Hắc khải đưa hai người đi lên trên, lầu các giống như nối liền thiên địa vậy, cũng không biết đã đi bao lâu, bỗng bước vào một không gian nho nhỏ tối tăm. Nơi đây, chỉ có một quyển sách. Đúng vậy, chỉ có một quyển. “Viên Bình ký sự.” Lý Hạo nhìn thoáng qua thư tịch, sững sờ một lát, thứ.. thứ gì thế? Một quyển truyện kể hay sao? Hắc khải nhìn thoáng qua thư tịch, dường như đang nhớ lại gì đó, hồi lâu mới nói: “Quyển sách này, là do hiệu trưởng năm đó đích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.