Sau khi giết sạch hải tặc. Lý Hạo đạp không mà đi. Phía xa, đã có thể mơ hồ nhìn thấy một ít chùm sáng. Lúc này, mặt của Quang Minh Kiếm lộ ra vẻ lạnh lùng, chạy trốn cả ngày, cô vẫn bị cản lại. Càng ngày càng nhiều cường giả đến đây, chỉ sợ lần này sẽ thất bại. Hối hận sao? Không có gì để hối hận cả. Nếu hối hận chỉ có thể hối hận việc mình không đủ mạnh, giết người quá ít, không đủ sức uy hiếp. Với lại…nơi này cách Ngân Nguyệt quá...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.