Mục lục
Chàng rể vô song Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên một con đường ở thành phố Thiên Kinh.







Trước đoàn xe của mấy người Lâm Hàn bị mấy người Khổng Tử Dục chặn lại.


Lúc này, đa số quần chúng vây xem đều không biết chuyện gì diễn ra, bàn tán sôi nổi.







Mà sau khi rất nhiều thế lực của thành phố Thiên Kinh biết được chuyện này thì đều hơi bất ngờ, không hiểu Khổng Tử Dục này muốn làm gì.

Lúc này, sau khi nhìn thấy Lâm Hàn, hai mắt Khổng Tử Dục tỏa sáng, anh ta từng xem tư liệu của Lâm Hàn, trong đó có ảnh chụp của anh, cho nên nhận ra anh.







Nhìn thấy Lâm Hàn, Khổng Tử Dục vội vã muốn đi về phía anh, nhưng lại bị một vài cao thủ của nhà họ Lâm chặn phía trước, hoàn toàn không thể đến gần.

“Cút! Các người tưởng các người là ai? Tôi là người nhà họ Khổng, tôi muốn gặp Lâm Hàn!”, Khổng Tử Dục nói xong, mấy cao thủ sau lưng anh ta cũng tiến lên, ra vẻ muốn động thủ.









Mà cao thủ của nhà họ Lâm lại hoàn toàn không có phản ứng gì với cảnh này.

Sau đó Lâm Hàn thấy thế thì cũng cười thầm, anh không biết mấy cao thủ Khổng Tử Dục mang đến giỏi võ đến mức nào, nhưng dù có lợi hại cũng không thể nào sánh được với những cao thủ này của nhà họ Lâm.







Lâm Hàn không biết Khổng Tử Dục này muốn làm gì, lúc này còn đến gây chuyện, thật sự quá ngu xuẩn.



Dù những thế lực của thành phố Thiên Kinh đều không biết thực lực thật sự của Lâm Hàn, nhưng chỉ với thực lực anh thể hiện trước đó đã có thể sánh vai với quý tộc rồi.






Lúc này đến gây sự với Lâm Hàn, đúng là ngu xuẩn.
Tuy rất nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh đã chuẩn bị cùng nhau nhằm vào Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh này, không định để Lâm Hàn thành công tiến vào Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh.
Nhưng vào lúc này, những thế lực kia vẫn chưa ra tay, trên thực tế chỉ cần Lâm Hàn không tiến vào đóng quân ở thành phố Thiên Kinh, bọn họ cũng không muốn ra tay với Lâm Hàn, dù sao thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, huống hồ thực lực của Lâm Hàn cũng không yếu, cũng không cần thiết phải có thêm một kẻ thù mạnh như thế.
Nhưng dường như Khổng Tử Dục lại không nghĩ thế, lúc này anh ta lại như một tên ngốc tìm đến gây chuyện với Lâm Hàn.






Lâm Hàn lắc đầu, dù đối phương là người nhà họ Khổng, thuộc thế lực mạnh nhất trong bốn quý tộc của thành phố Thiên Kinh, thì làm như vậy cũng quá là ngu xuẩn.
“Để anh ta đến đây đi”, Lâm Hàn hờ hững nói với cao thủ nhà họ Lâm.
Nếu Khổng Tử Dục đã dám ngu ngốc đến đây, đương nhiên Lâm Hàn cũng không có gì sợ anh ta, anh sẽ để anh ta lại đây, xem rốt cuộc anh ta muốn làm gì.
Cao thủ của nhà họ Lâm ở phía trước nghe vậy mới bắt đầu nhường đường.






Khổng Tử Dục thấy thế thì cười khinh thường: “Coi như các người biết điều, nếu không tránh ra, tôi sẽ cho các người nếm mùi đau khổ”.

Nói xong, Khổng Tử Dục dẫn mấy cao thủ đi tới trước mặt Lâm Hàn.







Cao thủ bên cạnh Khổng Tử Dục hơi đau đầu, không muốn làm thế cho lắm, nhưng không thể không đi theo Khổng Tử Dục, nếu không hậu quả sẽ rất thê thảm, cậu chủ lớn này luôn ra tay rất tàn nhẫn với bọn họ.

Dù mấy cao thủ bọn họ cũng hiểu Lâm Hàn dẫn theo nhiều người như vậy, không thể nào đều là cao thủ được, chỉ có một vài người là cao thủ thôi, nhưng dù đều không phải cao thủ mà chỉ là đàn em bình thường thì số lượng vẫn rất đông, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của mấy người Lâm Hàn.
















Nói cách khác, nếu Lâm Hàn không khách sáo với bọn họ mà thẳng thừng ra tay, mấy người bọn họ đừng nói là phản kháng, e rằng muốn chạy trốn cũng không có cơ hội.

Nhưng lúc này, đương nhiên bọn họ cũng không dám lùi về, chỉ có thể nhắm mắt đi theo Khổng Tử Dục đến trước mặt Lâm Hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK