Mục lục
Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 94 - 2: Chúng ta kết hôn đi (2)




Chương 94 - 2: Chúng ta kết hôn đi (2)
Đúng như kế hoạch đã chuẩn bị sẵn, so với những quan khách khác thì người đến nhà Hoàng Nam sớm hơn là Tư Cảnh Hàn
Hoàng Nam Tam trông thấy hắn thì mừng vui khôn xiết không ngừng dò hỏi đủ điều, đối với Tư Cảnh Hàn kể từ lúc Hoàng Tịch Liên bật thốt cái tên này ra ông dường như đã nhận định đây là con rể của mình
Làm sao có thể để vuột một cơ hội ngàn vàn như thế, làm sao có thể để phù sa này chảy vào ruộng người khác được chứ, hơn hết Tư Cảnh Hàn chính là còn độc thân, không cần tranh giành với ai, chỉ cần tranh thủ cơ hội thôi
"Tiểu Hàn, con xem hôm nay có phải hay không đã làm phiền con rất nhiều?" Hoàng Nam Tam thân mật hỏi Tư Cảnh Hàn dù vậy vẫn không giấu được ý cười bên môi
Tư Cảnh Hàn đi bên cạnh ông, trông y hệt một cậu con trai đứng bên ba mình, cả lễ nghi đến động tác đều nhất mực kính cẩn và lễ phép, mỗi khi ông nói đến vấn đề nào đó hắn hơi khẽ cúi đầu, giống như bây giờ ông cụ hỏi hắn rất từ tốn đáp:
"Không đâu, Nam Tam chủ tịch đã nghĩ nhiều, đối với việc được làm bạn nhảy của Hoàng tiểu thư là một vinh hạnh của Cảnh Hàn"
Đương nhiên Hoàng Nam Tam nghe xong rất vui vẻ nhưng vẫn bảo: "Ấy, sao lại gọi ta là Nam Tam chủ tịch, đều là người nhà cả, mau mau gọi một tiếng bác trai xem"
Mao Lập Tát đi ở phía sau thì âm thầm tỏ thái độ Cái gì đều là người một nhà, rõ ràng là cố tình gạ gẫm tổng tài nhà anh Rất may là anh sống chết cũng đòi theo Tư Cảnh Hàn đến đây, nếu không thì có khi hắn bị người ta dụ dỗ mà ăn thịt mất rồi
Tư Cảnh Hàn đi phía trước, không từ chối nguyện ý của Hoàng Nam Tam, gọi ông cụ một tiếng "bác trai" thật Phải nói điều này đã làm ông cụ cười không khép miệng lại được
"Như vậy mới được chứ hả, ha ha ha À, còn một chuyện nữa, chính là đứa con gái Tiểu Tịch của bác, tuổi đời nó còn trẻ, có nhiều thứ chưa chính chắn được như con, có dịp thì giúp bác chăm sóc nó một chút nhé"
Nhắc người cứ y như rằng người liền tới, từ xa tiếng bước chân "Bình bịch" truyền tới lập tức làm ông cụ hết vui
Bên này, Mẫn Mẫn vẫn đang xoay sở với Hoàng Tịch Liên nưng không được gì mà chỉ còn nước than thở
"Tiểu thư, đi từ từ thôi, ngã bây giờ"
"Hắn đã tới rồi sao? Ở đâu, ở đâu, mau cho tôi nhìn xem"
Hoàng Tịch Liên ôm váy đi xuống kiếm tìm khắp nơi vẫn, đúng lúc thấy ba của mình thì nhanh chân chạy qua Mẫn Mẫn cũng cầm khăn tay chạy theo, gọi với: "Tiểu thư"
Hoàng Nam Tam đứng trân trối nhìn con gái bảo bối của mình ăn mặc như một công chúa, trang điểm xinh đẹp như thần tiên, chỉ có điều bộ dạng cứ y như phù thủy chuẩn bị làm chuẩn xấu thì đột nhiên sau bao nhiêu năm cảm thấy có chút mất mặt giả vờ ho khẽ một dẫn Tư Cảnh Hàn lãng đi Tiếc là chậm một bước, Hoàng Tịch Liên đã đuổi đến nơi, còn hô lớn một tiếng ba
"Người đâu ba nhỉ?"
Mẫn Mẫn vừa kịp lúc phi đến, cố nén tiếng thở nhọc rồi cúi đầu chào lão gia, sau đó đứng nép vào người Hoàng Tịch Liên nói khẽ: "Tiểu thư, chị nói gì vậy, người chị cần đứng phía sau lão gia đấy"
Hoàng Tịch Liên lần nữa nâng mắt lên nhìn, vừa hay chạm phải ánh mắt như biển rộng của Tư Cảnh Hàn thì nhíu mày lại
Hoàng Nam Tam thấy con gái mình cứ mãi nhìn chòng chọc vào người ta thì hơi ngại, xoay người lại cười trừ với Tư Cảnh Hàn: "Tiểu Hàn, con xem ông già này nói không sai, đây là con gái Tịch Liên của bác, nó có chút bạo dạn hơn người khác, mong con đừng chê cười"
Tư Cảnh Hàn cười nhẹ tỏ ý không sao, lần nữa đưa tầm mắt nhìn về phía Hoàng Tịch Liên đứng ở đó luôn nhìn mình bằng con mắt khám phá
Lần đầu tiên hắn gặp một người phụ nữ như vậy, không hề biết kiêng dè, so với Hoắc Duật Hy dù có lúc háo sắc thích nhìn ngắm đàn ông đẹp nhưng cô vẫn biết kìm hãm, còn cô gái này, cứ y nhìn muốn lột xuống lớp quần áo của người khác mà chiêm nghiệm
Mao Lập Tát đứng một bên cũng tranh thủ quan sát, không vui cho lắm khi Hoàng Tịch Liên cứ nhìn Tư Cảnh Hàn mãi, phụ nữ gì mà chẳng biết tiết chế, chẳng lẽ vừa nhìn một cái liền mê đắm nhan sắc của tổng tài anh chăng? Ôi, không được như thế đâu
Tuy rằng anh thừa nhận con gái của Nam Tam chủ tịch này đúng là tuyệt thế mỹ nhân, ngoài khuôn mặt góc cạnh sắc sảo nửa công nửa thụ cho đến thân hình nóng bỏng không thua Hoắc Duật Hy ở điểm nào, thì cô ấy còn thắng thế Hoắc Duật Hy ở một điểm là chiều cao vượt trội, ít nhất phải cao hơn 1,77m Đặc biệt hơn, chính là đôi mắt đa tình có nốt ruồi đen dưới mắt tạo ra sức thu hút cực lớn với người khác dù là lần đầu tiên gặp mặt
Không hay rồi, đối thủ nặng ký như vậy Hoắc Duật Hy phải làm sao đây?
Xem kìa, cô ấy đang nhìn tổng tài mà hắn cũng không từ chối nhìn lại kia
Đứng ở góc độ của Hoàng Tịch Liên sao khi nhìn kỹ người đàn ông trước mặt thì rút ra một kết luận
Người này nhìn xa phong độ, lịch lãm, nhưng nhìn gần thì còn đẹp hơn phụ nữ
So với nuốt rồi đặc trưng cô luôn tự hào trên mắt phải của mình thì nốt ruồi son trên mắt trái của hắn còn có sức sát thương ghê gớm hơn nhiều, cô chưa từng thấy người đàn ông nào hay người phụ nữ nào có đôi mắt đẹp như vậy
Đúng là một cực phẩm!
Chỉ là
"Anh thật sự là Tư Cảnh Hàn sao?" Cô dõng dạc hỏi
Mẫn Mẫn đứng một bên lập tức hết hồn, thì thầm: "Tiểu thư, không phải chứ, chỉ mới có hai ngày mà chị đã quên mặt nguời ta rồi sao?"
Hoàng Tịch Liên không phản ứng nhiều, chỉ đợi câu trả lời từ người đàn ông đối diện
Tư Cảnh Hàn nhàn nhạt: "Đúng vậy, Hoàng tiểu thư, hân hạnh được gặp"
"Những người cùng anh đến đây hôm trước, hôm nay có trở lại không?"
"Tiểu thư, chị hỏi cái gì kì lạ vậy?" Mẫn Mẫn hoảng sợ kéo kéo áo của tiểu thư mình nhưng cô ấy lại giật ra, "Bớt lắm lời lại, chị không hỏi em"
Tư Cảnh Hàn dù không hiểu ý của Hoàng Tịch Liên nhưng vẫn trả lời: "Có"
Hoàng Nam Tam nhìn cái khung cảnh chào hỏi lạ lùng giữa con gái mình và người nó đã nhận định thì không còn gì để diễn đạt, cuối cùng măng khẽ: "Tịch Liên, con làm gì vậy hả, từ nãy đến giờ còn không chào hỏi Tiểu Hàn một tiếng, thất lễ biết không?"
Dường như đối với lời nhắc nhở của ba mình Hoàng Tịch Liên không có quá nhiều hứng thú mà chủ động đi đến bên cạnh Tư Cảnh Hàn khoác lấy tay của hắn
"Tiểu Hàn? Gọi thân mật như vậy hẳn là ba rất thích anh ta đi, được rồi nếu đã là vậy thì cứ chọn người này cũng không tệ"
"Tiểu Liên, con nói gì vậy hả?"
Vậy mà Hoàng Tịch Liên chỉ nhìn một mình Tư Cảnh Hàn, rồi lại hơi đứng xa ra, xoay một vòng cho tà váy màu tím của mình xõa bung trên nền tuyết, mới hỏi: "Tư Cảnh Hàn, anh nói xem, trông tôi đẹp không?"
Hoàng Nam Tam cảm thấy không xong rồi, hơi lùi lại hai bước, Mẫn Mẫn hoảng hốt lập tức chạy đến đỡ ông: "Lão gia, lão gia người phải bình tĩnh, phải tập quen thôi"
Tư Cảnh Hàn cũng khá bất ngờ đối với hành động của Hoàng Tịch Liên, còn cô thì vẫn mỉm cười nhìn hắn
"Hoàng tiểu thư không cần nghi hoặc, cô rất đẹp"
"A, thật vậy sao? Tốt quá rồi" Hoàng Tịch Liên lại đi đến bên cạnh hắn, câu lấy cánh tay dài kia, rồi ngẩn cổ bảo: "Tư Cảnh Hàn, tôi thích anh rồi đấy, đừng gọi tôi là Hoàng tiểu thư gì đó rất phiền phức, tôi tên là Hoàng Tịch Liên Chào anh"
Mẫn Mẫn đến đây thì đầy bất lực, dắt ông cụ tranh sang một bên để thở, nếu không sẽ còn gặp vài cú sốc nữa vì tính khí quá cởi mở của tiểu thư
Cả Mao Lập Tát cũng đứng hình, lại còn có thể sổ sàng như vậy câu dẫn tổng tài của anh a, phụ nữ này lắm tiền nhưng cũng thật thiếu ngăn nắp nha, cứ như một nữ hán tử thích làm đẹp vậy
Anh có cần tiến lên giải cứu tổng tài không vậy, nhở như người phụ nữ kia ở gần quá sẽ khiến hắn dị ứng với nước hoa hay một loại phấn son nào đó trên người cô ấy mà ngất xỉu cũng nên?
"Tổng tài"
Nghe gọi, Tư Cảnh Hàn quay lại nhìn trợ lý, Hoàng Tịch Liên cũng nhìn anh
"Đây là ai?"
"Tôi, là trợ lý của Tổng tài Tư thị - Mao Lập Tát" Mao Lập Tát vô cùng tự hào nói
"A Hiểu rồi, ra là bảo mẫu Tối nay cho tôi mượn Tư Cảnh Hàn nhé, à, sau này cũng có thể sẽ thường xuyên mượn, nên là tới lúc đó anh không cần thắc mắc nữa nhé"
"Hoàng tiểu thư, tổng tài của chúng tôi trước giờ"
"Được rồi, cậu qua đó ngồi nghỉ đi" Đột nhiên Tư Cảnh Hàn lại giơ tay ngăn cản lời của Mao Lập Tát, cùng Hoàng Tịch Liên đi về phía Hoàng Nam Tam khiến Mao Lập Tát bàng hoàng không thôi
Thế mà tổng tài lại không bài xích hành động gần gũi của Hoàng Tịch Liên sao?
Trước giờ hắn đâu phải như vậy
Anh không chịu như vậy đâu!
Cho dù không thích Hoàng Tịch Liên đến đâu thì cuối cùng Mao Lập Tát cũng không thay đổi được việc Tư Cảnh Hàn cùng cô ấy sẽ trở thành một cặp bạn nhảy vào tối nay
Bữa tiệc đã bắt đầu, số khách được mời cũng đã gần đông đủ
Hoàng Nam Tam thật sự rất bận rộn để tiếp hết những người đến mừng thọ Rất may là Tư Cảnh Hàn có mặt đúng lúc để giúp ông ứng phó, nhưng số lượng người thắc mắc vì sao hắn lại thay nhà Hoàng Nam tiếp khách thì không ngừng tăng lên, thậm chí đã có người tinh ý đánh hơi được nguyên nhân là tới từ đâu khi Hoàng Tịch Liên thường xuyên đứng cạnh hắn
Giữa lúc tiếng xì xào bàn tán đang dâng cao thì từ ngoài cổng đoàn xe của các nhân vật đáng được mong đợi nhất cũng đã xuất hiện
Cùng một lúc người đại diện còn lại của Tư thị và Tề thị tiến vào sân, các vệ sĩ khẩn trương tiến lên, bằng cách kính cẩn nhất mở cửa xe
Lạc Tư Vũ dẫn theo Mạc Doanh, Thân Hạo Khiêm đi cùng Trí Quân và cuối cùng chính là Tề Thiếu Khanh dắt tay Hoắc Duật Hy
Sáu người nhìn nhau một lượt rồi cùng nhau hướng về phía sảnh tiệc nơi có chủ nhân dinh thự đang đứng - Hoàng Nam Tam
Ở bên trong cũng được một trận xì xào rầm rộ, đua nhau nhìn về phía sáu người về mới đến với ánh mắt mong chờ
Hoàng Nam Tam cũng không ngoại lệ, dẫu rằng đã gặp vào hai ngày trước nhưng lúc này ông vẫn tỏ vẻ như lần đầu hội ngộ, tiến nhanh về phía trước
Tư Cảnh Hàn và Hoàng Tịch Liên đi phía sau, cứ như người trong nhà đến để chào hỏi khách, cùng nhau có chung một dáng vẻ nhưng đều mang lòng riêng
______________
22/4/2019

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK