Lý Hạo thở hắt ra nói: “Mọi người gần đây nên tiêu hóa hấp thu trước, tiến bộ quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, nên rèn luyện một chút… chư vị tiền bối hiểu rõ hơn ta, giết yêu thực… cũng phải tiếp tục chờ đợi.” Đám người cũng không có ý kiến. Nam Quyền vẫn nhịn không được: “Cái kia… nước suối sinh mệnh không còn nữa hay sao?” “…” Đám người thầm mắng, không biết xấu hổ. Lý Hạo bật cười: “Hết rồi, dùng hết rồi! Bây giờ cũng không cần gấp, trở về để thụ tiền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.