Viên Thạc thở dốc, thấy mãnh hổ không giãy dụa nữa, lão nở nụ cười, nhìn về phía Lý Hạo: “Khá thú vị!” “Đây là tuyệt học Trấn Tinh của cổ văn minh sao?” Nói xong, hơi nghi hoặc một chút, trực tiếp lấy thần văn lên, Lý Hạo khống chế mãnh hổ, nếu không con hổ này vẫn còn giãy giụa. Viên Thạc cũng không khách khí, thậm chí trực tiếp đưa thần ý và Thế vào đó quan sát. Nhìn một hồi, khẽ nhíu mày: “Thú vị đấy, Thần Bí Năng, nội kình, khí huyết, thần ý, Thế…...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.