Hơi xúc động, một đời Thiên Tử một đời thần. Tân Võ không còn, ngay cả Thiên cũng không dung đám người bọn hắn. Lý Hạo cũng ngẩng đầu nhìn, lại không nhìn ra gì cả, nhưng hắn biết, phiến thiên địa này, có lẽ thật có chút ý thức của mình. Cười cười, cũng không quá để ý: "Ý của Thiên, cũng chỉ là ý thức tán loạn, không để ý tới là được rồi." Hắc Khải có chút bất ngờ, nhìn hắn: "Thiên có ý thức, đối với người thời đại các ngươi, thật ra là có chỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.