Lý Hạo cười cười. Cô bé này, cái miệng đúng là không kiêng nể gì cả. Lời gì cũng dám nói. Hắn vốn chỉ muốn đến nơi thôi, cũng không cần phản ứng gì với cô bé này, giờ phút này ngược lại là nhịn không được hỏi thêm mấy câu: “Sao ngươi biết lúc nãy ta cần hướng dẫn viên du lịch chứ?” “Vừa nhìn người thì biết chính là người bên ngoài mới đến!” “…” Rõ ràng như vậy sao? Lý Hạo nghi ngờ nói: “Ta mặc quần áo không giống hay sao? Hay là như thế nào?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.