Chương 656: Đồng diễm
Chương 656: Đồng Diễm
Đồng Diễm ôm chặt cánh tay bạn trai mình đứng nhìn Liễu Tuyết, vẻ mặt kiêu ngạo như một cô công chúa.
Giọng nói dịu dàng còn mang theo sự thách thức và đắc ý.
Đồng Diễm vừa dứt lời, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Liễu Tuyết.
Liễu Tuyết có bạn trai chưa, đây không phải là chuyện chỉ mình Đồng Diễm muốn biết mà những người khác cũng rất tò mò.
Chuyện này có thể nói không chỉ là chuyện của riêng cô, mà đều có liên quan đến tất cả mọi người.
Dù sao cũng là một trong hai hoa khôi của lớp đại học, Liễu Tuyết vẫn được rất nhiều người ngưỡng mộ. Mặc dù mọi người biết mình không có hy vọng nhưng nếu biết Liễu Tuyết đã có bạn trai thì trong lòng họ cũng sẽ hơi khó chịu.
Thậm chí một vài người sẽ có suy nghĩ ngoan cố tại sao bạn trai Liễu Tuyết không phải là mình.
“Đúng vậy, Liễu Tuyết à, cậu có bạn trai chưa?”
“Một người xinh đẹp như Liễu Tuyết sao lại chưa có bạn trai được chứ?”
“Phải đó, có lẽ Liễu Tuyết của chúng ta đã tìm được một người giàu có rồi. Vịnh Lục Cảnh là khu biệt thự của người giàu, ai ở đó mà không có tiền chứ?”
…
Những người khác cũng lần lượt phụ họa theo lời của Đồng Diễm, dường như họ rất có hứng thú với chuyện Liễu Tuyết có bạn trai hay chưa.
Trong những lời nói này có ý tò mò và nghi ngờ, cũng có không cam lòng, ghen tuông, tất nhiên cũng có đố kị và không thoải mái.
Liễu Tuyết vẫn không nói lời nào.
Cô yên lặng nhìn Đồng Diễm không chớp mắt.
Cô biết tại sao Đồng Diễm lại hỏi như vậy, rõ ràng là muốn khoe khoang bạn trai của cô ta trước mặt cô.
Trước đây khi còn học đại học, hai người đều là hoa khôi của lớp, dĩ nhiên sẽ có không ít cạnh tranh.
Mặc dù Liễu Tuyết không hề để tâm đến chuyện này, cũng không xem trọng danh xưng hoa khôi gì đó, nhưng Đồng Diễm lại không như vậy.
Đồng Diễm luôn muốn cạnh tranh phân cao thấp với Liễu Tuyết trong mọi phương diện.
Dường như chỉ có như vậy mới có thể chứng tỏ Đồng Diễm cô ta mới là hoa khôi duy nhất trong lớp, mới có thể thu hút mọi ánh mắt và sự ngưỡng mộ của nam sinh viên, để đánh bại Liễu Tuyết.
Bây giờ mọi người đều đã tốt nghiệp được nửa năm.
Đồng Diễm tìm được bạn trai, hơn nữa dáng vẻ lại không tệ, dĩ nhiên muốn so cao thấp với Liễu Tuyết xem thử bạn trai của ai tốt hơn.
Nhưng vì Đồng Diễm nhìn bên cạnh Liễu Tuyết không có người đàn ông nào nên cô ta mới giả vờ ngạc nhiên hỏi như vậy.
Thật ra Đồng Diễm làm như vậy chẳng qua muốn nhân cơ hội này chế nhạo Liễu Tuyết.
Thời đại học không phải Liễu Tuyết cậu là hoa khôi à? Sao tốt nghiệp nửa năm rồi mà chẳng có lấy một người bạn trai vậy, có phải không ai thích cậu không?
Dường như đây đều là những suy nghĩ mờ ám lúc này trong đầu Đồng Diễm.
Liễu Tuyết lặng lẽ nhìn Đồng Diễm, bình thản nghe những người khác thảo luận về chuyện mình đã có bạn trai chưa.
Trong lòng cô bỗng xuất hiện bóng dáng của một người.
Ánh mắt Liễu Tuyết vô thức nhìn bạn trai của Đồng Diễm, so sánh người này với người trong lòng cô.
Bạn trai Đồng Diễm quả thật không tệ, cao to đẹp trai, rất chú trọng cách ăn mặc.
Liễu Tuyết chỉ liếc qua đã nhận ra bộ đồ hắn đang mặc rất có giá trị, ít nhất cũng trêи một trăm ngàn tệ.
Chưa kể chiếc đồng hồ trêи tay người đàn ông này càng không biết giá trị bao nhiêu.
Lúc này Liễu Tuyết khẽ cau mày.
Cô nhận ra ánh mắt bạn trai Đồng Diễm không đứng đắn, thỉnh thoảng lại liếc trộm cô.
Thậm chí, lúc nhận ra Liễu Tuyết cũng đang nhìn mình, hắn càng không biết xấu hổ mà nhìn thẳng vào Liễu Tuyết, đôi mắt lóe lên những biểu cảm khó hiểu.
Liễu Tuyết biết biểu cảm đó có ý gì.
Trước đây khi vừa đến vịnh Lục Cảnh làm việc, cô từng gặp vài khách hàng cũng có biểu cảm tương tự như vậy khi nhìn cô.
Loại biểu cảm này là tham lam và ham muốn, nhưng lại khiến Liễu Tuyết cảm thấy vô cùng khó chịu.
So với mấy người đó, Liễu Tuyết thấy bóng dáng người đàn ông trong đầu cô tốt hơn ngàn vạn lần.
Chưa nói đến những thứ khác, ánh mắt người đàn ông đó nhìn cô rất thuần khiết, không xen lẫn bất kì ham muốn tham lam nào, chỉ là đơn thuần là sự tán thưởng khiến Liễu Tuyết rất có thiện cảm với người đó.
“Tôi có bạn trai hay chưa hình như chẳng liên quan đến cậu.”
Mặc dù Liễu Tuyết không muốn tranh cãi với Đồng Diễm, nhưng cô cũng không muốn mình bị Đồng Diễm cười nhạo, thậm chí là xem thường.
Hơn nữa, bây giờ đúng là Liễu Tuyết vẫn chưa có bạn trai, mặc dù trong lòng cô đã có người thương nhớ, song cô cũng biết đó chẳng qua chỉ là mơ tưởng của riêng cô mà thôi.
Chưa nói đến việc người kia suy nghĩ thế nào về cô, chỉ nghĩ đến việc người đó đã kết hôn, vẻ mặt Liễu Tuyết lập tức tối sầm lại.
Sắc mặt cô thay đổi đương nhiên không thoát khỏi tầm mắt nhìn chằm chằm của Đồng Diễm.
“Ha ha, Liễu Tuyết à, tôi thấy không phải cậu chưa có bạn trai mà là muốn trèo cao nhưng người khác không thèm thích cậu đúng chứ?”
Đồng Diễm cười mỉa mai.
Tất nhiên Đồng Diễm cũng thấy được vẻ u ám vừa thoáng qua trêи gương mặt Liễu Tuyết.
Đồng Diễm không chỉ để ý mà chính cô ta cũng đã từng như vậy.
Lần đó, Đồng Diễm muốn chủ động bám lấy con cháu của một gia tộc lớn, nhưng lại bị đối phương chơi xong rồi vứt bỏ.
Đó là kí ức khắc sâu trong lòng Đồng Diễm.
Thế nên khoảng khắc nhìn thấy vẻ mặt u ám của Liễu Tuyết, cô ta lập tức hiểu ra.
Chắc chắn Liễu Tuyết cũng giống cô ta muốn đeo bám con cháu một gia tộc lớn nào đó hoặc công tử nhà giàu, nhưng bị đối phương từ chối nên mới phản ứng như vậy.
Hừ, hay cho Liễu Tuyết cậu, uổng công tôi cứ nghĩ cậu đơn thuần, ngây thơ nhưng không ngờ cậu cũng là người giống tôi.
Lúc trước ở trường cậu cứ giả bộ ngây thơ, thuần khiết, cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật của cậu rồi.
Gương mặt Đồng Diễm đầy vẻ đắc ý và chế giễu như thể cô ta cũng phát hiện ra bí mật động trời của Liễu Tuyết.
“Đồng Diễm, cậu nói bậy bạ gì vậy!”
Liễu Tuyết tức giận, cô không ngờ Đồng Diễm lại nói như thế.
Đây rõ ràng là vu khống!
“Ha ha, tôi chỉ tùy tiện nói thôi, nhưng Liễu Tuyết, đến bây giờ cậu vẫn chưa có bạn trai, đừng yêu cầu quá cao, bây giờ không ít người phụ nữ lớn tuổi tìm được bạn trai tốt đâu.”
Đồng Diễm tỏ vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, cô ta xoay người ôm cánh tay bạn trai mình giới thiệu với mọi người.
“Để tôi giới thiệu với các cậu, đây là bạn trai tôi, hiện giờ anh ấy là tổng giám đốc công ty mỹ phẩm Cô Gái Thời Thượng ở Đông Hải.”
Đồng Diễm vừa nói vừa ghé sát vào lòng Trương Dũng, gương mặt cô ta tràn đầy vẻ hạnh phúc và đắc ý.
Dù sao phụ nữ giống bọn họ tìm được bạn trai là ông chủ của một công ty cũng không phải là chuyện đơn giản.
Đồng Diễm vừa dứt lời, trong phòng bỗng trở nên chấn động.
Lúc Liễu Tuyết xuất hiện cũng làm mọi người trong phòng nhốn nháo.
Nhưng bởi vì Liễu Tuyết là hoa khôi của lớp, xuất hiện ở đây tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý và nhiệt tình của mọi người.
———————-