Trên người Lý Hạo cũng tràn ra từng ánh kim quang, lúc trước thân thể gầy yếu, giờ khắc này đã được bổ sung. Vết thương cơ hồ khép lại trong nháy mắt, mà kim thân của Chu thự trưởng có chút ảm đạm, trong nháy mắt rơi xuống đất, màu vàng rút đi, hóa thành tái nhợt. Chu thự trưởng lộ vẻ chua xót, mẹ nó thật là khó chơi! Tiêu hao hơn phân nửa vật chất bất diệt, bây giờ cho dù sống sót, không thôn phệ đủ bản nguyên lực cùng nước suối sinh mệnh, cũng khó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.