Mục lục
Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 105 - 1: Di ước còn sót lại.








Chương 105 - 1: Di ước còn sót lại.





Gia đình Tiểu Bao sum vầy đúng một năm.





Khi Tiểu Bao được bốn tuổi, biến cố một lần nữa xảy đến.





Một chuyến du lịch đến Canada vào mùa đông đã khiến cho tuổi thơ của Tiểu Bao trở thành một tai họa khủng khiếp.





Một tai nạn xảy ra khiến Tư Tĩnh Nghiên và Tư Cảnh Uyên vùi trong bão tuyết, nhưng nói chính xác thì chính là một vụ ám toán có tổ chức.





Dưới sự thao túng của bà chủ Hoắc gia, nam trợ lý kia như hổ được thêm cánh, gia nhập vào thế giới ngầm có được địa vị nhất định trong thời gian chớp nhoáng.





Một đội lính đánh thuê tập kích người nhà của Tư Cảnh Uyên, Tiểu Bao bị bắt.





Trước mặt hắn, con trai bị người khác dùng dao rạch chéo theo lưng, bọn họ muốn lột da thằng bé.





Tư Cảnh Uyên sống chết cứu được Tiểu Bao, khi thằng nhóc con trốn thoát được cũng là lúc sau lưng ba mẹ của nhóc vụt tan biến cùng đám người đáng sợ vào trong tuyết.





Nhưng thoát được thì thế nào? Một đứa nhóc 4 tuổi với vết thương trên lưng chẳng chạy được bao xa.





Lúc tỉnh dậy nhóc đã nằm trong bệnh viện, nhưng nhanh chóng trở thành một đứa trẻ lưu lạc khi không có người bảo lãnh.





Tiểu Bao từ nhỏ đã được bảo bọc trong vòng tay của nhà họ Tư, chỉ là một đứa trẻ ngay thơ không hơn không kém, bây giờ bốn tuổi thì có thể nhận thức được bao nhiêu. Không cần nói cũng có thể tưởng tượng ra cuộc sống suốt bao nhiêu năm lưu lạc bên ngoài thê thảm đến thế nào.





Từ một đứa trẻ ngây thơ trở thành một đứa trẻ quen mùi đời, chịu được cảnh đầu đường xó chợ, từ bãi rác cho tới ga tàu nhà lửa, giành nhau với những đứa trẻ khác miếng ăn ngon, chỗ ngủ ấm.





Tư Cảnh Hàn chính là như vậy! Quá khứ của Tư Cảnh Hàn lẫy lừng hôm nay chính là một Tiểu Bao chưa kịp hạnh phúc bao lâu đã bị cuộc đời bắt nạt. Đẩy vào cuộc sống tối tăm và ô uế.





Năm 8 tuổi, Tư Cảnh Hàn vô tình gặp được người của Mặc gia, thông qua đó Thác Vân Nghê đã đón được Tư Cảnh Hàn trở về, không còn ai nhận ra đứa trẻ mụ mẫm của năm xưa đã trở nên gầy trơ xương và đôi mắt lúc nào cũng thất thần, lạc lỏng.





Chuyện của những năm sau đó Tư Cảnh Hàn đi đặc huấn, nhưng lễ trưởng thành năm mười tám tuổi của hắn quả thật là đến Hoắc gia, gặp ông nội Hoắc.





Ông nội Hoắc lúc đó cũng quả thật bất ngờ nhận ra đứa trẻ của năm đó bây giờ đã trưởng thành thực sự.





Nhưng năm trước đó khi ông biết được hành động của vợ mình thì đã quá muộn, không còn có thể vãn hồi lại được như trước kia, đưa trẻ đã lưu lạc không rõ tung tích mà bà nội Hoắc mấy năm sau cũng đã qua đời. Cho nên hơn mười mấy năm mọi chuyện dần lắng xuống, cứ nghĩ rằng tất đã chìm vào thời gian quên lãng thì nay đứa trẻ năm xưa đột ngột quay về đòi biết được sự thật.





Ông nội Hoắc cũng chẳng có mối bận tâm nào mà thuật lại cả một quá trình dài, Tư Cảnh Hàn khi đó nghe xong đã thay đổi hoàn toàn mục đích đến Hoắc gia, hắn trở về mà không có bất cứ hành động nào thất lễ.





Chỉ là khi hắn rời đi không lâu, lại được tin ông nội Hoắc qua đời.





Lúc đó cả hắn cũng bàng hoàng, nhận ra trong lời nói của ông cụ từ lúc kể cho hắn biết hết sự thật dường như đã có một chút gì đó buông xuôi. Ông cụ là tự nguyện ra đi để thay vợ của mình bù đắp lời xin lỗi cho hắn.





Chỉ là sự việc không đơn giản dừng lại ở đó, ông nội Hoắc tự nguyện ra đi trong im lặng thì Mục Đương lại lợi dụng chuyện này gây nên mối hận thù sâu sắc hơn trong lòng người nhà họ Hoắc đối với Tư cảnh Hàn.





Trong bóng tối ông ta lợi dụng được mối quan hệ hạ thủ với Hoắc Diệc Huyên, người thừa kế tiếp theo của nhà họ Hoắc rồi giá hạ cho Tư Cảnh Hàn, tung tin rầm rộ trong giới hắc đạo lễ trưởng thành năm 18 tuổi của Tư Cảnh Hàn là trở lại Hoắc gia để tắm máu, rửa thù, trước hạ thủ với ông nội Hoắc, sau khiến Hoắc Diệc Huyên cũng trong cơn thập tử nhất sinh, cũng may Hoắc Diệc Huyên phúc lớn mạng lớn lâm trọng bệnh nhưng qua được quỷ môn quang.





Tất cả một phần đều do Mục Đương góp sức làm vui, bởi vì ông nội Hoắc đã ra đi nên không còn người nào đối chứng nên Tư Cảnh Hàn phải ngậm bồ hòn làm vui trong suốt bao nhiêu năm qua với mác danh máu lạnh, bạo tàn.





______________





8/19/2019

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK