Mục lục
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm cha, chẳng lẽ nuôi con mà có thể hoàn toàn không làm gì, không cống hiến chút gì hay sao?

Nhưng Vệ Thiêm Hỉ không ngờ rằng, Bạch Dương lại chơi bài lấy lùi làm tiến. Anh ta không tranh luận, không biện giải, chỉ nói ra một sự thật khách quan, rồi còn quay lại hỏi cô muốn câu trả lời nào.

Cô biết lấy đâu ra câu trả lời chứ!

May

Nhìn thấy Vệ Thiêm Hỉ bị mình hỏi đến đơ người, ánh mắt mờ mịt, gương mặt ngây ngô như năm nào, Bạch Dương khẽ cười rồi nói:

“Thật ra ngay từ đầu tôi đã không nên giúp Bạch Đình Sinh.”

“Hồi còn nhỏ, cha mẹ cậu ta chuyển từ nơi khác về thủ đô, gặp đủ thứ trở ngại, cuộc sống cực kỳ khó khăn. Ngay cả lũ trẻ trong khu tập thể cũng không muốn chơi với cậu ta. Có vài đứa trẻ đầu sỏ còn coi việc bắt nạt cậu ta là thú vui. Tôi thấy cậu ta đáng thương nên giúp vài lần, rồi dần dần quen thân. Có lẽ ngay từ lúc đó đã là sai lầm.”

“Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi nói mình muốn thi vào trường Đại học Kinh tế và Thương mại Thủ đô. Cậu ta nói cũng muốn theo tôi. Trong kỳ nghỉ hè đó, cậu ta tặng tôi một chiếc đồng hồ ngoại, trên đó khắc ba từ tiếng Anh ‘I love you’. Khi ấy tôi không hiểu, hỏi cậu ta nghĩa là gì. Cậu ta nói chỉ là nghĩa đen thôi, còn bảo dù tôi đi đâu, cậu ta cũng sẽ theo, muốn tham dự vào mọi chuyện trong nửa đời còn lại của tôi. Cậu ta nói sẽ giữ chặt tôi, không bao giờ buông tay nữa.”

“Các cháu có biết lúc đó tôi cảm thấy thế nào không? Kinh ngạc, bực bội, bối rối, lo lắng. Tôi nghĩ chắc cậu ta chỉ đùa, nhưng dần dần tôi nhận ra cậu ta càng ngày càng thích vượt qua ranh giới bạn bè. Điều này khiến tôi cực kỳ sợ hãi. Khi ấy tôi nghĩ, có lẽ mình nên tránh xa cậu ta, không gặp nữa thì cả hai đều sẽ thoát khỏi mớ bòng bong này. Vì thế, tôi xin vào quân đội, nhưng cậu ta cũng đuổi theo.”

“Khi cô của các cô lần đầu tìm tôi, thật ra tôi biết là cậu ta cố ý mượn cô ấy để thử tôi, xem tôi có định cắt đứt quan hệ với cậu ta không. Lúc đó tôi không nỡ. Về sau dần dần tôi thích cô của các cháu, cùng cô ấy thi đỗ đại học, kết hôn, rồi có con.”

“Thời điểm đó, trong nước tình hình bất ổn. Toàn bộ các quan chức cao cấp ở thủ đô đều nghĩ cách đưa con cái ra nước ngoài, vì ai cũng biết rằng những ngày tháng chẳng an toàn sẽ chẳng còn xa nữa. Không kể tôi nói thế nào, cô của các cháu vẫn không chịu đi. Cô ấy thà ly hôn chứ không muốn theo tôi.”

“Khi ấy, Bạch Đình Sinh phát điên vì cô của các cháu mang thai. Cậu ta quay lại thủ đô, ngày nào cũng đòi sống đòi chết. Cậu ta muốn tìm cô của các cháu, hỏi cô ấy cảm giác nẫng tay trên của bạn bè là thế nào. Tôi thấy cậu ta điên rồi, cố gắng ngăn cản, nói vài lời nặng nề. Sau đó, cậu ta gặp chuyện.”

“Lúc đi uống rượu bên ngoài, cậu ta bị một nhóm người nhắm đến rồi hành hạ, phải nằm liệt giường nửa tháng. Sau khi có thể xuống giường, việc đầu tiên cậu ta làm là tự sát. Cậu ta nói với mẹ mình rằng nếu tôi chịu đưa cậu ta ra nước ngoài, cậu ta sẽ sống tiếp. Nếu tôi không chịu, cậu ta sẽ chết.”

“Mẹ cậu ta tìm đến tôi, quỳ xuống cầu xin. Tôi có thể làm gì? Tôi đồng ý với bà ta, đưa cậu ta sang châu Âu để du lịch, hy vọng cậu ta đổi môi trường rồi sẽ ổn hơn. Nhưng từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nghĩ sẽ có bất cứ điều gì với cậu ta. Cậu ta lại một mực cho rằng tôi đã đồng ý, để rồi hy vọng sụp đổ. Cậu ta tự tìm đến cái chết. Cậu ta không hề nghĩ đến những khó khăn mình gây ra cho cha mẹ, anh chị hay tôi và cả cha mẹ tôi. Tôi nghĩ cậu ta cũng chẳng bao giờ nghĩ đến điều đó.”

“Mười năm ấy, cha mẹ cậu ta bị đấu tố đến chết. Cháu trai bị đánh thành người ngớ ngẩn. Chị dâu hóa điên. Anh trai cậu ta vốn là người hoạt bát, giờ đây trở thành kẻ như khúc gỗ, nửa tháng chẳng nói một câu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK