**********
Màn đêm bao trùm.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bên trong sân ở trang viên.
Đám người Lâm Hàn đang liên hoan.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngô Xuyên thấy Lâm Hàn kính rượu mình lập tức có cảm giác không nhận nổi, vội vàng đứng lên nói: “Anh Hàn, đừng đừng đừng, không cần phải làm như này đâu”.
Ngô Xuyên cũng không ngờ được rằng Lâm Hàn lại khách sáo với mình như thế.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Phải biết, trước đây Ngô Xuyên chỉ là một tên tiểu lưu manh mà thôi, có thể có được tất cả mọi thứ như bây giờ cũng là nhờ hưởng lợi từ Lâm Hàn, không có Lâm Hàn thì Ngô Xuyên bây giờ cũng chẳng là cái thá gì hết.
Mà nhất là sau khi đi theo Lâm Hàn một thời gian dài, Ngô Xuyên mới chính thức hiểu được Lâm Hàn lợi hại đến nhường nào.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc mới quen biết Lâm Hàn, Ngô Xuyên chỉ cảm thấy Lâm Hàn là một người có khá nhiều tiền, cũng tốt hơn so với đám giả tạo kia, nhưng thời gian càng lâu, Ngô Xuyên càng thấy được nhiều điều hơn về Lâm Hàn, Ngô Xuyên càng ngày càng kinh ngạc về sự lợi hại của Lâm Hàn.
Mà sau thời gian dài tiếp xúc, Ngô Xuyên cũng cực kỳ bái phục Lâm Hàn, bất kể là năng lực cá nhân về mọi mặt hay là thế lực đứng đằng sau anh, cũng đều bí ẩn mạnh mẽ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đặc biệt là sự kiện xảy ra ở khu vực Bắc Đông lần này và chuyện Lâm Hàn trực tiếp thu mua, vận chuyển mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng ở La Quốc, cũng lại một lần nữa khiến Ngô Xuyên ý thức được sức mạnh của Lâm Hàn.
Mà Ngô Xuyên và Lâm Hàn vốn có quan hệ tốt như vậy, đã sớm thật lòng đi theo Lâm Hàn, chứ đừng nói là bây giờ phát hiện ra Lâm Hàn mạnh mẽ nhường nào.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Hàn lúc này nhìn bộ dáng kích động của Ngô Xuyên, cũng cười một tiếng: “Được, vậy thì đừng để ý nhiều thế làm gì”.
Nói xong, Lâm Hàn và Ngô Xuyện cụng ly một cái, cùng nhau uống chung chén rượu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trong khoảng thời gian này, Lâm Hàn vẫn luôn bận rộn nhiều việc, mà Lâm Hàn cũng dần dần nhận ra Ngô Xuyên càng ngày càng đáng tin cậy.
Lúc Ngô Xuyên vừa mới đi theo Lâm Hàn, làm việc vẫn còn xảy ra sai sót, có đôi khi xuất hiện một vài vấn đề, nhưng bây giờ đã càng ngày càng thành thục đã có thể tự mình gánh vác một phương diện, Lâm Hàn cũng càng ngày càng yên tâm về Ngô Xuyên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa trong khoảng thời gian này Ngô Xuyên quả thật cũng có chút bận rộn, trong lòng Lâm Hàn cũng rất cảm kích Ngô Xuyên.
Mà ở trong lòng Lâm Hàn thật ra cũng đã quyết định một chuyện, chờ tình hình Vùng Xám Bắc Đông bên này ổn định, sau khi Lâm Hàn xử lý tốt chuyện ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn sẽ phải trở về nhà họ Lâm kế thừa, trở thành ông chủ nhà họ Lâm, đến lúc đó sẽ phải chính thức tiếp nhận tất cả sự nghiệp và thủ hạ của nhà họ Lâm.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà đến lúc đó, Lâm Hàn quyết định nâng đỡ Ngô Xuyên lên, để anh ta trợ giúp mình cùng quản lý nhà họ Lâm, để Ngô Xuyên giúp mình san sẻ một phần áp lực.
Cùng lúc đó, đám người Lâm Phong ở bên cạnh nhìn thấy Lâm Hàn khách sáo với Ngô Xuyên như thế cũng có hơi kinh ngạc.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mấy người bọn họ đều hiểu Lâm Hàn mạnh mẽ nhường nào, mặc dù cho đến bây giờ bọn họ vẫn chưa rõ thực lực cụ thể của Lâm Hàn đến đâu, nhưng Lâm Hàn bí ẩn và mạnh mẽ là điều không thể nghi ngờ, có thể nói địa vị cũng khác xa người thường.
Mà trong số đó, Lâm Phong lại càng hiểu rõ điều đó, Lâm Phong không giống với mấy người còn lại, Lâm Phong hiểu rõ thân phận của Lâm Hàn trước mắt là người thừa kế của nhà họ Lâm, hơn nữa cũng đã nhận được sự công nhận của tất cả các quản sự, chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành ông chủ của nhà họ lâm, tiếp nhận nhà họ Lâm khổng lồ ấy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Địa vị của nhà họ Lâm trên toàn thế giới cũng khác xa người bình thường, sức mạnh hoàn toàn có thể tương đồng với không ít các quốc gia, thậm chí nếu xét về sức mạnh tổng hợp thì về mọi mặt cũng đã vượt qua không ít các quốc gia.
Mà Lâm Hàn là ông chủ của nhà họ Lâm, địa vị này đương nhiên là không còn gì phải nghi ngờ hết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà bây giờ, Lâm Hàn lại đối xử khách khí với một người không quyền không thế như Ngô Xuyên quả thật khiến Lâm Phong hơi kinh ngạc.
Đừng nhìn Ngô Xuyên lúc trước là lão đại Vùng Xám Bắc Đông, bây giờ cũng đang tiếp nhận quản lý Vùng Xám Bắc Đông, nhìn qua có vẻ là một ông lớn nhưng Lâm Phong hiểu rõ tất cả những cái này là do Lâm Hàn cho, nếu không có Lâm hàn thì cho dù Ngô Xuyên có thực lực đến đâu đi chăng nữa, nhiều nhất cũng chỉ là một lão đại của một thế lực nhỏ bé, so với một gia tộc bình thường cũng chẳng thể sánh bằng, chứ đừng nói là một thế lực đẳng cấp như nhà họ Lâm.
Nhưng bây giờ, Lâm Hàn lại đối xử với một người không quyền không thế khách sáo đến như vậy, điều này có nghĩa là gì, Lâm Phong suy nghĩ một chút liền hiểu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nghĩ đến đây, Lâm Phong nhìn thật sâu vào mắt của Ngô Xuyên, đại khái đã đoán được chủ ý của Lâm Hàn, đoán chừng đến lúc đó Ngô Xuyên sẽ theo Lâm hàn cùng trở về nhà họ Lâm, tiếp nhận sản nghiệp của nhà họ Lâm, Ngô Xuyên sẽ thực sự trở thành phụ tá quan trọng đắc lực cho Lâm Hàn.
Lâm Phong âm thầm ghi nhớ điểm này, Ngô Xuyên khác biệt so với những người ở đây, sau này Lâm Phong cũng cần phải chủ động tạo dựng mối quan hệ với Ngô Xuyên, như vậy thì cũng sẽ tốt cho tương lai sau này của ông ta.
Địa vị của Lâm Phong ở nhà họ Lâm bây giờ mặc dù cũng không thấp, nhưng dù sao cũng không phải là trực hệ, mà đã không phải là trực hệ thì có nghĩa là dù có năng lực đi chăng nữa, nếu không chiếm được sự coi trọng của người cầm quyền chính thức của nhà họ Lâm thì cũng khó mà trèo cao được.
Mà Lâm Hàn này lại là ông chủ tương lai của nhà họ Lâm, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là người cầm quyền lớn nhất đó.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, Lâm Hàn và Ngô Xuyên đã uống cạn ly rượu riêng, Lâm Hàn nhìn về phía mấy người còn lại, nói: “Trong khoảng thời gian này, mấy người cũng đã vất vả rồi, đến đây, mọi người cùng nhau uống một chén”.
“Được, được”.
Mấy người nhao nhao đáp lại.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lập tức, Lâm Hàn và mấy người tán gẫu đơn giản vài câu, sau khi cơm nước rượu say, Lâm Hàn bắt đầu nhắc đến chính sự.
“Tình hình Bắc Đông bên này mặc dù vừa mới bắt đầu nhưng cũng xem như đã ổn định, đi vào quỹ đạo, chuyện sau này chủ yếu giao cho hai người Ngô Xuyên và La Văn phụ trách, nếu không có vấn đề gì lớn thì tôi sẽ không hỏi đến”. Lâm Hàn nói thẳng. Nhớ đọc truyệ*n trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngô Xuyên và La Văn đưa mắt nhìn nhau, cả hai cũng đều có chút vui mừng, Lâm Hàn có quyết định như thế, không còn nghi ngờ gì nữa, anh cực kỳ tín nhiệm bọn họ, cho bọn họ đủ quyền tự do và quyền lợi. “Anh Phàm, anh yên tâm, em nhất định sẽ làm thật tốt”. “Cậu Lâm yên tâm”.
Ngô Xuyên và La Văn nhao nhao đáp.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Hàn khẽ gật đầu, lại nhìn về phía La Võ, nói: “La Võ, cậu không giỏi mấy cái này, vậy cậu đến chỗ công xưởng máy móc hạng nặng ở bên kia, hợp tác giám sát những thế lực Vùng Xám đó cho tốt, nhất định phải nhớ kỹ, tất cả toàn bộ đều phải làm theo quy củ, không được coi trọng tình nghĩa gì hết, các cậu trước hết thu hồi lại tất cả công việc kinh doanh vùng xám kia lại, đừng để xuất hiện nữa”.
La Võ nghe thấy vậy cũng có chút mừng rỡ, trong khoảng thời gian này, La Văn đến La Quốc, mà La Võ cũng phối hợp làm việc với Ngô Xuyên ở Bắc Đông, nhưng những chuyện bắt đầu làm ăn đoan chính này cho dù cậu ta có tâm đi làm thì cũng chẳng thể nào làm tốt được, cái này căn bản không phải là lĩnh vực mà cậu ta am hiểu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà bây giờ, Lâm Hàn lại để cậu ta đi đến công xưởng máy móc hạng nặng bên kia tiến hành giám sát và bảo đảm an ninh, không còn nghi ngờ gì nữa chính là phù hợp nhất với cậu ta. “Cậu Lâm, cậu yên tâm đi, tôi vốn không có xem trọng tình cảm với mấy người Vùng Xám này, tôi nhất định sẽ giám sát thật tốt”, La Võ một mặt vui mừng nói.
Lâm Hàn thấy thế khể gật đầu, vẫn rất yên tâm, điểm này lúc trước Lâm Hàn đã sớm hiểu rõ La Võ, La Võ ngoại trừ La Văn và Trương Thiên Sơn ra cũng không có xem trọng tình cảm, vẫn luôn làm việc theo quy củ, cho nên trước đó cũng không có giao tình tốt đối với mấy người Vùng Xám Bắc Đông này, thậm chí La Võ còn đắc tội với không ít thể lực,