Chương 96 - 1: Đêm hoa chúc đáng nhớ
Phải nói rằng đêm tân hôn bao giờ cũng đáng mong đợi
Xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, không sai đi đâu cho được
Chỉ là so với tưởng tượng của người khác thì khi Tề Thiếu Khanh - chú rể của một hôn lễ vừa diễn ra lúc tỉnh dậy lại không ở phòng tân hôn của mình, càng không phải ở trong biệt thự của mình với cô dâu xinh đẹp
"Ừm"
Trở người thêm một lần nữa anh đã lấy lại ý thức một cái triệt để, trước mắt anh là một căn phòng lạ lẫm, một chiếc giường lạ lẫm và một mùi hương vẫn lạ lẫm
Mi tâm của anh càng dán chặt vào nhau khi toàn bộ quần áo trên người đều đã cởi sạch, toàn thân anh mệt mỏi, trĩu nặng và lốm đốm vài vết răng trên xương quai xanh
Chuyện gì đã xảy ra?
Trong đầu anh chỉ xoay quanh câu hỏi này, và nó đau như búa bổ khi không còn nhớ được chuyện gì xảy ra sau khi uống ly rượu đó
"Cục cưng tỉnh rồi à?"
Giọng nói của một cô gái làm Tề Thiếu Khanh bất ngờ ngoái nhìn
"Hây ya Đêm qua cũng vất vả thật á nha, vậy mà sáng nay cục cưng tỉnh dậy lại cụ mặt với người ta rồi" Cô gái kia ngồi xuống ghế đối diện, than thở
Tề Thiếu Khanh vừa nhìn thấy cô đôi mắt đã tối sầm lại, gần như là rít từng chữ qua kẻ răng: "Hoàng Tịch Liên!"
"Nha, đúng rồi, cuối cùng cục cưng cũng chịu gọi đúng tên người ta, thật là cảm động quá đi"
Hoàng Tịch Liên hí hửng đứng dậy, đi về phía giường ngồi dựa vào Tề Thiếu Khanh Anh lập tức đẩy cô ra
Tuy vậy cô không để ý lắm, cả người từ trên xuống dưới mặc hẳn hoi một chiếc váy trễ ngực rất sâu màu đen, bày ra dáng vẻ nàng tiên cá ở trên giường
Tề Thiếu Khanh thật sự nhìn chẳng ra được tí thiện cảm nào: "Cô dám giở trò vào rượu của tôi?"
"Oan thật" Hoàng Tịch Liên đắc ý: "Rõ ràng là anh đêm tân hôn không ở nhà lại mò đến quán bar uống rượu, cái đó là em chuẩn bị cho soái ca của mình, đột nhiên anh xuất hiện rồi uống mất chứ đâu phải em ép anh đến"
"Cô còn dám mạnh miệng? Chẳng lẽ cô không biết tôi là người đã kết hôn?"
"Cái đó thì còn oan hơn" Thật ra Hoàng Tịch Liên có rất nhiều lý lẽ để đối phó với anh: "Em đã từng nói rằng không muốn anh kết hôn rồi mà, đáng lẽ thấy em thì anh nên đề phòng chứ? Rõ ràng là tối qua anh không chịu đề phòng nên em nghĩ anh tình nguyện"
Cô lại dựa vào anh: "Sao nào? Có phải bây giờ cảm thấy rất đau không, về nhà để vợ anh nhìn thấy có phải là không biết nhảy xuống con sông nào để rửa cho hết tội?"
Tề Thiếu Khanh mất hẳn bình tĩnh nắm lấy cổ tay của Hoàng Tịch Liên: "Cô dám để cô ấy biết tôi sẽ không tha cho cô"
"A nha, người ta thật sợ quá đi" Hoàng Tịch Liên vờ kêu lên nhưng sau đó chuyển giọng nhanh chóng, cả ánh mắt cũng trở nên sắc bén, cô bấu lấy má của anh, rõ ràng từng chữ:
"Vậy anh nói xem sẽ làm gì tôi? Hình chúng ta chụp với nhau cũng gửi đi rất nhiều chỗ rồi, ở đây là khách sạn của ba tôi thể nào tôi có thể chịu thiệt?"
"Cuối cùng cô muốn cái gì hả?" Tề Thiếu Khanh phẫn nộ gắt giọng, thật sự không còn giữ được chút bình tĩnh nào nữa, người phụ nữ ngang ngược không xem ai ra gì này!
Hoàng Tịch Liên tà tứ cười, cái mũi thẳng vút như nam thần còn hỉnh lên, nốt ruồi trên mắt còn làm cô thêm phần bí hiểm: "Tôi muốn anh cưới được Hoắc Duật Hy nhưng không thể yên ổn làm chồng người ta Tôi muốn Hoắc Duật Hy trở về bên cạnh Cảnh Hàn, đơn giản thế thôi"
"Cô điên rồi"
"Tôi không điên, còn rất tỉnh táo, có thể phân biệt được việc mình làm là có lợi cho ai, có hại cho người nào Tình cảm đối với tôi không nên cưỡng cầu, nhìn người tôi yêu thích hạnh phúc thì tôi cũng rất vui, tôi có nhiều tiền mà, phải dùng sao cho tôi vui vẻ chứ!"
Bây giờ thì Tề Thiếu Khanh nói nói gì nữa, nhìn chằm chằm cô ấy với một cỗ tức giận long trời Người ngoài nhìn vào đôi mắt của anh lúc này có thể không rét mà run, nhưng Hoàng Tịch Liên coi bộ chẳng xi nhê gì
Một lúc sau cô còn bổ sung thêm: "Nhưng Tề gia công nhận dáng người của anh đẹp thật nhỉ, lại còn thơm nữa, nếu như đêm qua tâm tôi không tịnh thì có khi đã thịt mất anh rồi Mất công như vậy cởi hết quần áo của thái tử gia kinh thành mà chỉ được chụp vài tấm đúng là tiết nuối" Tặc lưỡi, dường như để chiêm nghiệm về phong cảnh tối qua, Hoàng Tịch Liên cười có chút lưu manh, đưa tay chạm vào dấu răng trên xương quai xanh của anh, khịt khịt mũi:
"Nên là dấu răng này để lại làm kỷ niệm chắc Tề gia không để ý đi Mặc dù tôi thấy rất có lỗi, nhưng mà chắc ba hôm nữa anh mới có thể động phòng a"
"Hoàng Tịch Liên!" Phẫn nộ của Tề Thiếu Khanh đã hóa thành hành động, anh vật Hoàng Tịch Liên ngã xuống giường, chế trụ tay cô lên đỉnh đầu, thật sự có xúc định cho cô một trận nên trò
Nhưng anh chợt nhớ ra Hoàng Tịch Liên là phụ nữ, nên động tác sau đó khựng lại, nheo đôi mắt đầy nguy hiểm, khạc ra một câu đến nổi anh cũng thấy vô nghĩa:
"Cô có thật là phụ nữ không hả?!"
Tinh tinh tinh!!!
Sợi dây mẫn cảm của Hoàng Tịch Liên lập tức trỗi dậy, có người mắng cô không phải là phụ nữ?!
Lý ở đâu ra?! Vì thế cô gào lên: "Mắt của anh thấy tôi chỗ nào không phải là phụ nữ, có người đàn ông nào mà múa cột đẹp như tôi không, tối qua ở quán bar anh không thấy hả? Tôi là Dark Angel, là Angel, nữ thần trong biết bao nhiêu người có biết không?!"
Tối qua
Sau khi làm một tiệc rượu với bạn bè thì Tề Thiếu Khanh đưa Hoắc Duật Hy về biệt thự
Dẫu rằng đã đi tới bước kết hôn nhưng hai người vẫn chia phòng ra ở, cô không đề cập anh cũng không nhắc tới, cứ như vậy ai về phòng nấy
Một hôn lễ rất lạ lùng, một đêm tân hôn cũng rất đỗi kỳ hoặc
Cho đến khi anh nhận được điện thoại của Mặc Lạc Phàm, cũng từ đây ở DJ xảy ra chuyện dẫn đến tình huống sáng nay
_______________
7/7/2019
Ư ư, đốt nhà Niếp, bỏ Niếp, tạm drop truyện, chờ hoàn, Chẳng lẽ Niếp viết truyện ngược đến nỗi các nàng tắt hết hy vọng luôn sao?
Nhưng mà Niếp còn chưa bật chế độ max nữa, chắc tới chương 100 nhà Niếp thể nào cũng lụi thành tro tàn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn