Lúc này, gần trăm cao thủ của nhà họ Lâm và cao thủ phụ trách kiểm tra được ba quý tộc phái ra đã đi tới bãi đất trống đứng đối diện nhau, chuẩn bị đợi trận đấu bắt đầu.
Trên khoảng đất trống.
Lâm Hàn, cao thủ của nhà họ Tiêu và cao thủ của ba nhà quý tộc đứng đối diện nhau.
Lúc này, ông Khương cũng nhìn Lâm Hàn, cười nói: “Cậu Lâm, vậy chúng ta bắt đầu trận đấu đi. Tôi vẫn muốn nói trước với cậu một số chú ý trong quá trình đấu, tránh gây ra hiểu lầm”.
Lâm Hàn nghe thế thì khẽ gật đầu, nói: “Ông nói đi”.
“Thứ nhất, mặc dù là trận đấu sát hạch nhưng đều là các cao thủ có bản lĩnh tài giỏi, khó tránh được sẽ xuất hiện những việc ngoài ý muốn, xảy ra thương vong, bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng phải tự gánh hậu quả. Thứ hai, chỉ cần có bất cứ ai gặp tình thế bất lợi rồi thua thì sẽ bị đánh giá là người giỏi võ chứ không phải cao thủ, tất nhiên lúc đó cũng sẽ giải quyết theo quy tắc. Thứ ba, thời gian đấu là một phút, quá thời gian mà vẫn hòa nhau thì tất nhiên kết quả sẽ quyết định là cao thủ thắng”, ông Khương lớn giọng nói.
Trước đó Lâm Hàn cũng đã biết được những điều cần chú ý này từ Tiêu Nhã. Lúc đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã thống nhất kế hoạch, cũng xuất phát từ mấy quy tắc này, lợi dụng quy tắc để đối phó với cao thủ của ba nhà quý tộc. Đúng lúc có thể nhờ vào lần kiểm tra này để đánh trọng thương cao thủ của ba nhà quý tộc, khiến cao thủ của bọn họ mất hơn phân nửa. Nếu trong tay không đủ cao thủ thì tất nhiên cũng chẳng có quyền để lên tiếng, khi đó sẽ tiện cho kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Đương nhiên ông Khương hiểu Lâm Hàn biết mấy quy tắc này, bây giờ nhắc lại lần nữa là để tránh gây hiểu lầm, tránh để lúc đó Lâm Hàn hoặc người nhà họ Tiêu đưa đến bị đánh giá không phải cao thủ, rồi Lâm Hàn cảm thấy họ không nhắc đến quy tắc. Vì thế nói quy tắc trước tránh để Lâm Hàn hiểu lầm, đến khi đó lại không nói đạo lý rồi trách họ thì không hay.
“Tôi hiểu, có thể bắt đầu rồi”, Lâm Hàn nhàn nhạt nói.
Ông Khương nghe vậy, thấy Lâm Hàn vẫn bình tĩnh thì có hơi không hiểu Lâm Hàn lấy đâu ra tự tin. Nhưng đã đến lúc này rồi, ông Khương cũng không quan tâm nhiều nữa. Huống hồ, theo cụ ta thấy thì bây giờ Lâm Hàn cũng không thể giở trò gì được nữa.
Ngay sau đó, dưới sự theo dõi của đông đảo cao thủ và gia chủ các thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, trận đấu bắt đầu.
Vì quá nhiều người nên ba nhà quý tộc không thể trực tiếp bắt đầu cùng nhau được mà bắt đầu riêng lẻ, dù sao thì bọn họ không chỉ cần thi đấu mà bên cạnh đó còn cần trọng tài đánh giá và cần cả nhân lực.