Mục lục
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thư Văn nhướng mày, nghiêm túc từ chối:

“Không được. Nếu thiếu tiền, hãy trừ vào phần lợi nhuận tôi nhận sau này. Đây là món quà tôi tặng cho Thiêm Hỉ. Nếu anh cũng muốn tặng cô ấy quà, thì có thể tặng thêm một sở thú.”

Vệ Đông Chinh: “...”

Vườn bách thảo và vườn bách thú, chỉ khác nhau một chữ, nhưng lại cách nhau rất xa.

Muốn chăm sóc tốt hoa cỏ trong vườn thực vật thì không khó. Chỉ cần đảm bảo đủ dinh dưỡng và bảo vệ khỏi sâu bệnh, nhìn chung không gặp vấn đề lớn. Nhưng nuôi dưỡng động vật trong sở thú thì phức tạp hơn nhiều. Cây cỏ không phát triển tốt, có thể bón thêm phân, chứ động vật đâu thể cho ăn hormone?

Hơn nữa, động vật cần ăn, uống, thải, tất cả đều phải lo chu toàn. Lạc Thư Văn tưởng tượng đến cảnh này, lập tức đẩy trách nhiệm này cho Vệ Đông Chinh.

Vệ Đông Chinh không phải ngốc. So với Lạc Thư Văn, anh ấy hiểu rõ hơn về pháp luật. Một số loại cây thuộc diện bảo tồn quốc gia rất hiếm khi tiếp cận, còn động vật trong sở thú lại khác. Nhiều loài được bảo vệ nghiêm ngặt, nếu không chăm sóc đúng quy định thì phải chịu trách nhiệm pháp lý...

Dù Vệ Đông Chinh nghi ngờ Lạc Thư Văn cố ý, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, cuối cùng anh ấy chỉ có thể nghĩ rằng mình đang suy diễn quá nhiều.

Nếu quen Lạc Thư Văn thêm vài năm, chắc chắn Vệ Đông Chinh sẽ hiểu rõ anh là người thiếu thú vị đến mức nào. Với Vệ Thiêm Hỉ, anh luôn ân cần, còn với người khác thì tùy tình huống. Người thân hay học trò anh thì một tháng có khi chỉ được thấy anh cười hai, ba lần. Với người xa lạ, gặp anh mười lần thì có chín lần thấy anh giữ bộ mặt lạnh tanh.

May

Lạc Thư Văn viết ba yêu cầu của Vệ Thiêm Hỉ ra giấy, lúc rảnh rỗi lại ngồi nghiền ngẫm. Việc xây dựng vườn thực vật đã tiến triển được ba phần. Còn chuyện khai thác khoáng sản trên mặt trăng thì vẫn còn quá xa vời. Điều duy nhất có thể làm trước mắt là tìm cách giải quyết mười ba căn bệnh nan y trên thế giới.

Vào những năm 1980, khi kỹ thuật y học vẫn chưa phát triển, có rất nhiều căn bệnh nan y không thể chữa trị. Nhưng Lạc Thư Văn không muốn từng bước giải quyết từng căn bệnh một, mà quyết định dành toàn bộ thời gian của mình tại thư viện Đại học Thủy Mộc. Ở đó, anh miệt mài đọc các tạp chí y khoa, mỗi ngày ngốn gần mười cuốn, không ngừng tìm hiểu trình độ y học trên Trái Đất. Đồng thời, anh tận dụng kho dữ liệu y học từ lõi dữ liệu của hành tinh Lobita để bổ sung kiến thức.

Cuối cùng, Lạc Thư Văn chọn hướng nghiên cứu điều trị ung thư.

Ung thư không phải chỉ là một loại bệnh mà là cách gọi chung của rất nhiều căn bệnh, bao gồm ung thư phổi, ung thư dạ dày, ung thư thực quản, ung thư gan, ung thư túi mật, ung thư đầu tụy, ung thư máu, ung thư xương, ung thư hạch, ung thư ruột, ung thư thận và hàng chục loại khác. Đây đều là những căn bệnh hiểm nghèo, nhưng cơ chế gây bệnh của chúng lại có điểm chung: tất cả đều liên quan đến tế bào ung thư.

Nếu có thể tìm ra cách giúp cơ thể tiêu diệt các tế bào ung thư, thì đồng nghĩa với việc đột phá trong điều trị hàng chục căn bệnh nan y.

Tuy nhiên, trong kho dữ liệu y học của hành tinh Lobita lại không có sẵn bất kỳ phương pháp hay công nghệ nào có thể tham khảo để chữa trị ung thư. Điều này buộc Lạc Thư Văn phải tự tìm ra con đường của riêng mình.

Ngày hôm sau, Lạc Thư Văn mang theo một lồng chuột bạch đến khoa Y của Đại học Thủy Mộc để xin sử dụng phòng thí nghiệm. Vốn dĩ, các phòng thí nghiệm ở đây không mở cửa cho người ngoài, nhưng với danh tiếng là phó viện trưởng của Viện Nghiên cứu Công nghệ cao, anh dễ dàng được chấp thuận.

Và thế là những chú chuột bạch ở khoa Y bắt đầu gặp hạn.

Lạc Thư Văn phân loại các yếu tố gây ung thư thành ba nhóm: vật lý, hóa học và sinh học. Anh áp dụng những phương pháp khác nhau để "tra tấn" các chú chuột khỏe mạnh, khiến trên cơ thể chúng xuất hiện tế bào ung thư. Sau đó, anh thử nghiệm các cách điều trị nhằm tiêu diệt tế bào ung thư bên trong cơ thể chúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK