Nhưng Lý Hạo cảm thấy không cần phải như vậy. Lão sư còn xem mình là đứa bé hay sao? Đã 4 năm trôi qua từ khi hắn nhập học, cũng không phải là đứa bé vừa mất đi phụ mẫu, nội tâm yếu ớt kia nữa. Nỗi khó chịu nhất thời kia cũng đã tiêu tan sau khi đánh bại nữ vương. Hắn không nói thêm gì nữa, nhìn về phía mọi người: “Ta sẽ thử mở ra trước, nếu như có thể… hôm nay, mọi người cùng nhau khai mạch, không cần lo không có tài nguyên, tòa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.