại người ăn quỵt, ậm ừ gật đầu hỏi: “Vậy tối nay cô không ở đây nhỉ?”



“Ở chứ, muộn thế này rồi lười lái xe trở về. Chỗ anh có chăn mới chứ?” Hạ Mạt giơ tay vươn vai, mệt cả một ngày rồi, bây giờ cô ta chỉ muốn ngủ.



Khóe miệng Hoàng Tử Hiên giật giật, sao càng ngày anh càng cảm thấy Hạ Mạt muốn chuyển vào đây không phải là nhất thời nổi hứng, mà là mưu tính từ trước rồi nhỉ.



Có điều cho dù là nhất thời nổi hứng hay mưu tính từ trước, chỉ cần trả tiền là được. Hoàng Tử Hiên cũng nghĩ thông, nhếch miệng cười nói: “Chăn của những căn phòng khác đều là mới, cũng có đồ vệ sinh cá nhân mới. Cô tự mình làm đi, tôi thu dọn đồ một chút.”



Hạ Mạt gật gật đầu đi đến căn phòng khác.



Hoàng Tử Hiên bắt đầu thu dọn đồ đạc, thật ra anh cũng không có gì để thu dọn. Lấy mấy bộ quần áo trong tủ vứt hết lên giường, sau đó gói lại cùng chăn. Sau đó lại để đồ vệ sinh cá nhân vào giỏ đồ bẩn, lúc này đã hòm hòm rồi.



Trương Tiểu Lệ mới vào ở được không lâu, càng không có gì để thu dọn. Cô xách va li đi lên từ tầng một, tìm một căn phòng cách xa Hạ Mạt nhất, vừa trải ga giường, vừa tức tối phẫn nộ.



Hoàng Tử Hiên bê đồ xuống tầng một, tùy tiện trải ga giường, vứt quần áo một đống vào trong tủ. Chỗ này vừa làm xong, bên kia Hạ Mạt đã gọi anh ở trên tầng hai. Anh tập tễnh chạy lên, ai biết được Hạ Mạt chỉ vứt chìa khóa xe cho anh, bảo anh giúp cô ta lái xe vào.



Trương Tiểu Lệ nhẫn nhục nghe lời sai khiến, xuống dưới lái xe của Hạ Mạt vào trong ga ra, sau đó khóa cổng lớn của biệt thự lại, sau khi đi vào lại khóa cửa trong, lúc này mới trở về phòng.



Vừa vào phòng nhìn thử thì đã mười một giờ rồi, cũng không để ý Hạ Mạt và Trương Tiểu Lệ nữa, vốn muốn tắm một cái, có điều nghĩ đến Trương Tiểu Lệ nói vòi hoa sen hỏng rồi, thì chỉ đành thôi, dứt khoát cởi đồ nằm lên giường, tắt đèn đi ngủ.



Trong căn phòng tối đen, Hoàng Tử Hiên nằm thẳng trên giường, nghĩ đến ba người đẹp trên tầng, đột nhiên nhếch miệng cười. Đây không phải là người đẹp ở bên trên sao, hì hì, tư thế này anh thích.



Trong đầu tưởng tượng ra tư thế người đẹp ở trên, Hoàng Tử Hiên không biết đi vào giấc mộng từ bao giờ. Tối ấy Hoàng Tử Hiên ngủ rất ngon, cũng không nghi ngờ nằm mơ một giấc mơ liên quan đến người đẹp ở trên của thiếu chủ.







Một đêm không nói chuyện.



Sáng sớm hôm sau, Trương Tiểu Lệ dậy đầu tiên, sau khi cô ngủ dậy đơn giản đánh răng rửa mặt xong, đi xuống từ tầng hai, tự tập Thái Cực mà Hoàng Tử Hiên dậy ở trong sân.



Hoàng Tử Hiên khoảng thời gian này không ở nhà, cũng không dạy cô thêm nhiều chiêu thức Thái Cực, cô chỉ có thể luyện lại mấy chiêu cũ. Không ngờ rằng đã quá quen, luyện mãi luyện mãi thì có được lĩnh ngộ hoàn toàn mới với những chiêu thức này. Một khi thông hiểu đạo lí rồi, Trương Tiểu Lệ sáng tỏ thông suốt. Kết hợp với việc luyện tập công phu vốn có của cô, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi đã có dấu hiệu đột phá.



Càng là những ngày đó, cô càng nỗ lực gấp bội, phải rèn sắt khi còn nóng, đột phá cánh cửa Kim Cương Kỳ tam phẩm chỉ trong một lần. Thế nhưng việc đột phá nói thì dễ, làm lại không đơn giản. Cho dù Trương Tiểu Lệ nỗ lực như thế nào, vẫn thiếu một bước cuối cùng. Lần nào cũng làm cô cảm thấy vô cùng sốt ruột lại không biết làm sao được, dù sao chuyện tu vi không thể cưỡng cầu.



“Ai!” Sau một lần đột phá không thành công nữa, Trương Tiểu Lệ lại thở ra một hơi thật dài. Đứng trong sân nghĩ một lúc, đột nhiên nghĩ tới Hoàng Tử Hiên đã trở về rồi, cô sao lại không đi thỉnh giáo anh chứ.



Nghĩ đến Hoàng Tử Hiên, Trương Tiểu Lệ giơ tay đập lên trán, thầm mắng bản thân mình thật ngốc. Sau đó quay người định đi gọi Hoàng Tử Hiên, bảo anh xem xem rốt cuộc mình còn thiếu thế lửa nào nữa. Có điều vừa quay người đã nhìn thấy Hạ Mạt, thấy cô ta đứng dựa cửa, hình như đã nhìn mình một hồi lâu rồi.



“Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy người khác luyện công bao giờ sao?” Trương Tiểu Lệ còn tức giận chuyện cô ta ở vào, không vừa lòng nói.



“Nhìn thì nhìn thấy rồi, chỉ là chưa nhìn thấy cô có lòng tham thế này. Công phu nhà mình còn chưa luyện kỹ, đã muốn học của nhà khác rồi. Đạo lý tham ăn nuốt không hết, cô không hiểu sao?” Hạ Mạt cười ha ha nói.



Trương Tiểu Lệ nghe cô ta giáo huấn bản thân mình, tức giận: “Tôi luyện công phu gì thì liên quan gì đến cô, cô là gì của tôi, dựa vào đâu mà giáo huấn tôi?”



Hạ Mạt nhún nhún vai nói: “Nói cũng đúng, vậy tùy cô thôi. Dù sao từ nhỏ cô luyện thứ gì cũng đều hời hợt, vậy thì luyện cái gì cũng không khác biệt.”



Nói rồi Hạ Mạt đi vào trong sân, không định thuyết giáo Trương Tiểu Lệ nữa, bày ra tư thế tự mình bắt đầu luyện công. Căn bản khi không có tình huống gì đặc biệt, mỗi ngày Hạ Mạt cũng đều luyện công một lúc sau khi thức dậy, đây cũng là một thói quen nhiều năm của cô ta.



Nhìn thấy Hạ Mạt bắt đầu luyện công phu của nhà họ Trương, hơn nữa từng chiêu thức đều có lực đạo và kỹ xảo hơn mình, Trương Tiểu Lệ hâm mộ ghen tị không thôi, rõ ràng mình mới là con gái ruột của bố, sao luyện cùng số năm như vậy, bản thân mình từ đầu đến cuối đều không phải đối thủ của Hạ Mạt?



Hạ Mạt có thiên phú hơn mình thì thôi đi, dù sao vốn dĩ cô cũng không có mấy hứng thú với công phu, càng không có hứng thú với việc thừa kế đạo quán nhà họ Trương. Hạ Mạt lợi hại, vậy để cô ta thừa kế là được rồi. Nhưng Hạ Mạt làm gì không làm, nhất định phải lăn lộn trong hắc đạo. Chuyện này từ đầu đến cuối đều là khúc mắc của Trương Tiểu Lệ, mỗi lần nhìn thấy Hạ Mạt, đều có một ngọn lửa giận không tên bùng lên.



Lúc này ngọn lửa giận ấy lại nhảy múa ở trong lòng, Trương Tiểu Lệ siết bàn tay trắng, hận không thể rèn thép thành sắt: “Hạ Mạt, xem chiêu!”



Vèo!



Lời nói vừa dứt, bóng hình mềm mại đã xông đến Hạ Mạt đang luyện công.



Hạ Mạt nghe thấy tiếng nhắc nhở của Trương Tiểu Lệ trước, tiếp sau đó lại nghe thấy tiếng tiến công ở bên cạnh. Lập tức biến chiêu phòng ngự, hai cô gái lập tức bắt đầu đánh nhau ở trong sân.



Bịch bịch bịch!



Bạch bạch bạch!



Sáng sớm thanh tĩnh, trong sân vang lên âm thanh quyền cước va vào nhau. Công phu của Hạ Mạt và Trương Tiểu Lệ đều học từ một sư phụ, ra chiêu và phòng ngự đều giống hệt nhau, điểm khác biệt duy nhất nằm ở lực đạo và nội kình.



Hạ Mạt là tu vi Kim Cương Kỳ tam phẩm, Trương Tiểu Lệ mới là Kim Cương Kỳ nhị phẩm. Những chuyện như cảnh giới, từ trước đến giờ đều là sai một ly đi một dặm. Nội kình kém một phẩm đã kém rất nhiều, Trương Tiểu Lệ không thể đánh thắng Hạ Mạt. Theo lý mà nói, trong mười chiêu nhất định phải thua.



Thế mà hôm nay lại nằm ngoài dự liệu của Hạ Mạt, bây giờ đã đánh được mười hai chiêu rồi, Trương Tiểu Lệ vẫn có thể chống cự được. Hơn nữa từ trong lần giao thủ này, có thể thấy công phu của Trương Tiểu Lệ rõ ràng đã nâng cao không ít. Trước đây những sơ hở khi xuất chiêu đã hoàn toàn biến mất, chiêu thức vốn dĩ khó dung hợp, bây giờ gần như cũng vận dụng tự nhiên như thường.



Điều quan trọng hơn là, Trương Tiểu Lệ đã hiểu được kết hợp cương nhu, lấy lùi làm tiến rồi. Đây là chuyện trước đây căn bản không có khả năng, bởi vì cô ta quá hiểu Trương Tiểu Lệ, từ trước đến giờ luyện công đều một mực sử dụng hết lực. Hoàn toàn không biết thu phóng thành thạo, đây cũng là nguyên nhân cô vẫn mãi bị vây trong Kim Cương Kỳ nhị phẩm không thể lên một tầng mới.



Mới có bao lâu không gặp, Trương Tiểu Lệ đã thông suốt rồi?



“Trương Tiểu Lệ này cũng không phải là hết thuốc chữa mà.” Lúc này Hoàng Tử Hiên đang đứng trước cửa kính nhìn hai người phụ nữ đánh nhau, sờ cằm cười hì hì một tiếng, tự nói tự nghe.



Chuyện Hạ Mạt không hiểu, anh đương nhiên hiểu. Nếu không phải anh dạy Trương Tiểu Lệ luyện loại công phu vô cùng mềm mại như Thái Cực, Trương Tiểu Lệ sao có thể hiểu được đạo lý kết hợp cương nhu. Sao có thể dung hợp với công phu nhà mình, từ đó khiến tu vi tăng mạnh mẽ.



Nhìn thấy công phu của Trương Tiểu Lệ có tiến bộ, Hoàng Tử Hiên cũng cảm thấy vui mừng theo. Tâm trạng không tồi mở cửa kính ra, từ bên này trực tiếp đi vào trong sân.



Bịch!



Đúng lúc này, Hạ Mạt bởi vì phân tâm nghĩ đến chuyện tu vi của Trương Tiểu Lệ, không chú ý nên bị Trương Tiểu Lệ một quyền đánh trúng bả vai, trong nháy mắt bị một lực nội kình đẩy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK