Chương 763: Thẩm vấn (3)
Chu Dương khẽ gật đầu, đương nhiên anh biết Hứa Phi không dám nói dối.
Nhưng cho dù là gia tộc ẩn dật Hứa gia, có lẽ cũng không dễ dàng có được nhiều tông sư võ giả như vậy.
Những điều Hứa Phi nói, Chu Dương không tin tưởng hoàn toàn.
Trong một gia tộc ẩn dật rốt cuộc có bao nhiêu tông sư võ giả,nhất định không thể biết được qua vẻ bề ngoài và gia tộc cũng không dễ dàng nói cho đám con cháu biết có bao nhiêu tông sư võ giả trong gia tộc.
Chu Dương đoán, e rằng toàn bộ Hứa gia cũng chỉ có gia chủ mới biết rõ rốt cuộc gia tộc có bao nhiêu tông sư võ giả.
Về phần những điều người khác biết, chẳng qua chỉ là những gì gia chủ muốn để cho họ biết mà thôi, hoàn toàn không chắc chắn.
“Hứa Phi, tôi lại hỏi cậu, Hứa gia rốt cuộc ở đâu?”
Ánh mắt Chu Dương sáng rực, nhìn Hứa Phi chằm chằm.
Đây là chuyện vô cùng nhạy cảm, liên quan đến vấn đề then chốt của gia tộc ẩn dật.
Vấn đề như vậy, ở một gia tộc ẩn dật như Hứa gia nhất định yêu cầu rất nghiêm khắc.
Thậm chí, rất có thể một khi trong gia tộc có người tiết lộ vị trí của gia tộc sẽ bị diệt khẩu.
Có điều, Hứa gia là gia tộc ẩn dật đầu tiên Chu Dương biết đến, cũng là gia tộc ẩn dật đầu tiên anh tiếp xúc, việc này có ý nghĩa rất quan trọng với Chu Dương.
Dẫu sao, Đông Hải xuất hiện một gia tộc ẩn dật đầu tiên, có thể sẽ có cái thứ hai, vậy thì cả nước sẽ có bao nhiêu gia tộc ẩn dật?
Mặc dù trong giai đoạn này, Chu Dương có thể không tiếp cận được bọn họ, nhưng mục tiêu cuối cùng của Chu Dương là trở lại Chu gia, với vị thế của Chu gia thì việc va chạm với những gia tộc ẩn dật như vậy là điều khó tránh khỏi.
Hơn nữa, Chu Dương đoán trêи đường anh trở lại Chu gia chắc chắn sẽ gặp sự tập kϊƈɦ từ gia tộc ẩn dật.
“Cái gì, anh… chuyện này tôi thật sự không biết, tôi không thể nói, nói ra tôi sẽ chết chắc, cho dù anh đánh tôi thế nào tôi cũng không nói được.”
Hứa Phi trừng mắt nhìn Chu Dương, vẻ mặt không thể tin được.
Hắn không ngờ Chu Dương sẽ hỏi như vậy.
Hứa Phi đương nhiên biết vị trí của Hứa gia, nhưng hắn không thể nói, dù chỉ một chữ hay bất kì thông tin hữu ích nào cũng không thể tiết lộ.
Bằng không, theo quy tắc của gia tộc, bất cứ ai tiết lộ vị trí của gia tộc đều sẽ bị xử lý.
Cách xử lý thế nào, lúc nhỏ Hứa Phi đã được chứng kiến một lần, khi ấy có kẻ tiết lộ vị trí của Hứa gia, bị người của Hứa gia bắt được, liền bị giết chết ở từ đường gia tộc.
Từ đó Hứa Phi luôn khắc sâu quy tắc nghiêm khắc này của gia tộc trong tâm trí.
Vậy nên lúc này khi nghe câu hỏi của Chu Dương, Hứa Phi sợ đến hồn bay phách lạc.
Một khi hắn nói ra, dù bây giờ hắn đang ở trong tay Chu Dương thì thứ chờ đón hắn cuối cùng vẫn là cái chết.
Hứa Phi không muốn chết, thà giống Hứa Du bị tông sư võ giả Ngưu Xuyên đánh còn hơn là chết.
Chu Dương không nói gì, biểu hiện của Hứa Phi đúng như dự đoán của anh.
Hứa gia là gia tộc ẩn dật, vậy nên vị trí chính xác của gia tộc tất nhiên là một nơi cực kỳ bí mật, không dễ gì để người khác biết.
Chỉ là, Chu Dương không ngờ rằng, quy tắc của Hứa gia nghiêm khắc đến vậy, thực sự sẽ giết chết người tiết lộ vị trí của gia tộc.
Nhìn tình trạng của Hứa Phi lúc này, chắc chắn hắn đã tận mắt chứng kiến việc gia tộc giết chết người để lộ vị trí gia tộc.
Vì vậy Hứa Phi mới nhất quyết không nói, thà bị Ngưu Xuyên đánh như Hứa Du còn hơn.
Chu Dương cũng không thực sự muốn biết vị trí của Hứa gia, có quy tắc nghiêm khắc như vậy, cho dù có hỏi thế nào bọn nhất định sẽ không nói ra.
Có điều, những thông tin vừa có được cũng đã đủ.
Chu Dương đã có được vài manh mối liên quan đến chuyện Hứa gia nôn nóng muốn có được viên ngọc đó.
Bằng chứng về cảnh giới thần bí, tư cách.
Còn cả thực lực của Hứa gia, có ít nhất hơn mười tông sư võ giả.
Đây là một lực lượng mà lúc này anh hoàn toàn không thể đánh bại được.
Nếu như Hứa gia có đủ tham vọng với viên ngọc này, nhất định phải lấy nó bằng được, có lẽ Chu Dương thực sự không giữ nổi.
Tuy nhiên trước nay Chu Dương chưa bao giờ là người dễ dàng khuất phục.
Chiến đấu mới là chân lý.
Bây giờ Chu Dương không có cách, không có nghĩa là về sau cũng không có.
Ít nhất, khoảng thời gian Hứa gia nhận ra đã mất liên lạc với Hứa Du và phái người đi tìm hắn cũng đủ để Chu Dương chuẩn bị vài thứ.
Sau đó, Chu Dương lại tìm mấy người nữa hỏi vài câu hỏi thông thường.
Cơ bản toàn là trong thời gian này họ làm thế nào, thông qua thủ đoạn gì lấy được cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương, từng hợp tác với ai.
Thấy những câu hỏi của Chu Dương đều là những câu hỏi cơ bản, không hề có vấn đề đặc biệt quan trọng nào, mấy người bị hỏi đều trả lời tường tận, ít nhất như vậy họ cũng không bị đánh giống Hứa Du.
...
Hai giờ sau, Chu Dương và Ngưu Xuyên mới bước ra khỏi phòng.
Mười người đó đều bị Ngưu Xuyên trói chặt, tạm thời nhốt ở đó.
“Đi, chúng ta đi tìm Hổ gia, lần này, có thể sẽ cần ông ấy giúp.”
Chu Dương mỉm cười, cảm thấy mình đột nhiên trở thành người quan trọng trong mắt một gia tộc ẩn dật,cũng hơi bất ngờ, ngoài ra còn có chút đắc ý.
Dẫu sao, người khác có lẽ chưa từng nhận được cách đối đãi như vậy.
“Chu Dương, thế nào rồi? Hỏi được kha khá rồi chứ?”
Hổ gia vẫy tay bảo Chu Dương ngồi xuống, cười hỏi.
Hổ gia cung cấp cho Chu Dương một phòng Vip, để anh và Ngưu Xuyên tự mình vào tra hỏi, cũng không sắp xếp ai khác vào cùng, đây chính là sự tôn trọng của Hổ gia với Chu Dương.
Chu Dương biết rõ điều này, nên anh có cảm tình rất tốt với Hổ gia.
Ít nhất, Hổ gia phân định mọi chuyện rất rõ ràng, biết chuyện gì có thể can thiệp, chuyện gì không nên nhúng tay vào.
“Hỏi được khá nhiều rồi, trước mắt cũng không có phiền phức gì, chúng ta bắt đám Hứa Du đi thì liên lạc giữa Hứa Du với Hứa gia sẽ bị cắt đứt, đợi tới khi Hứa gia phát hiện ra, nhất định sẽ cho người tới điều tra, tôi lo lúc ấy sẽ khá rắc rối.”
Chu Dương lắc đầu, bất lực nói.
Không phải Chu Dương kể khổ với Hổ gia, mà thực sự đây là lần đầu tiên Chu Dương gặp phải chuyện này, không biết nên làm thế nào.
Chu Dương có kinh nghiệm đối phó với gia tộc hạng nhất và gia tộc hạng hai.
Thế nhưng lần này là đối đầu trực tiếp với một gia tộc ẩn dật, Chu Dương không những chẳng có chút kinh nghiệm nào, mà còn chưa hiểu rõ về Hứa gia, chỉ biết nửa vời, hoàn toàn không rõ thực lực của Hứa gia như thế nào.
Trong hoàn cảnh như vậy, Chu Dương hơi luống cuống, hoang mang không biết làm sao cũng là điều bình thường.