Vương Thự trưởng cũng không nghĩ nhiều, suy nghĩ một lúc, khẽ gật đầu: “Cũng có đạo lý…” Đương nhiên, lão không biết tâm tư của Lý Hạo, bằng không có lẽ sẽ bị tức chết. Thì ra, ngươi đã sớm biết ta sẽ bị người ta xử lý hay sao? Đang nói, lão bỗng nhiên nhìn ra bên ngoài tấm chắn, đột nhiên cười nói: “Có chút thú vị.” “Ừm?” “Ta dường như cảm nhận được một chút gì đó… nói không chừng hoa hồng gai kia muốn ra tay.” Lý Hạo giật mình, Vương Thự trưởng nhắm mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.