Mục lục
Chàng rể xuất chúng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 717: Xin trợ giúp​








Chương 717: Xin trợ giúp



Trước đây Chu Dương mới chỉ ghé qua khách sạn Huy Hoàng hai lần, một là đến xem mặt với Ngưu Xuyên, lần còn lại đến để bàn chuyện với Hổ Gia.



Từ sau lúc đó, Chu Dương cũng không tới khách sạn Huy Hoàng nữa.



Vả lại, nửa năm gần đây, số lần Chu Dương xuất hiện ở Đông Hải đều vô cùng ít ỏi.



Cho nên có nhiều người không nhận ra anh là chuyện bình thường.



“Ha ha, Chu Dương, lâu như vậy không liên lạc, chẳng lẽ là quên mất ông anh này rồi sao?”



Hổ Gia kéo Chu Dương lên tầng ba khách sạn, tới một phòng Vip dành riêng cho ông ấy.



Sau khi ngồi xuống, Hổ Gia nhìn Chu Dương chằm chằm khoảng mấy giây, sau đó thở dài.



“Thật không ngờ, mới nửa năm không gặp, Chu Dương cậu đã làm được nhiều chuyện ở tỉnh Tương Tây như vậy, thật sự khiến cho ông anh đây bái phục.”



Hổ Gia nói đều là thật lòng.



Tuy rằng đã nửa năm không gặp Chu Dương, nhưng ông ấy vẫn luôn chú ý đến những tin tức liên quan đến anh.



Không chỉ vì Hổ Gia đã lựa chọn hợp tác với Chu Dương từ khi Chu Dương và công ty Danh Dương chưa nổi tiếng.



Mà bởi vì ngay từ đầu Hổ Gia đã nhìn trúng con người Chu Dương, ông ấy cho rằng Chu Dương tuyệt đối không phải người tầm thường, cho dù bây giờ chưa có tiếng tăm lớn, nhưng tương lai nhất định sẽ trở thành người tài giỏi xuất chúng.



Sau đó hàng loạt sự việc đã xảy ra, chứng minh dự đoán của Hổ Gia là hoàn toàn chính xác.



Chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, Chu Dương đã đưa công ty Danh Dương phát triển nhanh chóng lên một tầm cao mới, trở thành công ty mỹ phẩm lớn nhất Đông Hải.



Mà sự hợp tác của Hổ Gia và công ty Danh Dương lúc đó, cũng mang lại cho ông ấy nhiều lợi nhuận.



Hổ Gia cũng biết thông tin Chu Dương rời khỏi Đông Hải, tới tỉnh Tương Tây.



Tuy rằng ông không đi cùng, nhưng vẫn luôn hỏi thăm tình hình của Chu Dương.



Xảy ra xung đột với người trong năm gia tộc lớn ở tỉnh Tương Tây.



Khiến Giang Bắc tàn phế, đánh Trương Anh, Trương Đào, náo loạn trong bữa tiệc Giang gia, đánh người của Đường gia và Dư gia, thậm chí còn khiến Giang Yến – đại tiểu thư nhà Giang gia bỏ trốn trong bữa tiệc.



Hổ Gia cảm thấy hết sức kinh ngạc khi nghe thông tin về Chu Dương, sau đó ông hết lời khen ngợi anh trước mặt mọi người xung quanh.



Hổ Gia cũng được coi là người có thế lực địa vị và thân phận ở Đông Hải, nhưng bởi vì tất cả đều do ông ấy cố gắng liều mình đạt được, do đó Hổ Gia hiểu rất rõ những gian khổ trong đó.



Có thể được coi là năm gia tộc lớn ở một nơi như tỉnh Tương Tây, thì chắc chắn đều là những gia tộc không tầm thường.



Mà Chu Dương lại là một người ngoài, vừa đến tỉnh Tương Tây, gần như đã liên tiếp vượt qua mọi khó khăn và quét sạch thế lực các gia tộc lớn, Hổ Gia hoàn toàn không dám tưởng tượng những khó khăn mà anh phải trải qua.



Sức mạnh và tình hình bên trong của năm gia tộc lớn, không phải là điều Hổ Gia có thể đoán được.



Đã có vài lần, thậm chí Hổ Gia còn lo lắng Chu Dương gặp chuyện không may ở Tương Tây, có điều, Chu Dương vẫn luôn an toàn.



Bây giờ trong lòng Hổ Gia cũng thở phào nhẹ nhõm, khi nhìn thấy Chu Dương ở trước mặt mình.



Không thể không phục, thời buổi ngày nay, chính là thế giới của người trẻ tuổi.



“Hổ Gia đang nói gì vậy, không phải tôi vẫn là tôi sao, chẳng lẽ chưa gặp nửa năm, tôi còn có thể mọc ra cánh tay thứ ba à?”



Chu Dương khẽ cười, vung cánh tay của mình lên, biểu cảm hơi phô trương.



Anh làm như vậy, chẳng qua là để làm bớt đi cảm giác xa lạ, trong khoảng thời gian nửa năm anh và Hổ Gia không gặp.



“Ha ha, mọi chuyện liên quan đến Chu Dương cậu ở tỉnh Tương Tây, tôi đều nghe cả rồi, tôi chỉ có thể nói cậu giỏi lắm, đúng là tuổi trẻ tài cao!”



Hổ Gia cười lớn tiếng, giơ ngón cái lên với Chu Dương.



Chu Dương nghe thấy vậy, lập tức hiểu ra, mặc dù bản thân trước đây ở tỉnh Tương Tây, nhưng Hổ Gia vẫn luôn chú ý tới anh.



“Không có gì là tuổi trẻ tài cao hay không tài cao cả, chẳng qua có người cản đường, tôi chỉ dọn sạch chướng ngại vật trêи đường mà thôi, không đáng được nhắc đến.”



“Hôm nay đến tìm Hổ Gia, quả thực là muốn nhờ ông giúp đỡ một việc.”



Chu Dương xua tay, thản nhiên nói, anh trở lại chủ đề chính, nói thẳng mục đích hôm nay tới đây.



Anh biết Hổ Gia là một người lòng dạ ngay thẳng, vòng vo nhiều với ông ấy cũng không hay lắm, chi bằng nói thẳng mục đích của bản thân, nghĩ tới mối quan hệ hợp tác của hai bên hiện giờ cũng coi như là êm dịu, chắc hẳn Hổ Gia sẽ đồng ý.



“Hả? Có chuyện gì, Chu Dương cứ nói thẳng, hễ là chuyện tôi có thể làm được, thì tôi nhất định sẽ dốc hết sức!”



Hổ Gia cam đoan, ánh mắt sắc bén nhìn Chu Dương, như thể muốn nhìn thấu con người anh.



“Là như vậy…”



Lúc này Chu Dương không hề do dự, nói thẳng vấn đề mà bản thân và công ty Danh Dương đang gặp phải.



Thời gian trôi qua từng phút, Chu Dương nói càng nhiều, vẻ mặt của Hổ Gia càng u ám.



Tuy rằng đây là chuyện của Chu Dương và công ty Danh Dương, nhưng cũng có liên quan rất lớn tới Hổ Gia.



Chưa kể rằng Hổ Gia vô cùng coi trọng Chu Dương, ông cho rằng trong tương lai anh nhất định sẽ trở thành người giỏi xuất chúng, ở thời điểm thích hợp đương nhiên ông ấy sẽ giúp đỡ anh.



Hơn nữa, hợp tác của Hổ Gia và công ty Danh Dương đã mang đến cho ông lợi nhuận to lớn.



Bây giờ lại có người muốn động tới công ty Danh Dương, đây đồng nghĩa với việc bọn họ đang động đến miếng bánh của Hổ Gia.



“Chu Dương, cậu nói xem bây giờ phải làm thế nào, cậu nói đi, tôi nhất định sẽ hỗ trợ hết sức.”



Hổ Gia lập tức vỗ ngực bảo đảm.



Thông qua mức độ nghiêm trọng trong lời nói của Chu Dương, Hổ Gia biết, tình hình trước mắt vô cùng nguy cấp.



Một khi những người đó thâu tóm được toàn bộ chín cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương ở quận Phổ Đà, sẽ gây ra những cản trở vô cùng nghiêm trọng cho sự phát triển của công ty Danh Dương.



Một khi sự phát triển của công ty bị ngăn cản, đương nhiên cũng chặn con đường kiếm tiền của Hổ Gia.



Cái gọi là cắt đứt đường tiền tài của người khác, giống như giết cha mẹ của họ.



Tuy rằng bây giờ còn chưa tới mức độ đó, nhưng Hổ Gia cũng không thể xem thường.



Đây cũng là lần đầu tiên Chu Dương tìm đến sự giúp đỡ của Hổ Gia, nếu ông ấy không trợ giúp, nhất định sẽ để lại ấn tượng không tốt, mối quan hệ hợp tác hai bên cũng sẽ không bền lâu.



“Vậy tôi cảm ơn Hổ Gia nhiều, tôi muốn mượn một vài người chỗ Hổ Gia, đặc biệt là Tiểu Đao.”



Chu Dương cũng không ngại ngùng, nói thẳng vào việc chính.



“Ừ, được, tôi cho cậu mượn năm mươi người, đủ chứ?”



Hổ Gia im lặng một lúc, thấp giọng nói.



Thực ra ở xã hội bây giờ năm mươi người so với một gia tộc hoặc một thế lực nào đó, cũng không phải là ít.



Huống hồ, nếu Hổ Gia đã nói giúp đỡ, ông ấy cũng biết rằng Chu Dương sắp phải đối mặt với thực lực như thế nào, như vậy, năm mươi người này nhất định không phải là người bình thường.



“Người đâu, gọi A Bào tới đây, bảo cậu ta gọi Tiểu Đao đến.”



Hổ Gia lập tức gọi một cuộc điện thoại, giọng điệu vô cùng nặng nề.



“Hổ Gia, ngoài điều này ra, tôi còn muốn biết thêm một chuyện, không biết, bên ông có manh mối nào liên quan đến những người đó không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK