Mục lục
Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 95 - 7: Hôn lễ dưới thánh đường




Chương 95 - 7: Hôn lễ dưới thánh đường
Theo sự chỉ đường của người hầu, Tư Cảnh Hàn bế Hoắc Duật Hy vào một căn phòng dành cho khách ở tầng hai biệt thự
So với việc người khác cuống cuồng lên thì hắn vô cùng bình tĩnh điều khiển hành động của mình, sau khi bảo người hầu ra ngoài lấy quần áo khô vào hắn lại đưa Hoắc Duật Hy vào nhà tắm, mở nước ấm xả cho cô, thuận tay muôn kéo bộ đồ ướt trên người cô xuống thì Hoắc Duật Hy lập tức giơ tay ngăn cản, nhìn hắn nhắc nhở
Tư Cảnh Hàn cũng không ngờ hành động của mình lại trở nên thất thố như vậy, hắn quên mất hai người đã không còn như lúc trước Đối với ánh mắt bài xích của cô hắn không thể hiện quá nhiều cảm xúc, bỏ ra ngoài lấy một cái khăn lông sạch sẽ ném vào trong cho cô tự mình giải quyết
Lúc này hầu nữ đã kịp trở lại, trong phòng chỉ có hắn mà sau lưng là tiếng nước chảy, người kia có chút khó xử không biết làm sao? Chẳng phải nghe nói người bên trong là bạn của Tề Thiếu Khanh sao, cớ gì bạn nhảy của tiểu thư mình lại cùng cô ấy ở chung một chỗ mà hai người kia thì không thấy
"Tư tổng, cái này là quần áo sạch chuẩn bị cho anh và Tề tổng"
"Được Cô dẫn đường cho tôi"
Hầu nữ hiểu ý đưa tay hướng ra ngoài, bọn họ vừa đẩy cửa ra thì đúng lúc Tề Thiếu Khanh cũng định bước vào
"Người đâu?" Anh hỏi
"Ở trong" Tư Cảnh Hàn trả lời
Tề Thiếu Khanh khẽ nhìn một cái nữa nhưng không bước vào trong, theo bước chân của Tư Cảnh Hàn đến phòng khác thay đồ
Hai người đàn ông cao lớn vào cùng một căn phòng đã có nhiều điểm khiến người ta nghi ngờ, huống hồ gì lại là hai kình địch trên thương trường luôn đấu đá lẫn nhau Vậy mà khi cánh cửa sập lại hầu nữ còn chưa kịp định hình, vừa muốn mời một trong hai người sang phòng đối diện thì họ đã cùng nhau sập cửa lại, xem hai người đàn ông cực phẩm này không cần thiết nhu cầu đó lắm
Trời lạnh, Tư Cảnh Hàn tự nhận bản thân cũng không phải người ưa gì cái rét này, bởi vì lạnh mà đi có mấy bước đôi môi hắn đã trắng bệch, cơn đau ở cánh tay phải lại cứ tăng lên khiến hắn có chút buồn bực bản thân
Tề Thiếu Khanh liếc hắn một cái, lấy một trong hai bộ quần áo y hệt nhau vào phòng tắm, xã nước ấm vào bồn nhưng cuối cùng anh lại không vào Nghĩ nghĩ một chút lại đi ra, nhìn Tư Cảnh Hàn nhạt giọng:
"Vào trong đi"
Tư Cảnh Hàn nâng mắt nhìn anh ấy đứng ở cửa với bộ dạng thong dong, với hắn đều một dạng ướt sũng nhưng không có chút lạnh lẽo nào, môi hắn hơi mím lại
Tuy vậy, hắn không từ chối lời đề nghị của anh
Lúc hai người lách qua nhau, Tề Thiếu Khanh lại nói: "Đối tốt với cậu, chỉ đến thế này thôi"
Đến khi Tư Cảnh Hàn sấy tóc xong, cũng lúc này Tề Thiếu Khanh từ hướng nhà tắm bước ra, vừa đi vừa dùng khăn lông lau khô tóc, hai người không nói với nhau lời nào cứ thế đi vào phòng nghỉ mà Hoàng Tịch Liên và Hoắc Duật Hy đang ở đó
Buổi tiệc kết thúc sớm hơn với dự định ban đầu của Hoàng Nam Tam nhưng ông không lo được nhiều như vậy, quan trọng vẫn là độc nhất con gái vừa ngã xuống hồ
Ở đây tầng hai biệt thự, bác sĩ sau khi kiểm tra cho Hoắc Duật Hy và Hoàng Tịch Liên nói không sao mới trút được gánh nặng trong lòng mọi người
Vừa thấy Tề Thiếu Khanh đến Hoắc Duật Hy liền nhúc nhích, muốn đứng lên nhưng anh ra hiệu cho cô ngồi tại chỗ, bản thân tự mình đi đến
Hoàng Tịch Liên cũng đã thay vào y phục khác, ngồi ở một bên mang dáng vẻ tiếp khách của một chủ nhà
Hoàng Nam Tam sau khi thở phào nhẹ nhõm thì hỏi sự tình, như thế nào hai người phụ nữ đang yên đang lành lại cùng nhau rơi xuống nước
Hoàng Tịch Liên uống hết tách trà nóng thì quạt quạt miệng rồi bịa ra một lý do để lơ là câu hỏi của ba mình
Vốn dĩ Hoàng Nam Tam cũng bán tính bán nghi nhưng Hoắc Duật Hy cũng đã lên tiếng đây là sự cố nên ông cũng không thể hỏi sâu thêm
Mới đó cũng không còn chuyện gì để nói nên Tề Thiếu Khanh muốn đưa Hoắc Duật Hy trở về nghỉ ngơi, bởi vì sự cố nên Hoàng Nam Tam không tiện giữ khách Ông có thể thấy được vẻ sốt ruột trong mắt Tề Thiếu Khanh nên nồng hậu tiễn anh ấy xuống sảnh Quả thật ông cụ đã xem anh là thượng khách, gặp chuyện như vậy phần nhiều là khó xử
Trong phòng chỉ còn lại Tư Cảnh Hàn và Hoàng Tịch Liên, cô nhìn Tư Cảnh Hàn ăn vận y hệt Tề Thiếu Khanh, đều là áo sơ mi trắng, quần âu nhưng lại không giống Tề Thiếu Khanh chút nào
Nhưng từ sau khi rơi xuống hồ nước đến bây giờ thái độ của cô lại thay đổi, từ tốn với Tư Cảnh Hàn hơn: "Tối nay cảm ơn anh đã nể mặt em, về sau nhất định đáp lễ"
"Lúc nãy là em cố ý sao?"
Hoàng Tịch Liên không nghĩ Tư Cảnh Hàn sẽ thẳng thắn hỏi như vậy, cô thoáng im lặng mấy giây rồi ý tứ nhìn hắn: "Hoắc Duật Hy thật ra có lai lịch gì mà cả anh và Tề Thiếu Khanh đều để tâm đến vậy?"
"Là người của Hoắc thị" Tư Cảnh Hàn không có ý tứ giấu giếm
"Ồ, thật đáng bất ngờ đấy!" Hoàng Tịch Liên khẽ kêu, lướt qua chút nghĩ ngợi: "Nhưng mà chuyện này là việc riêng của phụ nữ chúng em, không tiện nói với các người bọn anh, có thể từ chối câu trả lời không?" Cô đổi giọng, có chút dịu dàng mà nhu mì nói
"Có thể" Tư Cảnh Hàn cầm áo đứng dậy, chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng mà dứt khoát: "Cũng không còn sớm nữa, tôi trở về đây, em chú ý bản thân tránh bị bệnh"
"Được rồi, em tiễn anh nhé?" Hoàng Tịch Liên vẫn rất chủ động
"Ừ" Tư Cảnh Hàn không từ chối
__________
28/6/2019

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK