**********
Đội trưởng đội thanh tra Hoa Hạ cực kỳ khách sáo với Lâm Hàn cũng là điều Khổng Tử Dục vô tình phát hiện.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ban đầu Khổng Tử Dục không coi trọng chuyện này lắm, nhưng sau khi nhận ra điều này, anh ta lập tức bị khơi dậy sự chú ý và nghi ngờ.
Đội trưởng đội thanh tra Hoa Hạ là ai? Là người mà nhà họ Khổng và mấy quý tộc lớn ở Thiên Kinh trước đây bỏ ra bao nhiêu tài nguyên, nghĩ mọi cách cũng không thể kết giao được.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mà Khổng Tử Dục cũng hiểu rõ con người của đội trưởng đội thanh tra Hoa Hạ, ông ta là một người công chính nghiêm minh, hơn nữa lúc nào cũng lạnh lùng, không khách sáo với bất kỳ ai.
Nhưng lần đó lại không như vậy, mặc dù đội trưởng đội thanh tra Hoa Hạ thể hiện không rõ, nhưng Khổng Tử Dục vẫn phát hiện ông ta cực kỳ khách sáo với Lâm Hàn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cảnh tượng ấy với Khổng Tử Dục mà nói thật sự quá kỳ lạ.
Vì thế Khổng Tử Dục bắt đầu chú ý tới Lâm Hàn, trong lòng cũng thấy nghi ngờ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau đó Khổng Tử Dục lại điều tra Lâm Hàn nhưng không tra được gì, dường như thật sự chỉ là một người mới nổi mấy năm gần đây.
Ngay khi Khổng Tử Dục cho rằng chỉ là trùng hợp, định từ bỏ việc điều tra Lâm Hàn thì vùng Bắc Đông xảy ra chuyện và Lâm Hàn tới giải cứu Trương Thiên Sơn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi tra ra Lâm Hàn đột nhiên tập hợp một lượng cao thủ cực kỳ lớn từ nhiều nơi khác nhau ở Hoa Hạ, Khổng Tử Dục lập tức xác định Lâm Hàn không đơn giản như vẻ bề ngoài, ngược lại còn là một ông trùm bí ẩn.
Sau đó Khổng Tử Dục lại điều tra lần nữa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngoài ra, lúc trước Khổng Tử Dục từng du học nước ngoài, cũng biết một số chuyện ở đó, tình cờ biết được nhà họ Lâm, một gia tộc khổng lồ.
Kết hợp với sự kỳ lạ của Lâm Hàn, Khổng Tử Dục nhanh chóng kết nối được Lâm Hàn và nhà họ Lâm với nhau.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mà lần này rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh bắt tay đối phó với Lâm Hàn, nhằm vào Lâm Hàn, không để Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, không cho Lâm Hàn thành công tiến vào thành phố Thiên Kinh.
Khổng Tử Dục khác với các thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh, anh ta biết đại khái thực lực hiện tại của Lâm Hàn, nó mạnh hơn rất nhiều so với thực lực ngang hàng với quý tộc mà Lâm Hàn đã thể hiện khi ở Thiên Kinh lần trước.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhưng Khổng Tử Dục cũng biết thực lực hiện tại của Lâm Hàn chắc chắn rất mạnh, thậm chí có thể đối phó với liên minh ba quý tộc lớn còn lại ngoài nhà họ Tiêu.
Nhưng đối mặt với sự đối phó chung của nhiều thế lực ở Thiên Kinh, về độ mạnh của thực lực, hiển nhiên Lâm Hàn vẫn chưa đủ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mà vừa rồi Khổng Tử Dục vội vàng chạy tới tiếp xúc với Lâm Hàn chỉ để xác nhận xem Lâm Hàn có liên quan đến nhà họ Lâm không.
Thông qua cuộc tiếp xúc ngắn ngửi vừa nãy, Khổng Tử Dục phát hiện Lâm Hàn hoàn toàn tự tin, dường như không chút sợ hãi, lo lắng khi phải đối mặt với sự đối phó chung của bao nhiêu thế lực ở Thiên Kinh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Khổng Tử Dục không cho rằng Lâm Hàn kiêu căng tự đại, mà là anh có thực lực tuyệt đối, có phương án dự phòng nên mới tự tin như vậy.
Nếu chỉ là thực lực Lâm Hàn thể hiện khi ở vùng Bắc Đông hiển nhiên là không đủ, sau này Lâm Hàn còn có thể thể hiện thêm nhiều thực lực hơn, còn có những phương án dự phòng khác.
Mà có thể trợ giúp về mặt thực lực cho Lâm Hàn như vậy, hiển nhiên Hoa Hạ không có, ở nước ngoài cũng không có nhiều, kết hợp với những suy đoán trước đây, Khổng Tử Dục cơ bản chắc chắn rằng Lâm Hàn là người nhà họ Lâm khổng lồ ở nước ngoài, hơn nữa hẳn là địa vị của anh cũng không thấp, thậm chí là rất cao, nếu không sẽ không thể huy động được nhiều nguồn lực như thế.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Xác nhận điều này, Khổng Tử Dục như đột nhiên nhìn thấy hy vọng, nếu Lâm Hàn thật sự là người nhà họ Lâm thì lần này chính là cơ hội của anh ta, kế hoạch của anh ta sẽ có cơ hội thành công rất lớn, nếu có sự giúp đỡ của nhà họ Lâm, anh ta sẽ có cơ hội thoát khỏi tình cảnh khó khăn hiện tại.
Ngay sau đó, Khổng Tử Dục vừa chửi cao thủ cấp dưới vừa về nhà họ Khổng.
Chuyện xấu hổ của Khổng Tử Dục trước mặt Lâm Hàn lúc nãy đã bị tai mắt của nhiều thế lực ở Thiên Kinh báo cáo về cho gia chủ nhà mình.
“Cười chết tôi mất, Khổng Tử Dục này thật thú vị!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Đúng là buồn cười, cậu ta còn là cậu chủ lớn của nhà họ Khổng nữa chứ! Chẳng trách Khổng Trung Thiên muốn để Khổng Tử Diệp lên làm gia chủ”.
“Nếu để Khổng Tử Dục làm gia chủ thì dù sản nghiệp nhà họ Khổng có lớn mạnh hơn nữa cũng không bám trụ được, chắc chỉ một thời gian ngắn sẽ sụp đổ trong tay cậu ta quá”.
“Đúng là mất mặt, tôi cũng thấy khó chịu thay Khổng Trung Thiên”.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mà lúc này, Khổng Tử Dục đã về đến nhà tổ nhà họ Khổng.
Đối mặt với Khổng Trung Thiên và mấy trưởng lão nhà họ Khổng, kết quả của Khổng Tử Dục đương nhiên không cần nghĩ, sau khi bị mắng một trận còn phải chịu hình phạt gia pháp. Vì Khổng Tử Dục làm mất mặt nhà họ Khổng, làm mất thể diện trước bao nhiêu thế lực ở Thiên Kinh, càng là vì khiến nhà họ Khổng đắc tội với nhân vật có thực lực mạnh như Lâm Hàn, sau này có thể sẽ rất bất lợi cho nhà họ Khổng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tất nhiên nhà họ Khổng không coi Lâm Hàn là kẻ địch, cũng không hy vọng Lâm Hàn thành công tiến quân vào Vùng Xám Thiên Kinh, dù sao nếu Lâm Hàn thành công vào đây cũng sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của nhà họ Khổng.
Thậm chí trong số rất nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh, nhà họ Khổng sẽ chịu thiệt hại nặng nề nhất.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vì vậy trên thực tế nhà họ Khổng là gia tộc không muốn Lâm Hàn thành công tham gia vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này nhất, càng không hy vọng Lâm Hàn có thể thành công tiến vào Vùng Xám Thiên Kinh. Nhưng nhà họ Khổng không trực tiếp tham gia liên hợp nhằm vào Lâm Hàn lần này, mà sau này chỉ khi nào các thế lực khác ở Thiên Kinh không làm gì được nữa thì họ mới ra mặt.