Mục lục
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây có lẽ là lần họp mặt đông đủ nhất trong mười mấy năm qua của nhà ta. Đại Trụ mang vợ con về, các con mỗi người hai đứa nhỏ, cuộc sống xem như cũng tạm ổn, mẹ rất hài lòng. Nhưng sống trên đời phải có mục tiêu. Các con nói xem năm nay định làm gì, bắt đầu từ Đại Trụ trước.”

Được gọi tên bất ngờ, Vệ Đại Trụ có chút bối rối. Anh ấy gãi đầu:

“Công việc của con với Ngọc Thư cũng ổn định, thật ra chẳng mong gì nhiều, chỉ cần làm tốt việc hiện tại là được. Nếu nhất định phải có mong ước thì chắc là mong Quốc Kiện với Quốc Khang học hành tốt hơn. Hai thằng sắp lên cấp hai rồi, dù môi trường trên đó thế nào thì học hành giỏi vẫn không có gì xấu.”

Bà cụ Vệ gật đầu:

“Rất tốt. Các con làm việc bên ngoài, nhất định phải có lương tâm. Nhà mình không bao giờ được làm hại ai, nhưng nếu người ta hại mình thì cũng không được nhẫn nhịn, phải đáp trả.”

Căn dặn xong, bà cụ Vệ nhìn sang Vệ Nhị Trụ:

“Nhị Trụ, con nói xem con định làm gì.”

Vệ Nhị Trụ đáp:

“Mẹ, quanh năm con bám đất làm ruộng, chẳng mong gì nhiều, cũng giống anh cả, chỉ mong hai đứa nhỏ học hành tốt, ngoài ra không có gì khác.”

Bà cụ Vệ quay sang Vệ Tam Trụ. Nhìn thấy nụ cười hiền lành của anh ấy, bà bỗng đổi ý:

“Thôi, hỏi con cũng chẳng được gì. Con cứ yên tâm mà làm ruộng, mẹ không kỳ vọng gì khác, chỉ cần đừng gây chuyện trong nhà. Hai đứa nhỏ nhà con học hành tốt, cố gắng dạy dỗ cho tốt. Nếu để hư hỏng vì vợ chồng con, mẹ sẽ cầm chổi đánh cả hai.”

Ánh mắt bà cụ chuyển sang Vệ Tứ Trụ, khẽ chép miệng:

“Tứ Trụ, công việc ở xưởng gỗ còn hy vọng gì không? Làm nửa năm rồi nghỉ hơn một năm, dù không làm vẫn có trợ cấp, nhưng số tiền đó thì được gì? Đến sữa cho con bé Hỉ cũng không đủ.”

Vệ Tứ Trụ trả lời ngắn gọn:

“Xưởng có việc thì đi làm, không có thì làm ruộng. Con bé Hỉ một tuổi rồi, không uống sữa cũng được.”

Ngay lập tức, chiếc tẩu trong tay bà cụ Vệ giáng thẳng vào trán Vệ Tứ Trụ.

May

Bà cụ trừng mắt:

“Vệ Tứ Trụ, con cái kiểu gì vậy? Con bé Hỉ còn nhỏ, con đã định bớt xén khẩu phần của con bé?”

Vệ Tứ Trụ ôm đầu chạy ra xa, mặt đầy oan ức:

“Mẹ, nay là giao thừa, mẹ có thể để con khởi đầu năm mới tốt đẹp hơn không? Vừa đầu năm đã bị mẹ đánh, cả năm chắc con cũng bị đánh suốt mất thôi.”

“Đánh là đánh!” Bà cụ Vệ tức giận đến đau cả ngực. “Nếu con dám cắt sữa của con bé Hỉ, mẹ sẽ cắt lương thực của vợ chồng con!”

Diêu Thúy Phân vội kéo Vệ Tứ Trụ lại, cười làm lành với bà cụ:

“Mẹ, con bé Hỉ là con gái ruột của con, con sao nỡ cắt sữa của nó. Mẹ đừng nghe Tứ Trụ nói bậy. Nếu anh ấy dám làm vậy, con sẽ cào nát mặt anh ấy.”

Vệ Tứ Trụ câm nín. Đời này sống thật không dễ dàng!

Đến lượt Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha, chưa đợi bà cụ Vệ mở lời, hai chị em đã thấy không ổn.

Chuyện hôn nhân chắc chắn sẽ bị nhắc đến!

Bà cụ Vệ quả nhiên hiền từ, mỉm cười hỏi hai chị em:

"Thế này nhé, hai đứa có ai ưng ý chưa? Nếu có, quan hệ đến đâu rồi? Nói rõ với mẹ. Còn nếu chưa có ai thích thì nghe mẹ, để mẹ chọn giúp. Nhưng nhớ đấy, không được gây chuyện với mẹ đâu."

Vệ Đại Nha thẳng thắn, không vòng vo:

"Mẹ, con chẳng thích ai cả, mẹ cứ chọn giúp con đi. Nhưng con nói trước, con thích người làm lính, giống anh cả là tốt nhất. Người đó phải sáng sủa, tính không xấu, chẳng cần gì nhiều. Nếu biết thương vợ thì càng tốt, còn người hay đánh vợ thì nhất quyết con không cần."

Bà cụ Vệ quay sang hỏi Vệ Đại Trụ:

"Con xem thử trong quân đội, có ai phù hợp với em gái con không? Mắt nhìn của con mẹ tin tưởng, tìm cho nhà mình một chàng rể thật tốt nhé."

Vệ Đại Trụ, vốn đang quản cả một nhóm lính trẻ, nghe mẹ nói thì trong đầu đã có vài cái tên. Anh ấy đáp:

"Được, chuyện này con để tâm. Về lại đơn vị, con sẽ để ý. Nếu thấy ai hợp, hỏi ý người ta trước, rồi lấy ảnh gửi về cho mẹ và em xem. Nếu nhà mình ưng ý, con sẽ gửi ảnh em gái cho người ta. Hai bên ưng thì tốt, không thì từ từ tìm."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK