Hoa hồng gai nở nụ cười: “Nhưng... Ta không muốn nhận mệnh! Năm đó bại trận ở địa quật, yêu thực, yêu thú đầu hàng, hiệu trung với nhân tộc, hiệu trung với Nhân Vương! Lúc đó ta cũng thần phục với nhân tộc! Nhưng khi đó có Nhân Vương, có Chí Tôn, chúng ta thần phục không có bất kỳ oán hận nào... Bởi vì...bọn họ thật khủng khiếp!” “Nhưng mà... Hôm nay, ta muốn thử xem, những cường giả còn sót lại của nhân tộc có thực sự vô địch hay không!” Hắc Khải khẽ thở dài một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.