Chương 435: Sự quan tâm của thầm bích quân
Chương 435: Sự quan tâm của Thầm Bích Quân
“Cốc cốc cốc.”
Đột nhiên, tiếng đập cửa vang lên.
“Chu Dương mở cửa, Chu Dương mở cửa, làm cái gì ở bên trong vậy? Có phải dẫn cô gái nào vào phòng rồi không?”
Còn không đợi Chu Dương tới mở cửa, âm thanh của Thẩm Bích Quân trực tiếp vang lên.
Lời nói bất thình lình này, khiến Chu Dương bất ngờ, làm anh suýt nữa thì trật cả hông.
“Mới sáng sớm, nói năng xằng bậy cái gì vậy? Không sợ bị người khác nghe thấy sao?”
Mở cửa ra, sắc mặt Chu Dương tối sầm lại nhìn Thẩm Bích Quân, âm thanh lạnh lùng như băng.
Trước mắt, chuyện của anh rất nhiều, không chăm sóc tốt cho cô sếp Thẩm Bích quân, điều này khó tránh khiến cho Thẩm Bích Quân bất mãn.
Nói cho cùng, tại công ty Danh Dương, cô ấy cũng là sếp chân chính, người đẹp giàu có chiếm giữ hơn phân nửa cổ phần.
Nhưng ở Tương Tây, tất cả những người làm việc dưới tên công ty Danh Dương, và cửa hàng trụ sở chính, đều coi Chu Dương là ông chủ, còn đối với cô, người chủ thật sự này họ coi như không nhìn thấy.
Nếu đổi lại là những người khác, bây giờ đã nổi trận lôi đình, sớm không biết đã chém Chu Dương thành bao nhiêu mảnh, cho dù sa thải, e rằng cũng không biết sa thải bao nhiêu lần.
Vì thế bây giờ Chu Dương sống thoải mái như vậy, Thẩm Bích Quân liền cảm thấy tất cả đều là công lao của bản thân cô.
Công lao cuối cùng, vẫn là sự nhẫn nại đáng kinh ngạc của cô, có khả năng tiếp nhận tất cả đãi ngộ bất công, thậm chí, ở bên cạnh Chu Dương làm này làm nọ, giống như một tiểu nha hoàn.
Cửa phòng Chu Dương vừa mở ra, Thẩm Bích Quân liền xông thẳng vào, đôi mắt đẹp không ngừng kiểm tra xem xét mọi ngóc ngách trong phòng.
Giống như sư tử biển đang dò xét lãnh địa của mình, một khi phát giác có sự xâm nhập khác thường, thế nào cũng sẽ nổi trận lôi đình, đuổi đối phương ra ngoài.
“Một mình anh ở trong phòng sao?”
Kiểm tra một vòng, thật sự không phát hiện người khác, Thẩm Bích Quân liếc mắt nhìn Chu Dương, thản nhiên hỏi.
Nhưng giọng điệu này lại chứa ẩn sự vui sướиɠ,
Chu Dương cũng không biết đây có phải là ảo giác của mình hay không, nhưng chỉ cần Thẩm Bích Quân không làm gì quá đáng, đối với anh mà nói, bất kể Thẩm Bích Quân làm gì, đều không liên quan.
Nói cho cùng, bản thân Thẩm Bích Quân cũng không phải là một người dễ trêu chọc, huống hồ, cho dù có chuyện gì, anh vẫn ở đây.
“Bằng không cô cho rằng như thế nào?”
Chu Dương bất đắc dĩ nói, tự ý ngồi xuống ghế sofa.
Đối với hành vi ngày nào cũng tới kiểm tra phòng của Thẩm Bích Quân, anh đã xem như một thói quen.
Trước kia ở Đông Hải, bọn anh không ở cùng nhau, không có điều kiện này.
Nhưng bây giờ, mọi người ở trong một khách sạn, hơn nữa các phòng đều cùng một tầng, thật sự rất gần nhau, tạo điều kiện đầy đủ cho Thẩm Bích Quân
Có lúc Chu Dương oán thầm trong lòng, vợ anh còn không có chịu khó như vậy.
“Thế thì tốt, đúng rồi, hôm nay tôi và Linh Ngọc chuẩn bị ra ngoài đi dạo, anh có muốn đi cùng không?”
Thẩm Bích Ngọc mỉm cười gật đầu, xem như tán thành sự nghiêm túc của Chu Dương, một giây sau, đề tài của cô tức khắc chuyển thành ra ngoài đi dạo, mà còn đi cùng Tạ Linh Ngọc.
Nếu là trước kia, Chu Dương thế nào cũng sẽ đồng ý, sau đó vui vẻ cùng hai người đẹp ra ngoài đi dạo.
Nhưng bây giờ, anh muốn ở đây đợi tin tức của Trương gia, vì vậy căn bản không đi được.
Mà điều này có liên quan tới vấn đề tiến độ hạng mục chi nhánh công ty Danh Dương ở tỉnh Tương Tây.
Nói nghiêm trọng chút, những việc này đều liên quan tới việc tương lai trở lại Chu gia của anh, chuyện nâng cao thực lực của bản thân, không thể không thận trọng cư xử.
Cho nên lần này, Chu Dương chậm rãi lắc đầu, xem như từ chối.
“Không được, tôi hôm nay còn có việc, không thể đi. Nếu các cô muốn đi thì tôi để Xuyên Tử đi cùng vậy, phòng ngừa điều bất trắc.”
“Hả? Anh không đi? Anh thì có việc gì? Không phải là muốn đợi cô gái nào đấy chứ?”
Thẩm Bích Quân rất hoài nghi với việc Chu Dương từ chối, cô lắc đầu, trêи mặt tràn đầy sự nghi ngờ, ngữ khí cũng không mấy thiện cảm.
Nếu Chu Dương nói không ra lí do để cô có thể thấu hiểu, nói không chừng Thẩm Bích Quân và Tạ Linh Ngọc, sẽ chất vấn Chu Dương một trận ra trò.
Dẫu sao, chuyện như vậy vừa mới mấy ngày trước cũng đã từng xảy ra.
“Có lúc thật muốn bổ não cô ra, xem bên trong là cái gì, cô gái nào ở đây chứ, cô thấy tôi có nói chuyện được mấy câu với cô gái nào không?”
Chu Dương liếc mắt nhìn, anh thấy hơi đau đầu với suy nghĩ vô lí của Thẩm Bích Quân.
“Có đấy, Giang Yến kia không phải sao? Với lại người ta dáng vẻ xinh đẹp, da trắng chân dài, nhìn thế nào, đều thấy đúng là ‘món ăn’ của anh?”
Thẩm Bích Quân thản nhiên cười, nhìn Chu Dương, giả vờ như không có chuyện gì tiếp tục ở trong phòng đi đi lại lại.
Nhưng Chu Dương biết, nếu hôm nay mình không nói rõ ràng sự tình, Thẩm Bích Quân sẽ không từ bỏ, thậm chí còn lôi kéo Tạ Linh Ngọc cùng nhau ở trong phòng, cho đến khi anh nói ra thì thôi.
“Tôi là đang đợi người của Trương gia, trước đó……”
Rơi vào đường cùng, Chu Dương cũng đành phải nói ra sự tình, nhưng anh che giấu một chút, dù sao đây cũng giao dịch của anh và Trương Thái Viêm, nói nhiều với người khác, chung quy cũng không tốt.
Hơn nữa Chu Dương cảm thấy, với tính cách của Thẩm Bích Quân, một khi trở mặt với Trương gia, vậy thì cô tuyệt đối sẽ nói hết chuyện này với mọi người.
“Vậy sao, xem ra thật sự không phải làm chuyện gì mờ ám với cô gái khác, nếu đã như vậy, tôi và Linh Ngọc cũng không đi nữa, ở lại khách sạn, nhỡ may Trương gia đến gây chuyện, Ngưu Xuyên không ở đây, anh một mình ứng phó không nổi.”
Thẩm Bích Quân xua tay, khẽ mỉm cười, sau đó trực tiếp rời khỏi phòng Chu Dương, trở về phòng của mình.
Nhìn Thẩm Bích Quân vui vẻ, nhưng bóng lưng lại có chút nặng nề, Chu Dương bỗng cảm thấy trong lòng hơi áy náy.
Nhắc lại chuyện này mới nhớ, vốn dĩ anh đến Tương Tây, chủ yếu là vì muốn ra ngoài thư giản với Tạ Linh Ngọc, còn Thẩm Bích Quân đuổi theo cùng đến đây, chỉ sợ là giả vờ muốn đi thư giản.
Còn đối với thỉnh cầu của Trương Kiệt, vốn dĩ đối với Chu Dương mà nói, chỉ là thuận tay làm mà thôi.
Nhưng không ngờ, ngay ngày đầu tiên ở Trường Sa, đã gặp Giang Bắc, anh ra tay đánh Giang Bắc tàn phế, cho nên sự tình phát triển đến mức như bây giờ, cửa hàng của anh ở Tương Tây càng ngày càng rộng lớn muốn quay về như cũ đã không phải là chuyện dễ dàng đơn giản như thế nữa.
Đối với hai người Tạ Linh Ngọc và Thẩm Bích Quân, Chu Dương tự nhiên ít đi một phần quan tâm.
Có điều, nghĩ đến tương lai bản thân phải trở về Chu gia, mà Chu gia lại có thực lực lớn đến mức năm đại gia tộc của tỉnh Tương Tây cùng nhau liên hợp cũng không theo kịp, Chu Dương cảm thấy áp lực trêи vai hết sức to lớn, khiến anh một khắc cũng không dám trì hoãn.
Có điều, Thẩm Bích Quân vừa mới đi, chưa được mấy phút, Tôn Liên liền xuất hiện ở trước cửa phòng Chu Dương.
Chu Dương cảm thấy hơi ngạc nhiên khi thấy Tôn Liên xuất hiện trước cửa phòng mình.
Bởi vì trước kia, nếu Chu Dương không chủ động tìm Tôn Liên nói chuyện thì bà ấy sẽ không chủ động tìm mình.
“Tôn tổng? Có chuyện gì không?”
Chu Dương cười hỏi, tuy rằng anh không rõ lắm về mục đích của Tôn Liên, nhưng chung quy cũng không phải đến gây chuyện với Chu Dương.
“Nghe nói Trương gia hôm nay sẽ đến đây?”
Tôn Liên lên tiếng hỏi thẳng.
———————–