“Đi thôi!” Lưu Long cười: “Tạo quan hệ tốt, về sau cũng là ngồi ăn chung một bàn, Bách Phu trưởng bảo ta tới đây, cũng là bởi vì hắn không có căn cơ trong Bạch Nguyệt thành, hi vọng chúng ta có thể giúp hắn một tay, tạo lập nền móng, có một điều chúng ta nhất định phải nhớ kỹ, chúng ta có thể chịu chút ấm ức, thế nhưng nhất định không thể để cho những người khác chịu ấm ức… chúng ta đóng cửa lại, đều là người một nhà, cho nên, phải lôi kéo những...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.