Chương 560: Chỗ tốt
Chương 560: Chỗ tốt
Cư dân mạng đều biết chuyện Rocket Girls đăng bài trêи mạng xã hội Weibo, nằm trong top tìm kiếm từ khóa nổi bật.
Mà đối việc với một bộ phận fans ở thành phố Liễu tự phát đi đến Mỹ phẩm thành phố Liễu chặn cửa cũng lặng lẽ lan truyền trêи mạng.
Tuy nhiên, những dư luận đổ thêm dầu vào lửa vừa mới nổi lên, đã rất nhanh được xóa đi, cũng khiến vài người phải kiêng dè.
Ngay ngày hôm sau, Rocket Girls lại đăng thêm một bài Weibo nữa.
Mà bài đăng Weibo này chính là một lời giải thích đối với bài đăng ngày hôm qua.
Theo lời giải thích của Rocket Girls, bọn họ và Mỹ phẩm thành phố Liễu vốn không có gì gọi là chuyện không vui.
Chỉ là, lúc đầu họ đến thành phố Liễu biểu diễn là vì nể mặt một người bạn, nhưng bây giờ, người bạn đó vì vài nguyên nhân đã rời khỏi chi nhánh ở thành phố Liễu, mà họ lại muốn thể hiện bất bình vì người bạn đó nên mới đăng Weibo như vậy.
Lần này, không giải thích còn đỡ.
Một khi giải thích, lại lập tức gây ra một trận sóng gió lớn trêи mạng.
Vốn dĩ mọi người còn chẳng cảm thấy chi nhánh thành phố Liễu này, bây giờ đổi tên thành Mỹ phẩm thành phố Liễu không có gì lạ, nhưng khi nghe Rocket Girls nói như vậy, có vẻ tình cảnh bên trong có mờ ám.
Trong chớp mắt, các kiểu suy đoán về Mỹ phẩm thành phố Liễu trêи mạng dồn dập kéo đến.
Khu làm việc tầng hai ở Mỹ phẩm thành phố Liễu.
“Bụp!”
Một âm thanh rầu rĩ, Vương Vĩ đấm mạnh lên mặt bàn, nhìn những bình luận và suy đoán ở Weibo trêи màn hình máy tính, sắc mặt u ám tới cực điểm.
Ở bên cạnh ông ta, mấy người cộng sự Đinh Tuấn Phong, Thẩm Hải, Triệu Thành đều vây quanh, sắc mặt ai cũng rất khó coi.
Hôm qua bị hơn một trăm người vây chặn ở cửa lớn, đã khiến Mỹ phẩm thành phố Liễu của họ trở thành trò cười trêи toàn phố đi bộ.
Còn hôm nay, cho đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện khách hàng nào.
Nguyên do trong đó, không cần nghĩ nhiều, họ cũng có thể đoán được một chút.
Ngoài Weibo của Rocket Girls, khách hàng còn lo lắng đám người hôm qua lại vây quanh chặn cửa lớn lần nữa.
Đến lúc đó, khách hàng cũng sẽ bị chặn ở trong cửa hàng.
“Nhóm Rocket Girls có mối quan hệ tốt với Chu Dương như vậy, trong lúc này họ lại đăng hai bài liên tiếp trêи Weibo, nhất định là do Chu Dương ở đằng sau sai khiến.”
Sắc mặt Đinh Tuấn Phong trở nên dữ dằn, nhìn những bình luận trêи màn hình máy tính mà hận đến nghiến răng.
Chính vì những người này, cái tổ chức có tên Đội Quân Rocket, hôm qua tụ tập hơn một trăm người vây chặn ở trước cửa hàng, còn tàn nhẫn đánh hắn một trận, bây giờ trêи người hắn vẫn còn vết bầm tím từng mảng, không cẩn thận một chút là lại đau nhói.
“Đúng vậy, buổi lễ khai trương hôm đó chúng ta đã nhìn thấy, ba người Rocket Girls, đặc biệt là Tô Hiểu Manh, đi theo sau Chu Dương giống như một tình nhân nhỏ, nếu nói việc này không có chủ ý của Chu Dương thì tôi không tin.”
Thẩm Hải cũng trầm giọng nói ra.
Bây giờ trong lòng hắn thật ra đã cảm thấy hơi hối hận.
Nếu hắn đi theo Diệp Phượng, kiên quyết phản đối Vương Vĩ tách khỏi công ty Danh Dương, thì sẽ không xảy ra chuyện như bây giờ.
Rocket Girls là nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng toàn quốc, hơn nữa công ty đằng sau họ ở trong nước cũng có thực lực vô cùng lớn, căn bản bọn họ không thể làm gì được.
Mà bọn họ căn bản cũng không có cách nào đối phó với Rocket Girls.
Ngăn chặn sự phát triển ư?
Bọn họ chỉ là đối tác của một cửa hàng, cho dù tính cả sản nghiệp của riêng mỗi người ở Đông Hải cộng lại với nhau, cũng không thể nào ngăn chặn được sự phát triển sự nghiệp của Rocket Girls.
Hơn nữa, bọn họ cũng không làm trong ngành giải trí, vốn không hề có sức ảnh hưởng gì trong ngành này.
“Hừ, yên tâm, không phải chỉ ba con ranh thôi sao, bọn chúng dám nói như vậy thì cứ tùy bọn chúng nói là được, ngành giải trí trong nước không phải chỉ cần ba con ranh đó nói là xong.”
Vương Vĩ lạnh lùng nói.
Ông ta đã nghĩ rằng, nếu bọn họ không thể làm gì Rocket Girls, thì ông ta sẽ đi tìm Khổng Huy.
Khổng Huy chắc chắn quen biết nhiều người trong giới giải trí hơn, bất kể là đại minh tinh hay vài công ty lớn ở giới giải trí, đánh tiếng với họ chắc chắn sẽ nhẹ nhàng đi không ít.
Huống hồ ở thủ đô, Khổng Huy cũng thân thuộc.
Trước đó Khổng Huy mới từ thủ đô quay về, ở thủ đô có lẽ cũng quen biết được vài người rất có sức mạnh, có lẽ hắn sẽ có cách.
Nhưng vừa nghĩ đến việc làm phiền Khổng Huy, bản thân nhất định sẽ phải trả giá, hơn nữa giá cả nhất định là không thấp, trong lòng Vương Vĩ đau như rỉ máu.
Với tính cách của Khổng Huy, nhờ hắn làm việc, nhất định phải nhả ra cổ phần công ty trong tay mình.
Tuy nhiên cũng may bây giờ cổ phần công ty trong tay Vương Vĩ rất nhiều.
Sau khi đuổi Diệp Phương đi, lấy cổ phần trong tay cô, bây giờ cổ phần của Mỹ phẩm thành phố Liễu trong tay Vương Vĩ đã chiếm hơn một nửa.
Cho Khổng Huy một chút cũng sẽ không gây ảnh hưởng quá lớn với ông ta.
Ngược lại, nói không chừng còn có thể làm mối quan hệ hợp tác giữa Vương Vĩ và Khổng Huy thêm sâu sắc gắn bó chặt chẻ hơn.
Nghĩ tới đây, Vương Vĩ nhếch miệng cười, sắc mặt cũng không còn khó coi như ban đầu nữa.
Nhưng giao chỗ cổ phần này ra, mục đích là để giúp Mỹ phẩm thành phố Liễu, vậy thì người nên bỏ cổ phần ra cũng không phải chỉ một mình ông ta.
Sáu người cộng sự kia dĩ nhiên cũng phải trả giá.
“Tôi sẽ nhờ Khổng thiếu gia giúp đỡ, tìm mấy minh tinh có sức mạnh quảng cáo cho chúng ta, nhưng nhờ cậy Khổng thiếu gia cũng không thể không có thù lao được.”
Vương Vĩ bình thản nói, ánh mắt liếc nhìn mấy người kia.
Nói đến đây, đám người Đinh Tuấn Phong còn không hiểu sao, Vương Vĩ muốn bản thân trả giá một ít.
Suy cho cùng, Khổng Huy là do Vương Vĩ tìm đến, mà lợi lộc là Mỹ phẩm thành phố Liễu có được, vậy thì dĩ nhiên không thể chỉ một mình Vương Vĩ phải trả giá.
“Yên tâm đi, Vương tổng, cần chúng tôi làm gì, anh cứ nói thẳng đi, có thể làm được chúng tôi nhất định sẽ làm.”
“Đúng vậy, nói cần bao nhiêu tiền đi, mấy người chúng ta gom góp vào cũng không thành vấn đề.”
“Đúng vậy, một đại minh tinh đăng bài quảng cáo trêи Weibo, cùng lắm cũng không đến một trăm nghìn tệ, chúng ta mỗi người góp một trăm nghìn tệ cũng đủ mời vài đại minh tinh làm quảng cáo rồi.”
…….
Sáu cộng sự vỗ ngực, hùng hồn nói, khí thế không thể chối từ, giống như bọn họ vô cùng trượng nghĩa.
“Ha ha, cũng không khoa trương như vậy, chỉ là cần mỗi người các anh bỏ ra một ít cổ phần công ty thôi, yêu cầu này không quá đáng chứ?”
Vương Vĩ mỉm cười, bình tĩnh nói, như thể ông ta vừa nói một chuyện vô cùng bình thường.
Nhưng vừa dứt lời, văn phòng trở nên lặng ngắt như tờ, vô cùng yên tĩnh.
Mấy người kia vừa mới hùng hồn cam đoan, trong nháy mắt câm như hến không nói gì, trợn mắt nhìn nhau rồi nhao nhao nhìn về phía Vương Vĩ, ánh mắt hơi mơ hồ khó hiểu, có phẫn nộ và không tình nguyện.
“Sao lại không nói gì nữa thế? Lẽ nào các anh không đồng ý? Hay là nói, các anh cảm thấy tôi đang thèm muốn cổ phần của các anh?”
Vương Vĩ thầm mắng chửi, ngoài miệng cũng không giữ chút thể diện nào, lạnh lùng quát, ánh mắt sắc bén quét một vòng dò xét mọi người, ghi hết vào lòng những thay đổi sắc mặt của các cộng sự.
“Vương tổng, chỉ mời mấy đại minh tinh thôi, sao lại cần đến cổ phần chứ?”
———————–