Mục lục
Chàng rể xuất chúng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 523: Bọn mày không nhận nhầm người​








Chương 523: Bọn mày không nhận nhầm người



Trong lòng Hạo Ca cũng vô cùng tức giận, lại nghĩ đến bản thân tại sao cứ gặp phải người này.



Hạo Ca suýt chút nữa quên mất lý do chính là vì hai cô gái xinh đẹp kia.



“Ừ, hình như Lão Đinh có nhắc nhở mình, mà Lão Đinh đâu rồi?



Hạo Ca đột nhiên nhớ ra, ban đầu Lão Đinh có nhắc đến thân phận của người này, do đó mới khiến Hạo Ca nhớ lại việc ngày hôm qua.



“Ha ha, người anh em, là hiểu lầm thôi, chúng tôi nhận nhầm người rồi, thực sự xin lỗi cậu.”



Hạo Ca nhanh chóng nở một nụ cười hối lỗi, bất ngờ xoay người lại, nhìn về phía đám đông, nơi Lão Đinh đã nhanh chóng lẫn vào trong đó, muốn lẫn trốn.



Ngay lập tức, một cơn giận chẳng rõ từ đâu xuất hiện.



“Lão Đinh, cút ra ngoài ngay cho tôi!”



Hạo Ca lớn tiếng mắng chửi.



Tất cả đều do Lão Đinh, nếu hắn không nói, thì bản thân sẽ không nhớ ra người này là người hôm qua đua xe với Lão Đinh, cũng không nhớ đến hai người đẹp đó, chẳng cần bảo Tiết Man Tử đi dạy dỗ người này, và không đặt bản thân vào tình cảnh xấu hổ như bây giờ.



“A?”



Lão Đinh lẫn trốn trong đám người nghe thấy tiếng mắng chửi đầy tức giận của Hạo Ca, thì trong lòng liền hoảng sợ, vội vàng ngẩng đầu lên, phát hiện tất cả mọi người xung quanh đều đang nhìn mình.



Trong ánh mắt có sự không hài lòng, tức giận, xem thường thậm chí còn có cả ánh mắt khinh bỉ…



Đặc biệt, phía trước đám người, có một ánh mắt chứa đầy sự tức giận và bất mãn, ánh mắt đó vô cùng ác liệt.



Lão Đinh cố nhẫn nhịn, toàn thân run rẫy, liếc mắt nhìn lên, sắc mặt lập tức tái nhợt, xém chút nữa là trực tiếp ngất đi.



Ánh mắt đó rõ ràng là của Hạo Ca.



Hạo Ca à, Lão Đinh tôi vì anh mà đỗ máu, rơi lệ, muốn giúp anh đoạt người đẹp mà xông pha dẹp bỏ những rào cản chông gai, anh không thể qua cầu rút ván như vậy được.



Lúc này, trong lòng Lão Đinh vô cùng sợ hãi, hắn cảm thấy cuộc sống tốt đẹp của mình sắp kết thúc.



Có điều hắn vẫn nuôi chút hi vọng, Lão Đinh bước chân nặng nề, đi về phía Hạo Ca và Chu Dương.



“Hạo Ca, tôi…”



Lão Đinh đang chuẩn bị lên tiếng giải thích, hắn nghĩ ít nhất cũng phải nhắc lại công lao của mình trước mặt Hạo Ca, khiến Hạo Ca nhớ lại hắn đã từng làm được gì, dù không có công lao cũng có khổ lao, tốt xấu gì thì hắn cũng đã lái xe cho Hạo Ca mấy năm nay, có thể bỏ qua cho hắn lần này được không.



“Bốp!”



Nhưng Lão Đinh còn chưa nói được câu nào, đã bị Hạo Ca trực tiếp ngắt lời.



Một cái tát của Hạo Ca đánh thẳng lên mặt Lão Đinh.



“Lão Đinh, cậu xúc phạm vị tiên sinh này, nếu không phải cậu nhận lầm người, thì chúng ta sao có thể xảy ra mâu thuẫn với anh ấy, cậu phải xin lỗi anh ấy mong nhận được sự tha thứ, nếu không thì đừng trách tôi ra tay tàn độc.”



Hạo Ca hết sức quả quyết.



Chu Dương chăm chú quan sát Hạo Ca, thầm gật đầu tán thưởng.



Thật không hổ là đại ca hoành hành ngang ngược ở thành phố Liễu, nếu là một người bình thường thì sự quả quyết và tàn nhẫn này không phải ai cũng có được.



Mà trong xã hội này, đặc biệt người giống như Hạo Ca, nếu như do dự thiếu quyết đoán thì tuyệt đối là người không thể đạt được thành công.



“A!”



Lão Đinh cảm thấy ớn lạnh, đang muốn cầu xin Hạo Ca tha thứ, thì bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt của Hạo Ca, cơ thể thầm run rẫy, hắn ý thức được tình hình có vẻ không tốt lắm.



Lúc này, ánh mắt của Hạo Ca vô cùng lạnh lùng.



Chứng tỏ Hạo Ca đang thật sự tức giận, thật sự muốn dùng Lão Đinh làm vật hi sinh.



Toàn thân run rẩy kịch liệt, Lão Đinh ngẩng đầu nhìn Chu Dương, nhẹ giọng nói.



“Vị tiên sinh này, tất cả đều là lỗi của tôi, là tôi nhận lầm người, đem đến cho anh nhiều rắc rối, xin anh lượng thứ bỏ qua cho tôi.”



Dứt lời, Lão Đinh cúi đầu xuống, không dám nhìn biểu cảm của Chu Dương và Hạo Ca.



Bây giờ trong lòng hắn không ngừng mong đợi, hi vọng người này là một người rộng lượng, trong tình huống này có thể thấy được sự thành tâm thành ý của hắn mà rộng lòng bỏ qua.



Vậy thì, khổ lao của hắn lại tăng thêm, nói không chừng Hạo Ca sẽ không làm như thế với hắn nữa, hắn vẫn có thể trở về cuộc sống sung túc an nhàn như trước đây.



“Hả? Chỉ một câu thôi sao?”



Chu Dương lạnh lùng hừ một tiếng, trông có vẻ không hài lòng cho lắm.



Câu xin lỗi của Lão Đinh cũng thật là qua loa, căn bản không có thành ý.



“Tôi …”



Lão Đinh còn muốn nói gì đó, nhưng mà hắn phát hiện mình chỉ là một tên đàn em, vốn dĩ không có một chút địa vị nào, chẳng qua chỉ là lời nói ngoài miệng, căn bản cũng không tính là gì.



Đã như vậy, để sau này có thể nhận được sự tha thứ của Hạo Ca, trở về cuộc sống hạnh phúc an nhàn như trước đây.



Liều mạng thôi!



Trong lòng bỗng nảy ra một quyết định, hai đầu gối của Lão Đinh khụy xuống, quỳ xuống trước mặt Chu Dương.



“Thưa anh, tôi xin lỗi, là tôi có mắt như mù, nhận lầm người, gây ra rắc rối cho anh, thật sự xin lỗi, xin anh bỏ qua cho tôi.”



Nói xong, Lão Đinh càng hung hăng dập đầu xuống đất ba cái.



Lần này, tất cả mọi người đều kinh hoàng.



Không chỉ có Hạo Ca, Tiết Man Tử, Lưu Phúc Sinh, mà ngay cả đám côn đồ và mấy nhân viên bảo vệ, thấy vậy cũng sừng sờ đần mặt ra, đặc biệt là Chu Dương, anh cũng ngẩn người, nhìn Lão Đinh quỳ gối dập đầu trước măt mình.



Vãi, người này vậy mà lại liều mạng như vậy, không nói gì, đã quỳ xuống dập đầu liên tục.



Thật là tàn ác, hành hạ bản thân.



“Lão Đinh quả thực là một người thật thà, mình không nên đổ hết trách nhiệm lên đầu hắn như vậy, vốn dĩ mình cũng rất nhớ mong hai người đẹp kia, thôi được rồi, đợi sau khi việc này kết thúc, sẽ đền bù xứng đáng cho Lão Đinh, nói cho cùng, nhiều năm nay, Lão Đinh cũng đã vì mình mà làm không ít việc, ngẫm lại mấy người phụ nữ của mình, có người nào mà không có công lao của Lão Đinh.”



Hạo Ca nhìn Lão Đinh dập đầu, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy xúc động, hạ quyết tâm, muốn đền bù thật tốt cho Lão Đinh.



Ít nhất, cũng không thể khiến cho người thật lòng thật dạ làm việc vì mình phải cảm thấy thất vọng.



“Ha ha, không cần nói xin lỗi với tao.”



Chu Dương cười haha nói, anh cũng không ngờ Lão Đinh có thể làm đến mức này.



“Vậy là anh đã bỏ qua cho tôi rồi phải không?”



Lão Đinh thầm vui mừng, nhanh chóng ngẩng đầu, tràn đầy mong đợi nhìn Chu Dương, thậm chí, ngay cả khóe mắt cũng đã hơi ẩm ướt.



“Ý của tao là, bọn mày không nhận nhầm người, tao chính là người mà bọn màymuốn tìm.”



Chu Dương không chút áp lực, cười ha ha nói, cảm thấy nói chuyện không đầu đuôi với mấy người này ở đây, đúng là vô cùng thú vị.



Nếu không phải thời gian lúc này không còn sớm, khoảng cách từ chỗ ba cô gái Rocket Girls đến thành phố Liễu lại không quá ba mươi phút, nói không chừng anh còn muốn chơi đùa với bọn họ thêm một lúc nữa.



“Không nhận nhầm người?”



Lão Đinh hốt hoảng, hắn cho rằng người này vẫn chưa chịu bỏ qua cho mình, vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ tiếp tục dập dầu xuống đất.



“Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người, thật xin lỗi…”



“Đủ rồi, bọn mày thật sự không nhận nhầm người, tao là người mà bọn mày cần tìm, tao chính là Chu Dương.”



Chu Dương bình tĩnh nói.



“A?”



Lần này, bọn chúng cũng không có bất kỳ phản ứng nào.



Người này có ý gì?



Chu Dương? Cái tên này thật quen tai, giống như đã từng nghe ở đâu rồi, nhưng vào lúc này, bọn chúng không thể nào nhớ ra được?



Đám côn đồ mơ hồ khó hiểu, không biết Chu Dương nói tên của anh ra là có ý gì.



“Bọn mày không phải đến tìm Chu Dương sao? Tao chính là Chu Dương, là người bọn mày muốn tìm, cho nên, thật ra bọn mày không hề nhận nhầm người.”



Nhìn thấy phản ứng của đám người này, Chu Dương không biết phải làm sao, chỉ đành nhắc lại một lần nữa.



———————–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK