Chương 502: Khuyên bảo (2)
Chương 502: Khuyên bảo (2)
Thẩm Bích Quân nói rất chân thành, giọng điệu cũng hết sức nhẹ nhàng tình cảm, như thể lúc này cô và Giang Yến thân thiết như hai chị em.
“Cô cũng như vậy đúng không?”
Giang Yến thì thào nói, ánh mắt nhìn Thẩm Bích Quân cũng gần gủi hơn nhiều.
Cô nghe Thẩm Bích Quân nói xong, trong lòng thầm suy nghĩ, rồi so sánh những trải nghiệm của mình với Thẩm Bích Quân.
Giang Yến đột nhiên phát hiện, bản thân cô rất giống Thẩm Bích Quân.
Xét về gia thế, nếu so sánh với người bình thường, thì cũng được coi là gia đình giàu sang.
Trong nhà, mẹ sớm qua đời, sống chung với bố thì thiếu hòa hợp, hoặc có thể nói, mối quan hệ bố con nảy sinh rất nhiều hiểu lầm và khó thấu hiểu.
Nhưng Giang Yến phát hiện cô có một điểm khác biệt với Thẩm Bích Quân.
Đó chính là tính cách.
Sau mấy lần tiếp xúc với Thẩm Bích Quân, Giang Yến cũng biết thêm không ít.
So với tính cách hướng nội của cô, thì tính cách Thẩm Bích Quân hướng ngoại hơn, tiếp xúc với người khác cũng thân thiết gần gũi, thậm chí ngay cả chuyện bất hòa với gia đình, vào thời điểm khó giải quyết hay khó xử lí nhất, Thẩm Bích Quân cũng mạnh mẽ quyết đoán, nói một là một hai là hai.
“Đương nhiên, tôi không có khả năng nói dối, hơn nữa cũng không cần phải nói dối, dù sao, những chuyện này, cô hỏi thăm tin tức ở Đông Hải, đều có thể biết được.”
“Hơn nữa, có một điều có thể cô chưa biết, trước kia Chu Dương là một nhân viên bình thường trong công ty của tôi suốt ba năm, thậm chí tôi cũng không chú tâm tới anh ấy.”
Thẩm Bích Quân cười nói, vừa nghĩ tới trước kia Chu Dương ở trong công ty cô làm người vô hình suốt ba năm, mãi đến khi dự án sản phẩm trắng da chống lão hóa được tiến hành, anh đột nhiên đến tìm cô, nói trong tay anh có bằng sáng chế quan trọng của dự án này.
Khi đó Chu Dương mới lọt vào tầm mắt của Thẩm Bích Quân.
Bởi vì Chu Dương vô cùng tự tin với dự án này, nên Thẩm Bích Quân mới đồng ý với mấy điều kiện của Chu Dương, để đổi lấy bằng sáng chế của dự án sản phẩm làm trắng da và chống lão hóa.
Lúc đó, Chu Dương đã trở thành người phụ trách toàn bộ dự án, thậm chí có được cổ phần của công ty Danh Dương.
Về sau, trong quá trình tiến hành dự án và những lúc anh xử lí công việc của công ty, Thẩm Bích Quân cũng phát hiện Chu Dương có những phương diện mà người khác không hề hay biết.
Năng lực của người này căn bản không giống với biểu hiện lúc trước ở công ty.
Trái lại, Thẩm Bích Quân phát hiện Chu Dương có sức phán đoán và năng lực làm việc vô cùng tốt, hơn nữa khi anh xử lí một vài tình huống đặc biệt, cũng có đủ kinh nghiệm, thậm chí có thể nói là vô cùng lão luyện, suy nghĩ chu đáo mọi mặt.
Giống như vụ việc sản phẩm của công ty Danh Dương bị vu oan gây hủy hoại nhan sắc, Chu Dương là người đầu tiên đưa ra phương án phát sóng trực tiếp quá trình kiểm định chất lượng sản phẩm.
Sau đó kết quả kiểm định cũng đã chứng thực phán đoán và lựa chọn của Chu Dương, cách đây không lâu, khi Trương gia gặp phải sự việc tương tự, cũng đã tham khảo cách làm của Chu Dương.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là Thẩm Bích Quân phát hiện, năng lực Chu Dương không chỉ ở trong công ty Danh Dương, ở Đông Hải, với thân phận anh như vậy, có thể kết giao với những nhân vật có sức ảnh hưởng lớn, đồng thời cũng không tầm thường.
Trong đó, Hổ gia thì không cần phải nói nhiều nữa, mặc dù Thẩm Bích Quân chỉ gặp Hổ gia vài lần, nhưng cũng hiểu rất rõ một vài thủ đoạn của Hổ gia, cô biết sức ảnh hưởng của Hổ gia ở Đông Hải, tuyệt đối không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài.
Càng huống hồ, Trần Thế Hào của câu lạc bộ Silver Lake lại càng đối đãi khác biệt với Chu Dương.
Nhìn bộ dạng của ông ấy, thiếu chú nữa đã đẩy con gái Trần Hân vào lòng Chu Dương.
Nếu như nói, Hổ gia hợp tác với Chu Dương có thể kiếm được đủ mọi loại lợi ích.
Thế thì Trần Thế Hào làm như vậy, chứng tỏ Chu Dương nhất định có thân phận không tầm thường.
Có điều, bây giờ thân phận của anh chưa ai biết rõ, ít nhất, Chu Dương không muốn biểu hiện ra ngoài.
Mà nửa năm qua, thời gian tiếp xúc gần gủi với Chu Dương càng ngày càng nhiều, Thẩm Bích Quân có thể chứng kiến và suy đoán nhiều điều về Chu Dương.
Tạm chưa nói đến những thứ khác, chỉ với bộ dạng Trần Thế Hào đi theo Chu Dương, rõ ràng đang đối đãi với Chu Dương như thiếu gia của mình.
Tuy nhiên những điều này để sau hãy nói, Thẩm Bích Quân cũng không có dự định kể với Giang Yến, hơn nữa, cho dù cô có nói, thật ra cũng không có tác dụng gì.
Ngược lại có thể sẽ làm Giang Yến suy nghĩ nhiều hơn, dẫn đến việc khiến cô tiếp tục đi vào ngõ cụt.
“Thật thú vị, tôi còn tưởng rằng ngay từ đầu Chu Dương đã gây dựng sự nghiệp cùng cô.”
Giang Yến nhẹ nhàng nâng tay che mặt, không còn bộ dạng đờ đẫn như trước, mà sắc mặt đã hồng hào hơn, trông có vẻ đã ổn.
Đặc biệt là ánh mắt của Giang Yến đã có sức sống hơn.
“Thật ra, tôi hiểu rất rõ những suy nghĩ trong lòng cô lúc này, tôi cũng biết, tại sao cô lại rơi vào bế tắc.”
Thẩm Bích Quân cười nói.
“Cô có tình cảm với Chu Dương, song cô lại không biết tình cảm Chu Dương đối với cô là gì, mà bây giờ, gia đình cô lại hết sức bất mãn đối với việc cô tiếp xúc qua lại cùng Chu Dương, thậm chí, người bố thân cận nhất với cô cũng phản đối, còn ra tay đánh cô.”
“Điều này khiến cô hơi do dự, không biết phải đưa ra lựa chọn gì, bởi vì theo ý của cô, cho dù chọn bên nào, thì bên còn lại sẽ bị thương tổn, phải không?”
Thẩm Bích Quân hiểu rõ một vài ý nghĩ trong lòng Giang Yến.
Lúc trước cô cũng có loại suy nghĩ này.
Tuy nhiên khác với Giang Yến, Thẩm Bích Quân đã rất quả quyết và dứt khoát với bố của cô Thẩm Duy Ngôn, nhất là trong tình huống Thẩm Trạch và bà Thẩm ở một bên đổ thêm dầu vào lửa, Thẩm Bích Quân đã thẳng thắn đưa ra quyết định và lựa chọn của mình.
Hơn nữa, cô đưa ra lựa chọn, cũng sẽ không có gánh nặng gì trong lòng, không cảm thấy đứng về phía Chu Dương, sẽ khiến Thẩm Duy Ngôn đau lòng.
Thế nhưng Giang Yến lại khác.
“Bây giờ tôi cũng không khuyên cô nhất định phải đứng về phía Chu Dương, nhưng cô cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, tự đưa mình vào ngõ cụt, suy cho cùng, lúc này mâu thuẫn giữa Chu Dương và Giang gia cũng không phải là không thể hòa giải.”
“Hơn nữa, có một chuyện, tôi nghĩ nói cho cô thì cũng không có vấn đề gì.”
Thẩm Bích Quân chần chừ một lát, vẫn ngập ngừng nói ra.
Hơn nữa, cô nghĩ cứ coi như cô nói với Giang Yến, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn.
“Gì vậy?”
Giang Yến tò mò, cô thấy dáng vẻ chần chừ của Thẩm Bích Quân như vậy, rõ ràng là chuyện vô cùng quan trọng, thậm chí, trong lúc mơ hồ, Giang Yến nghĩ chuyện này có khả năng liên quan tới Chu Dương và Giang gia.
“Thật ra, trước kia bác cả của cô, Giang Hành Phương đã tự đến tìm chúng tôi một lần, nói ông ta sẽ xóa bỏ toàn bộ ân oán với Chu Dương, sau này không làm chuyện gì bất lợi cho Chu Dương.”
“Cô cũng biết, Giang Bắc – con trai của Giang Hành Phương, đã bị Chu Dương đánh đến mức tàn phế, mà nếu ông ta nói như vậy, thì tuyệt đối sẽ không đổi ý, vậy thì ân oán lớn nhất giữa Chu Dương và Giang gia, chuyện Giang Bắc bị phế gần như đã được hòa giải, giữa Chu Dương và Giang gia, cũng không mối thù hận nào khác, cho nên, từ thái độ của Giang Hành Phương có thể thấy mối quan hệ hai bên sẽ trở nên tốt đẹp hơn.”
———————–