“Đô đốc!” Thanh âm Mộc Lâm vang lên, Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, nói không có việc gì thì không cần tìm mình. “Có chuyện gì vậy?” “Có người muốn gặp ngươi.” “Ai?” “Một cô bé, nói ngày đô đốc đến, từng cho nàng 200 tinh tệ, là người quen của đô đốc...” Lý Hạo ngẩn ra, nhớ lại. Không khỏi có chút thất thần, tình huống gì? Lần đó cho tiền giả? Không đến mức này chứ. Hoặc cô bé đó nhận ra mình, cảm thấy mình là một đại nhân vật, vì vậy muốn leo lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.