Mục lục
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi có thể hình dung, chỉ có Thần học mới có thể tạo ra được loại thuốc viên kỳ diệu đến vậy. Có thể phát triển vùng não bộ, điều mà biết bao nhà khoa học vẫn hằng ao ước mà không đạt được!”

“Trước đây, tôi từng nghi ngờ. Cô là sinh vật các-bon, đến từ một hành tinh công nghệ thấp kém, vậy tại sao nền văn minh của các cô lại ở cùng một chiều không gian với hành tinh Lobita? Giờ tôi đã hiểu. Các hành tinh trong chuỗi thời-không của vũ trụ này không được sắp xếp theo mức độ phát triển của nền văn minh hiện tại, mà theo thời kỳ hưng thịnh nhất của chúng. Điều đó có nghĩa là hành tinh của các cô, từng là thánh đường của Thần học!”

Vệ Thiêm Hỉ suy nghĩ một chút. Đúng là trên Trái Đất có không ít vị thần, từ Thổ Địa, Táo Quân, Nguyệt Lão, đến Ngọc Hoàng Đại Đế… mà đó mới chỉ là thần trong văn hóa Hoa Hạ. Nếu nhìn sang phương Tây thì còn có cả thiên thần… Thần học dường như từng có thời kỳ rất thịnh vượng. Nhưng chẳng phải khoa học hiện đại đã chứng minh rằng tất cả chỉ là mê tín phong kiến, là phản khoa học sao?

Vệ Thiêm Hỉ lẩm bẩm trong lòng vài lần giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội, rồi đột nhiên nhớ ra, thứ truyền thừa mà cô nhận được chẳng phải chính là truyền thừa của Thần học hay sao?

Mặc dù cô hiếm khi sử dụng nó, nhưng không thể phủ nhận rằng nó thực sự tồn tại! Nghĩ đến đây, cô tự hỏi, nếu năm đó, trong lúc bị vả trở về những năm 60, các vị thần phát hiện cô là người theo chủ nghĩa duy vật, liệu họ có tức đến ngất xỉu không nhỉ?

Nhà khoa học đó, với vẻ mặt trang trọng, giới thiệu:

“Tôi tên là Lạc Thư Văn, là nhà khoa học trưởng thứ 7.428 của hành tinh Lobita. Giờ tôi chính thức đưa ra lời thỉnh cầu, xin cô hãy đưa tôi đến hành tinh của cô. Tôi muốn tiếp cận Thần học ở cự ly gần hơn. Đổi lại, tôi sẽ mở toàn bộ cơ sở dữ liệu cao cấp nhất của hành tinh Lobita cho cô, nơi chứa đựng những tri thức tinh túy nhất, vượt xa những gì cô từng tìm thấy trong đống tàn tích hoang vu bên ngoài.”

Vệ Thiêm Hỉ: “…”

Người này tên Lạc Thư Văn muốn đến Trái Đất để truyền bá mê tín phong kiến sao?

Cô nhìn anh một lúc, rồi lắc đầu, nói:

“Xin lỗi, tôi không thể chấp nhận yêu cầu này.”

“Tại sao?” Lạc Thư Văn siết chặt nắm đấm.

Vệ Thiêm Hỉ nghĩ anh sắp ra tay, liền không để lộ dấu vết, lùi lại vài bước. Cô nghiêm mặt nói:

“Vì sự an toàn của toàn bộ sinh mệnh trên hành tinh của tôi. Trước khi tôi làm rõ được động cơ và mục đích của anh, việc để anh bước vào hành tinh tôi đang sống sẽ là một thảm họa không thể lường trước.”

Lạc Thư Văn gật gù:

“Tôi hiểu và tôn trọng quyết định của cô. Nhưng liệu cô có thể mang một vài sách liên quan đến Thần học trên hành tinh của cô cho tôi được không? Để đáp lại, tôi sẽ cấp quyền truy cập toàn bộ cơ sở dữ liệu trung tâm của hành tinh Lobita cho cô. Nhưng tôi khuyên cô nên tiếp tục phát triển vùng não bộ và nhanh chóng tiếp nhận toàn bộ tri thức trong dữ liệu của Lobita. Theo kết quả giám sát của kính viễn vọng lượng tử, hố đen chỉ còn cách hành tinh Lobita ba năm ánh sáng. Ba năm nữa, toàn bộ hành tinh Lobita sẽ bị hố đen nuốt chửng.”

“Trong ba năm này, nếu cô cần sự giúp đỡ, cứ nói với tôi.”

Không hiểu sao, khi nghe Lạc Thư Văn nhắc đến “ba năm nữa”, trong lòng Vệ Thiêm Hỉ lại dậy lên một cơn sóng nhẹ.

Ba năm sao? Vậy thì cho anh hai năm để chứng minh đi!

Sau khi trở về tứ hợp viện, Vệ Thiêm Hỉ nằm xuống giường chợp mắt thêm một lúc. Ngửi thấy mùi thịt gà thơm nức, cô mới ngồi dậy, mơ màng mặc quần áo rồi lững thững bước vào bếp. Nhìn thấy bà cụ Vệ đang ninh gà, cô ngạc nhiên hỏi: “Bà, sao bà lại ninh gà từ sớm thế này? Không phải nói là sáng nay làm gà, trưa mới ninh ăn sao?”

May

Bà cụ Vệ cũng ngáp dài ngáp ngắn, đáp: “Nhóc Hỉ, đừng nhắc nữa. Đêm qua nửa đêm về sáng, con gà nhà mình như phát điên, kêu gào ầm ĩ làm bà giật mình tỉnh giấc. Tiếng kêu còn thảm hơn lúc trước đây ở thôn Đầu Đạo Câu, khi bị chồn vàng trộm gà. Bà tưởng ở thủ đô cũng có chồn vàng, nhưng ra ngoài xem thì con gà vẫn nằm trong lồng, chẳng có chuyện gì. Nó cứ như biết mình sắp bị g.i.ế.c thịt, kêu gào làm bà đau đầu, thế là bà bẻ cổ rồi làm thịt luôn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK