Lâm Hàn nghe vậy, hơi khó hiểu nhìn Tiêu Nhã. Trước đó, Lâm Hàn cũng đã nghe về cái hội nghị quý tộc ấy rồi, nhưng cũng không biết nhiều.
Tiêu Nhã thấy thế mới nhớ ra Lâm Hàn không phải người của thành phố Thiên Kinh, nên không biết về hội nghị ấy.
Lúc này, Tiêu Nhã bèn giải thích cho Lâm Hàn: "Hội nghị quý tộc là hội nghị do bốn quý tộc lớn chỗ chúng tôi đồng tổ chức mời các thế lực đến dự, diễn ra mỗi năm một lần. Tất cả những thế lực có máu mặt ở thành phố Thiên Kinh đều có thể cử người tham gia. Hội nghị này chủ yếu là chia chác lợi ích, bình thường thì các thế gia hay quý tộc tranh giành lợi ích với nhau sẽ khó tránh khỏi xảy ra thương vong, mà nó tồn tại chính là giảm bớt điều ấy. Mọi người sẽ phô bày sức mạnh của mình ra đọ với nhau, ai mạnh hơn thì người đó càng chiếm được nhiều lợi ích, ai yếu sẽ giành được ít hơn hoặc chẳng được gì. Còn được tổ chức một năm một lần là vì thực lực của các thế lực sẽ thay đổi theo từng năm, từ đó sẽ dựa theo sự thay đổi ấy mà phân chia lợi ích lại".
Lâm Hàn nghe vậy gật đầu, hiểu được tính chất của hội nghị này. Nói vậy thì hội nghị quý tộc này cũng có ý nghĩa đấy chứ, dù sao làm thế có thể ngăn cản thương vong xảy ra, trực tiếp phô bày thực lực, dựa theo đó mà phân chia lợi ích.
Nếu ai có ý kiến với quyết định cuối cùng, hay là muốn làm trái quy tắc, chắc chắn sẽ bị những người còn lại cùng nhằm vào.
Hơn nữa, hội nghị này còn do bốn quý tộc lớn đồng tổ chức, những thế gia kia đương nhiên phải làm theo quy tắc, không dám gây chuyện. Như vậy, quả thật có thể giảm bớt phần lớn thương vong.
"Hội nghị quý tộc này cũng được đấy chứ, rất nhân đạo", Lâm Hàn gật đầu nói. Trong lòng lại thầm nghĩ nếu tương lai mà được thì Hoa Đông cũng có thể làm theo, vậy thì sẽ tránh cho rất nhiều thương vong không đáng có.
Bấy giờ, Tiêu Nhã lại nói: "Đúng thế, hội nghị quý tộc này quả thật đã giảm thiểu thương vong rất nhiều. Lúc trước, bốn quý tộc lớn kìm chế các thế gia lớn nhỏ còn lại, nên đương nhiên yên ổn, không có chuyện gì xảy ra. Còn giữa bốn nhà với nhau, tất nhiên mỗi năm sẽ có sự thay đổi về thực lực, nhưng với quý tộc thì thật ra lại rất nhỏ. Vì vậy, chủ yếu là bốn nhà sẽ phân chia lợi ích cho các thế lực còn lại. Nhưng hội nghị năm nay lại khác".
Lâm Hàn nghe vậy, gật đầu. Anh đương nhiên hiểu ý Tiêu Nhã. Năm nay, ngoài nhà họ Khổng vẫn vỏn vẹn như xưa, thì ba nhà còn lại đều có sự thay đổi rất lớn về thực lực.
Ví dụ như nhà họ Chu đứng đầu kia, chắc chắn sẽ rớt hạng, thực lực của hai nhà Khương và Tiêu cũng xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất. Năm nay, khi nhắc tới sự phân chia lợi ích giữa bốn quý tộc lớn, đương nhiên sẽ xảy ra tranh chấp, thậm chí còn có thể sứt đầu mẻ trán.
Tiêu Nhã cười nói: "Như kế hoạch của hai nhà Chu - Khương kia, chính là khiến nhà họ Tiêu tổn thất nặng nề, sau đó nhân cơ hội đó chia cắt nhà tôi. Đợi đến khi diễn ra hội nghị quý tộc, bọn họ lại bắt tay nhau đối phó nhà họ Khổng là có thể chiếm được lợi ích vô cùng lớn. Đáng tiếc, bọn họ không ngờ cuối cùng lại có kết quả như bây giờ".
"Vậy cô nói sẽ bắt tay với tôi tranh giành lợi ích lớn hơn trong hội nghị quý tộc là sao? Không phải chỉ có những thế lực trong thành phố Thiên Kinh mới được tham gia ư? Tôi đâu thuộc thế lực nơi này", Lâm Hàn khó hiểu hỏi.
"Chẳng phải dưới tay anh có một công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh sao? Công ty này có quy mô và danh tiếng rất lớn, chỉ dựa vào nó thôi anh đã có thể so với một thế gia nhỏ ở thành phố Thiên Kinh rồi. Vì vậy, đương nhiên có thể tham gia hội nghị lần này. Đến lúc đó, anh lại dẫn theo chút cao thủ tạo thanh thế là sẽ chiếm được lợi ích không nhỏ một cách dễ dàng rồi", Tiêu Nhã đáp.
Lâm Hàn nghe vậy, lập tức hiểu được ý của Tiêu Nhã. Lâm Hàn lấy được công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh từ tay nhà họ Khương, dựa theo quy mô thì quả thật có thể sánh bằng một thế gia nhỏ. Đến lúc đó, anh lại dẫn theo một số cao thủ đến, phô bày thực lực ra, đương nhiên sẽ giành được rất nhiều lợi ích một cách dễ dàng.
Nếu suôn sẻ, nó sẽ đồng nghĩa với việc Lâm Hàn chẳng mất gì mà cũng có thể dễ dàng giành được rất nhiều lợi ích.
"Vậy tôi hợp tác với cô nghĩa là sao?", Lâm Hàn lại hỏi.
Bấy giờ, sắc mặt Tiêu Nhã lộ ra chút tàn nhẫn nói: "Lần này, hai nhà Khương - Chu kia suýt chút nữa hại nhà họ Tiêu tôi biến mất, nếu không phải có anh xuất hiện giúp đỡ thì nhà tôi chỉ đành bó tay chịu trói. Giờ, nếu nhà họ Tiêu tôi đã vượt qua khủng hoảng, thì đương nhiên tôi không thể bỏ qua cho họ được. Hội nghị quý tộc lần này chính là một cơ hội!"
Tiêu Nhã dừng một lát, lại nói: "Còn chưa tới hai tháng nữa sẽ tới hội nghị quý tộc năm nay. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ mở rộng thế lực nhà mình, bất chấp mọi giá chèn ép tất cả các mối làm ăn của hai nhà kia. Hơn nữa, lần hành động này, hai nhà Khương - Chu đã tổn thất cực kỳ nghiêm trọng, đến lúc đó, bọn họ đương nhiên sẽ bị nhằm vào. Trước mắt, nhà họ Tiêu tôi cũng không thể lấy ra thực lực gì, cũng chẳng thể cướp đoạt được gì từ hai nhà kia, đoán chừng khi ấy, đa số sản nghiệp của họ sẽ bị nhà họ Khổng cướp đi. Dù sao, ba nhà quý tộc đánh nhau, nhà họ Khổng lại không chút sứt mẻ, vẫn giữ được thực lực, nên tất nhiên cũng mạnh nhất. Nhưng nếu như Lâm Hàn anh bắt tay với nhà họ Tiêu tôi, vậy thì chưa chắc, họ Khổng đừng hòng mà nuốt được miếng bánh ngọt to bự ấy, ít nhất cũng phải chia một nửa cho chúng ta".
Lâm Hàn nghe thấy thế, lập tức hiểu được ý của Tiêu Nhã.
Sau khi trải qua chuyện lần này, cao thủ của hai nhà Khương - Chu đã bị tổn thất cực kỳ nặng nề. Theo lý thuyết, họ chắc chắn sẽ từ bỏ lợi ích trong tay, mà nhà họ Tiêu cũng tổn thất chẳng kém, đến lúc đó, nhiều nhất chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi, hoàn toàn không thể cướp được lợi ích mà hai nhà kia nhả ra.
Những lợi ích ấy, theo lẽ thường sẽ rơi vào trong tay nhà họ Khổng vẫn giữ thế trung lập. Chỉ có điều, nếu Lâm Hàn nhảy vào thì lại khác. Thế lực của anh chắc chắn sẽ khiến nhà họ Khổng phải dè chừng, không thể cuỗm hết toàn bộ lợi ích ấy một cách dễ dàng được.
Hơn nữa, Lâm Hàn cũng có lý do tham gia vào, dù gì thì công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cũng chình ình ở kia, anh hoàn toàn có thể xem như một thế lực ở thành phố Thiên Kinh. Vì vậy, anh tham gia vào hội nghị lần này là chuyện đúng lý hợp tình, sẽ không bị các thế lực khác tẩy chay và nhằm vào.
Nhưng, muốn cướp miếng thịt từ trong miệng ba con cọp lớn kia, đương nhiên cũng có nguy hiểm. Nếu Lâm Hàn chỉ dựa vào công ty ấy mà tranh giành lợi ích thì sẽ không an toàn. Có điều, khi anh bắt tay với Tiêu Nhã mà cướp được lợi ích trong tay quý tộc, đương nhiên sẽ kiếm được rất nhiều, chỉ là độ nguy hiểm cũng cực kỳ cao.
Tiêu Nhã nhìn Lâm Hàn đang trầm tư suy nghĩ, chợt mở miệng nói: "Thật ra nó rất nguy hiểm, tôi cũng chỉ đánh cược một lần, xem anh quyết định như thế nào thôi. Nếu anh bằng lòng, chúng ta cùng nhau đặt cược, nếu không thì chúng ta chọn cách an toàn hơn, chỉ lấy phần thuộc về mình rồi chậm rãi phát triển. Sau này, tôi lại tìm cơ hội đối phó hai nhà Chu - Khương kia sau".
Lâm Hàn suy nghĩ một lát, rồi không chút do dự nói: "Tôi đương nhiên chọn đánh cược một lần rồi. Tôi đây còn gai mắt chút lợi ích lấy được một cách an toàn kia".