Lý Hạo chỉ đứng nhìn, không tham gia. Hắn nhìn đám người vây xem kia, thấy bọn họ từ không khí trầm lặng, hình như trở thành có chút sức sống, trở thành lòng đầy căm phẫn, không tiếp tục tê liệt vô tâm nữa, đột nhiên cười: “Thì ra… người đều sẽ có thiện tâm, hoặc giả có sự đồng cảm, mọi người giờ phút này cũng không tiếp tục vô cảm nữa.” Khổng Khiết nhìn Lý Hạo một chút, lại nhìn những người kia: “Kỳ thực phía Ngân Nguyệt trước kia cũng không vô cảm như vậy, những...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.